Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 163 Củ từ

Chương 163 Củ từChương 163 Củ từ
Lúc ăn cơm, Lâm Y Y nói đến chuyện của Thôi Bình: "Vị cục trưởng phu nhân này không khách khí chút nào, mặc dù nói khi em trông giá đỗ sẽ thu lại một nửa, thế nhưng em cũng không nói với chị ấy, chị ấy lại xem như chuyện đương nhiên gọi em phải trông giá đỗ, có phải là quá không lễ phép hay không?”
Tiêu Vũ: "Vậy thì không trông cho chị ấy."
Lâm Y Y: "Hay là trông đi, dù sao chúng ta cũng có thể thu một nửa giá đỗ, chính là cảm thấy người này rất không khách khí. Lần đầu tiên tới thì không phải như vậy. Còn có, anh nói xem nếu chị ấy kêu em trông giá đỗ để tự mình ăn thì cũng thôi, còn mang đi tặng người, đây không phải mượn hoa đưa Phật sao?"
Tiêu Vũ gắp một cái xương sườn cho cô: "Khổ cực em, ăn nhiều một bồi bổ thân thể."
Lâm Y Y liếc anh một cái.
Sau khi ăn xong, Lâm Y Y dụ dỗ Lâm Ngũ Đệ ngủ, cô bắt đầu viết câu chuyện thứ hai cho "Giữa trắng và đen”. Câu chuyện thứ hai là thiên kim thật giả, viết vào thời Dân quốc, con gái của một tư lệnh nào đó vừa ra đời liền bị bảo mẫu đổi đi. .. Loại đề tài này thật ra trước đây khi xem tiểu thuyết đã từng thấy không ít, Lâm Y Y đương nhiên sẽ không máy móc sao chép, thế nhưng loại đề tài này cực kì tốt.
Chuyện xưa kể từ khi tư lệnh phu nhân phát hiện con gái không phải thân sinh của mình, liền ủy thác cảnh sát đi điêu tra, lân này, nhân vật chính xuyên thành cảnh sát dò thám.
Không thể không nói, ở hiện đại, mọi người đối với loại nội dung này vẫn luôn chú ý, huống chỉ thời đại này.
Dòng suy nghĩ của Lâm Y Y rất tốt, tuy rằng thời điểm dùng bút viết không nhanh bằng đánh máy, thế nhưng hai giờ cũng có 3000 chữ. Viết hai giờ, cô không viết nữa, đứng lên đi vòng một chút, tay cũng phải nghỉ ngơi một chút, sau đó đánh thức Lâm Ngũ Đệ, xem xem thời gian, đám em trai nhà họ Lâm sắp đến rồi. Sau đó Lâm Y Y nghĩ, không biết đám em trai nhà họ Lâm lần này sẽ mang đến cho cô món đồ gì.
Khi Lâm Y Y đang nghĩ đến bọn họ, ba anh em đến rồi.
"Chị, chúng ta đến rồi."
"Chị, chúng ta mang cho đồ vật cho chị."
"Chị...
Lâm Đại Quân đeo một ba lô, Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân giơ củi lên. Càng quan trọng chính là xem ra ba lô của Lâm Đại Quân còn rất nặng.
Sau khi bọn họ đi vào, bà nội Vương sát vách lại đây: "Nhất Nhất, đây chính là đám em trai của con sao?" Bà nội Vương hiếu kỳ nhìn chằm chằm Lâm Đại Quân bọn họ, trong ánh mắt tràn ngập đánh giá. Lâm Y Y suy đoán, giờ khắc này bà nội Vương có ý nghĩ tám phần mười là tống tiền.
Trên thực tế, bà nội Vương cũng xác thực là nghĩ như vậy, bà biết cha mẹ Lâm Y Y đã tạ thế, mấy em trai còn muốn dựa vào cô, cảm thấy tâm địa Lâm Y Y thật tốt, nhưng cùng lúc lại cảm thấy Tiêu Vũ oan ức, lần này phải chăm sóc bốn đứa em vợ, phải hao tổn bao nhiêu tài sản đây?
Đây là lân thứ nhất bà nhìn thấy Lâm Đại Quân bọn họ, có điều, bà có chút bất ngờ, bà không nghĩ tới Lâm Đại Quân bọn họ còn mang theo đồ vật, dẫn củi lửa đến. Nghĩ thâm, so với những thân thích kia chỉ biết chiếm tiện nghi vẫn còn tốt.
Lâm Y Y nói: "Đúng, đây là em trai con. Đại Quân, Tam Quân, Tứ Quân, chào bà nội Vương đi, bà nội Vương ở cách vách."
Lâm Đại Quân, Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân: “Chào bà nội Vương."
Bà nội Vương: “Ai ai ai, chào mấy đứa."
Lâm Đại Quân lấy ba lô sau lưng ra: "Chị mau đến xem, em mang đến cho chị thứ tốt."
Lâm Y Y nhìn ba lô nặng nề cũng hiếu kì, kết quả vừa nhìn: "Củ từ?"
Bà nội Vương: "Củ từ là cái gì? Là thuốc sao?" Không phải bà nội Vương kiến thức nông cạn, mà là ở niên đại này, xác thực rất nhiều người không biết rất nhiều loại đồ ăn. Vừa nghe tên củ từ, mọi người sẽ cho rằng là thuốc. Trên thực tế, củ từ cũng xác thực là có thể làm thuốc.
Ánh mắt Lâm Đại Quân sáng lên: "Chị, chị biết cái này sao? Bác sĩ Lâm nói cái này có thể ăn, có thể coi như cơm để ăn, thế nhưng không thể ăn nhiều, cũng không thể ăn sống, nếu không thì sẽ trúng độc, cái này thật sự có thể ăn sao?"
Bà nội Vương vừa nghe trúng độc, rụt cổ một cái, sợ hãi.
Lâm Y Y nói: "Có thể ăn. Đại Quân, mọi người làm sao tìm được cái này?" Cô vui vẻ, vào lúc mất mùa thế này, củ từ tuyệt đối là một trong những loại đồ ăn dan bụng tốt, có thể liều mạng cùng khoai lang.
Lâm Đại Quân cười hắc hắc nói: "Tuần lễ trước khi chúng ta đến, không phải nói với chị rồi sao, bác sĩ Lâm nói cho chúng ta, thảo dược có thể đem ra đổi lương thực, thế nhưng chúng ta nhận biết thảo dược tương đối ít, cho nên cuối tuân chúng ta đi đến nhà bác sĩ Lâm, xem qua không ít thảo dược, trong đó có nhìn thấy cái này, sau đó chúng ta lên núi tìm thảo dược thì nhìn thấy củ từ, cho nên mới đào về." Hiện ở trên núi khó tìm đồ ăn, đừng nói là rau dại, ngay cả rễ cũng không nhìn thấy. Thế nhưng thảo dược không giống, dân quê không hiểu thảo dược, mấy cái đại đội gần đây ngoại trừ bác sĩ Lâm thì không ai tìm thảo dược, cho nên anh em nhà họ Lâm đánh chủ ý tới thảo dược, không nghĩ tới tìm được củ từ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận