Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 273 Cau lương

Chương 273 Cau lươngChương 273 Cau lương
Vợ của đại đội trưởng nói: "Được được được, đương nhiên là được, dựa theo ý con bên này quyết định là tốt rồi." Phòng mới vừa được xây xong, con gái vừa qua là có thể ở phòng mới, vẫn là con gái của bà có phúc khí. Đến thời điểm Đại Quân làm công nhân thì cho dù làm việc cũng có thể ung dung sinh hoạt. Vợ của đại đội trưởng cũng chưa hề nghĩ tới chuyện không cho con gái làm việc, chỉ là muốn để con gái sống thoải mái một chút. Mặc dù nói còn phải chăm sóc mấy người em trai, thế nhưng đến khi mấy đứa em trai lớn rồi, nơi nào cần con gái bà chăm sóc? Duy nhất cần chăm sóc đại khái chính là Tiểu Ngũ.
Có điều có một chuyện mà vợ của đại đội trưởng cảm giác bà nên nghĩ xa một chút, người chị chồng như Lâm Y Y ở chung vẫn rất tốt, nhưng đến thời điểm Tam Quân Tứ Quân cưới vợ thì như thế nào còn không biết, cho nên khi làm mai cho Tam Quân Tứ Quân, bà phải nên đến nhìn một chút, hỏi thăm nhiều một chút tính khí và tính cách đối phương, như vậy cũng cho Lâm Y Y một chút ý kiến.
Nếu như Lâm Y Y biết ý nghĩ của bà thì khẳng định sẽ cảm kích, bởi vì tự cô hỏi thăm phỏng chừng vẫn không hỏi được nhiều như vợ của đại đội trưởng.
Hai người lại hàn huyên một lúc, tiếp theo vợ của đại đội trưởng liền dẫn Lâm Trân rời đi, Lâm Y Y lại cầm hai cân thịt và một cái xương sườn đi tới nhà của bác sĩ Lâm.
Gia đình của bác sĩ Lâm đều ở nhà, ngày hôm nay người của toàn thôn hầu như đều đi khai hoang, nhà của bác sĩ Lâm cũng không ngoại lệ. Bác sĩ Lâm nhìn thấy Lâm Y Y đến, cười nói: "Heo xuất chuồng rồi sao?" Ông ấy là một trong những người biết tình huống nuôi heo, ngày hôm nay khai hoang quay về, cũng nghe được mọi người đang nói heo xuất chuồng rồi, ông ấy cũng cảm thấy vui vẻ cho Lâm Y Y.
Lâm Y Y đặt đồ vật vào trong tay cho Khâu thị: "Xuất chuồng rồi, đây là thịt mà công xã khen thưởng, bác sĩ Lâm cũng không nên khách khí với cháu."
Bác sĩ Lâm nhìn thịt hơi nhiều, nếu như một cân thì ông ấy liền không khách khí, thế nhưng nhiều như vậy.
Lâm Y Y nói: "Chú cầm đi, sau này cảm mạo gì đó còn phải phiên phức chú chiếu cố thêm, huống hồ đây là công xã khen thưởng, chúng ta cũng không phải dùng tiên mua, lại nói, mỗi tháng chú xem bệnh cho heo con lại không lấy tiền."
Bác sĩ Lâm nói: "Vậy chú không khách khí, tình huống heo con công xã nói thế nào?"
Lâm Y Y kể chuyện đem bán bút ký nuôi heo con và chuyện xây phòng ốc nói một lần, chuyện này không có gì phải che giấu, đến thời điểm công xã đưa gạch xanh lại đây, người của toàn thôn đều sẽ biết, còn bán đi bao nhiêu tiền, cô cũng nói rồi, coi như gạch xanh có công xã cung cấp, cô muốn được phê duyệt nền đất, mời người xây nhà thì cũng phải cần tiền, tính toán đại khái thì tối thiểu cũng phải dùng 300 đồng tiền. Số tiên kia kiếm được quang minh chính đại, cô cũng không sợ người khác đỏ mắt. Bác sĩ Lâm nói: "Cái này rất được, xây phòng gạch xanh, rất có khí thế."
Lâm Y Y nói: "Con có giới thiệu một công việc cho chú, cũng có tám chín phần sẽ thành, chỉ là trước đó không hỏi qua ý kiến của chú, nếu như chú không muốn đi, thì con có thể từ chối."
Lâm Y Y lại nói: "Chính là công xã đến thời điểm sẽ mở sân nuôi heo, con giới thiệu chú là bác sĩ chỉ đạo nuôi heo con."
Bác sĩ Lâm cười ha ha, ngay cả Khâu thị cũng nở nụ cười, chuyện tốt như vậy, bọn họ làm sao sẽ từ chối? Nói lời khó nghe, làm một người bác sĩ ở nông thôn, giống như đại phu đi chân trân, nào có mặt mũi như công nhân?
Bác sĩ Lâm nói: "Chú cũng không nói lời lẽ khách khí, phần ân tình này chú nhận." Lúc đó thật sự không nghĩ đến sẽ có chuyện tốt như vậy, chỉ là mỗi tháng đến quan sát heo con, ông ấy là một người bác sĩ, chẳng qua là cảm thấy hiếu kỳ. Đương nhiên mặt khác cũng là vì Tiêu Vũ, Tiêu Vũ là phó cục trưởng Cục công an, ông ấy cảm thấy kéo quan hệ cũng tốt. Thế nhưng không nghĩ tới Lâm Y Y lại giới thiệu công việc cho mình, quả nhiên, lòng tốt có báo đáp tốt.
Lâm Y Y từ nhà của bác sĩ Lâm đi ra, bác sĩ Lâm và Khâu thị còn đang nói, hai người đều đang cảm thán tâm ý Lâm Y Y.
Buổi tối nhà họ Lâm chuẩn bị ăn thịt kho tàu, còn có canh trứng gà, lại xào thêm một ít rau dưa, món ăn vô cùng phong phú. Giữa lúc chị em năm người chuẩn bị ăn, trong sân có tiếng xe đạp vang lên, lại là radar Lâm Ngũ Đệ của Tiêu Vũ nhất thời kêu một tiếng: "Anh rể đến rồi." Vốn cậu còn đang ở phòng bếp xem chị nấu ăn, lập tức chạy ra ngoài.
Mấy đứa em trai ở trong phòng bếp cũng chạy ra ngoài, quả nhiên, Tiêu Vũ đến rồi.
Ngày nắng to, đàn ông một thân mồ hôi, áo kê sát ở trên người anh, mơ hồ có thể thấy được bắp thịt tỉnh tráng trên nửa người. Lâm Y Y cũng đi theo ra ngoài, nhìn thấy Tiêu Vũ, cô lộ ra mỉm cười: "Sao anh lại đến rồi?" Nụ cười kia muốn bao nhiêu ngọt thì có bấy nhiêu ngọt, không giống nụ cười ngọt ngào như trước kia khi cố ý quyến rũ anh, nụ cười hiện tại là vui sướng khi nhìn thấy đàn ông, trong mắt toả ra hạnh phúc.
Người hiện đại gọi là cẩu lương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận