Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 501 Bat man

Chuong 501 Bat manChuong 501 Bat man
Cơm rau của nhà đại đội trưởng với thanh niên trí thức trong thành phố tới mà nói, là rất không quen, ngay cả với Trương Hiếu Quân, ở trong thành sinh sống sáu năm, lại trở lại nông thôn, ăn lương thức phụ khô can, cậu ta cũng cực kỳ ghét bỏ, nhưng vẻ mặt cậu ta trước sau như một.
Trương Hiếu Quân: "Đại đội trưởng, nếu chúng tôi nấu cơm, đồ ăn linh tinh đều không có, có thể đổi với thôn dân ở trong thôn không?”
Đại đội trưởng: "Có thể, nhưng mọi người có đất tư nhân, chờ khai hoang đất tư nhân, mọi người có thể trông. Dù sao nếu đổi liên tục, chi phí rất lớn, mọi người vẫn cẩn thận chút."
Đại đội trưởng: "Nhà của tôi không có đồ đổi, tôi mang mọi người đến nhà người khác đổi, mọi người muốn đổi cái gì vậy?"
Trương Hiếu Quân: "Trứng gà, rau dưa, tốt nhất còn có gạo linh tinh."
Nhóm thanh niên trí thức nghe thấy lời nói của Trương Hiếu Quân đôi mắt sáng lên, bọn họ nhìn lương thực của mình, đều là khoai lang và khoai tây linh tinh, bảo bọn họ ăn thứ này thật sự rất không quen, cho dù khoai lang nướng tràn đầy chín ngọt, hương vị khá ngon, nhưng bọn họ càng thích cơm tẻ.
Đại đội trưởng: "Gạo mọi người phải tự đi hỏi, trứng gà với rau dưa có thể đổi."
Ăn cơm xong, đại đội trưởng dẫn bọn họ đến nhà của người có thể đổi đồ: "Đây là bà Quế, điều kiện nhà bà Quế không tốt lắm, nếu mọi người muốn đổi đồ có thể tìm nhà bà ấy đổi.' Thật ra lấy trứng gà mà nói, nhà họ Lâm còn nhiều, nhưng đại đội trưởng không đề cử nhà họ Lâm, ông cũng không muốn thanh niên trí thức này đi gây phiên nhà con rể.
Từ nhà bà Quế đi ra, đội trưởng Lâm lại mang theo nhóm thanh niên trí thức đến đất tư nhân: "Nơi này chính là đất tư nhân của mọi người, muốn trồng gì mọi người tự mình quyết định, phải tự mình khai hoang đất, đến lúc đó gieo trông hạt giống có thể tới hỏi tôi."
Nhóm thanh niên trí thức nhìn thấy đất cứng rắn, có thể đoán trước cuộc sống sau này có bao nhiêu khổ sở, khai hoang, trồng trọt, làm việc... Bọn họ không phải đến xây dựng, mà đến làm cu li hả? Lúc trước tâm trạng mong ngóng hăng hái bao nhiêu, bây giờ tuyệt vọng bấy nhiêu.
Tiếp tục như thế, cuộc sống về sau làm gì bây giờ? Lúc này, bọn họ muốn liên lạc cha mẹ, bảo bọn họ kiếm cách trở về.
Tần Mai Mai: "Đại đội trưởng, chúng tôi tới muốn xây dựng nông thôn, nếu bảo chúng tôi khai hoang đất đai, cũng không biết phải khai hoang đến khi nào, vậy... Vậy có thể chậm trễ chúng tôi xây dựng nông thôn hay không?" Giọng điệu của Tần Mai Mai mềm yếu, nghe dễ thương đáng yêu.
Nhưng mà, đội trưởng Lâm một bó tuổi, không hề nổi lên thương tiếc với cô gái nhỏ. Ông nói: "Khai hoang đất tư nhân là chính sách nông thôn, năm 62 lãnh đạo quốc gia từng nói, cô nhóc à cô tới muốn xây dựng nông thôn, ngay cả cái này cũng không biết? Cô thật sự đi học hả? Cũng đừng lừa gạt người không đi học như chúng tôi." Trong lòng đội trưởng Lâm hu lạnh, chỉ biết thanh niên trí thức không muốn khai hoang đất tư nhân của mình, mà cần thôn dân bọn họ giúp đỡ khai hoang? Thế thanh niên trí thức đến để làm chi? Cũng may lúc thương lượng với con gái Nhất Nhất, đều lo liệu mọi chuyện xong xuôi, về câu trả lời chính sách nông thôn năm 62, cũng là con gái Nhất Nhất dạy ông, nếu không một ông già như ông sao biết dùng lời lẽ nho nhã như vậy trả lời?
Tần Mai Mai đỏ mặt lên, trước kia cô ta thuận lợi mọi việc, lân đầu tiên thế mà thua bởi một ông già nông thôn.
Đội trưởng Lâm hừ một tiếng, lại nói: "Cô gái này quốc gia đại sự cũng không quan tâm, nhìn là loại đi học không được, suất giáo viên tiểu học lần này cô không cần đi."
Lời nói của đội trưởng Lâm, khiến cho nhóm thanh niên trí thức nuốt tất cả cớ không muốn khai hoang vào trong bụng, bọn họ đều lo lắng nói thêm gì nữa, chỉ sợ sẽ càng không xong.
Nhóm thanh niên trí thức trong thành phố tới có hơi sợ, ở trong đây đại đội trưởng gọi là địa đầu xà, bọn họ cũng không dám đắc tội.
Trương Hiếu Quân vội vàng nói: "Đại đội trưởng ngài yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ tự mình khai hoang, nhưng không đủ công cụ khai hoang, tốc độ sẽ chậm một chút, xin ngài đừng để ý."
Đội trưởng Lâm liếc mắt nhìn cậu ta: "Có thể đến văn phòng thôn ủy mượn công cụ khai hoang, đăng ký một chút là được, nhưng đồ đạc hư hao phải bồi thường. Tuy nhiên mọi người không muốn mượn, muốn tự mình từ từ khai hoang cũng tùy mọi người, dù sao đây là đất tư nhân cho mọi người, trồng ra gì thì cho mọi người, không liên quan đến người trong thôn chúng tôi"
Trương Hiếu Quân: "Vâng vâng vâng, ngài nói đúng, cám ơn ngài nhắc nhở chúng tôi."
Phương Phương vội vàng hỏi: "Đại đội trưởng, vậy Tần Mai Mai đã không có cơ hội cạnh tranh chức giáo viên, thế suất của giáo viên nữ có phải cho tôi hay không?"
Đội trưởng Lâm nói: "Nếu mỗi ngày cô làm việc tích cực, không lén lười biếng, đương nhiên cho cô, chúng tôi có nhân viên chấm điểm viên sẽ chấm công điểm, nếu công điểm của cô rất kém, vậy bên thanh niên trí thức nữ sẽ sẽ không có suất, mà là một suất của thanh niên trí thức nam.”
Phương Phương có hơi bất mãn, nhưng cô ta bị Phương Tào kéo lại, gì cũng không nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận