Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 98 Kẹo sữa

Chương 98 Kẹo sữaChương 98 Kẹo sữa
Lâm Y Y nói: "Chị. Dù sao em còn nhỏ, gọi chị ấy là vợ chú ba, có chút không ổn, cho nên dựa vào tuổi mà gọi, chị ấy vẫn gọi em là chị dâu, có thể chứ?”
Tiêu Vũ nói: "Có thể." Đích thực vấn đề cũng không lớn.
Về đến nhà, Lâm Y Y đi phơi quân áo, Tiêu Đại Cường trông thấy Tiêu Vũ khiêng cây trúc trở về, không khỏi hỏi: "Muốn làm cái gì thế?"
Tiêu Vũ: "Làm cây treo quần áo, đặt trong phòng con."
Tiêu Đại Cường không hỏi gì nữa.
Tê Cần Thái nghe được, cảm thấy Lâm Y Y nhiều chuyện. Chị ta đương nhiên không cho rằng Tiêu Vũ muốn.
Chờ Lâm YY phơi xong quần áo, nói với Tân Hương Cúc: "Mẹ, hôm nay con đi huyện thành một chuyến, anh Vũ đi cùng, con muốn gửi bản thảo viết mấy ngày trước đi, còn muốn đi lấy tiền công trước đó về, mẹ có cái gì cân con mua không?" Đây là thông báo một chút, miễn cho Tần Hương Cúc cho là cô luôn chạy vào huyện thành.
Từ đầu Tần Hương Cúc cũng không hiểu sao bọn họ muốn đi huyện thành, trong lòng bà, đi huyện thành là tiêu tiên, bà nghĩ Lâm Y Y còn nhỏ, còn ham chơi, nhưng nghe cô nói gửi bản thảo, lấy tiền công, bà cũng không nói gì, còn nói: "Me không cần gì, hai đứa trên đường chú ý an toàn."
Lâm Y Y nói: “Dạ, vâng.'
Tần Hương Cúc nhìn con trai và con dâu đạp xe đạp đi, miệng cười còn chưa khép lại, lại nói với bà nội Tiêu: "Đi học tốt, Tiểu Ngư Nhi nhà ta là người có học, Nhất Nhất cũng từng đi học cho nên vẫn là đi học tốt."
Bà nội Tiêu: "Đúng vậy, cho nên ta nói, cháu dâu này rất tốt.'...
Lâm Y Y với Tiêu Vũ đi bưu cục trước, gửi bản thảo, sau đó lấy 8 đồng. Từ bưu cục ra, Lâm Y Y nói: "Anh Vũ, em muốn đi bách hóa mua hai bộ quân áo mặc bên trong." Đây là lần thứ ba cô đến huyện thành, lần đầu tiên là cùng Tiêu Vũ mua đồ cưới, lúc ấy không có tiên, cũng không phải rất quen thuộc Tiêu Vũ, đương nhiên không muốn Tiêu Vũ dùng tiên mua nội y cho cô.
Lần thứ hai là đến mua giấy, bút máy, mực nước, thuận tiện gửi thư cho nhà họ Trương, mặc dù trên người mang 46 đồng, nhưng đối với tương lai, cô không nắm chắc, kết quả bản thảo sẽ như thế nào cũng không rõ ràng, cho nên cô cũng không dám tiêu nhiều tiền.
Lần này là lân thứ ba, có thêm tiền công, cô dám mua vài thứ. Đương nhiên, dù không có tiền công, giờ cô là vợ Tiêu Vũ, dùng tiền của anh mua vài thứ cô cũng yên tâm thoải mái.
Tiêu Vũ: "Ừ." Anh không có ý kiến gì về việc vợ muốn mua đồ.
Hai người tới cao ốc bách hóa, trực tiếp đến cửa hàng bán áo lót. Tiêu Vũ: "Anh ở một bên chờ em." Đàn ông như anh đi vào có chút xấu hổ, mà bên kia cũng có phụ nữ khác. Lâm Y Y: "Vâng."
Tiêu Vũ móc móc túi quần, móc ra một tập tiên, còn có mấy tấm phiếu: "Em nhìn rồi mua."
Lâm Y Y không biết có bao nhiêu tiên, nhưng nhìn qua không ít, nụ cười của cô lập tức xán lạn: "Dạ." Đàn ông có tiên hay không là một chuyện, nhưng có ng tiêu tiền cho phụ nữ hay không là một chuyện khác. Đàn ông nỡ bỏ tiền cho phụ nữ mới là đàn ông tốt.
Lâm Y Y chon hai chiếc màu trắng, hỏi có phải áo ngực không. Thứ nhất ở nông thôn mặc áo ngực không thích hợp, tiếp theo đến năm 66, kiểu áo lót ngực từ Liên Xô này sẽ bị cấm. Mà cô chọn cũng là kiểu nửa lót ngực, có đai đeo, có điều trước ngực cong lên có hơi rộng rãi.
Sau đó, Lâm Y Y lại chọn lấy một chiếc áo lót, vốn Đại Nha chỉ có một cái, giờ lại mua một cái, vừa vặn hai cái có thể thay đổi mặc.
Chọn xong, Lâm Y Y đi tìm Tiêu Vũ: Anh Vũ."
Tiêu Vũ: "Xong rồi?" Vừa nói, vừa cầm lấy quần áo trong tay cô, lúc này mua quần áo không có túi, phải tự câm. Nhưng lúc nhận có hơi đỏ mặt, đây là áo trong của vợ anh. A, Tiêu Vũ biết loại quần áo này, dù sao anh cũng từng học đại học trong thành phố, mặc dù là trường quân đội, nghiêm khắc vô cùng, nhưng chỉ cần không phải con mọt sách, nên hiểu vẫn sẽ hiểu.
Có điều nghĩ đến bộ ngực bằng phẳng của vợ, Tiêu Vũ lại muốn cười.
Lâm Y Y hoài nghi mình nhìn lâm, vừa rồi cô nhìn thấy trong mắt Tiêu Vũ chợt lóe ý cười, đợi cô nhìn lại cẩn thận nụ cười kia lại không còn. Lâm Y Y: "Anh Vũ, anh cười cái gì?"
Tiêu Vũ: “Anh không cười."
Lâm Y Y: "Thật không?" Chẳng lẽ mình nhìn lầm?
Tiêu Vũ: "Không hề." Anh có thể thừa nhận ý nghĩ vừa rồi sao? Tuyệt đối không thể.
Lâm Y Y cũng không xoắn xuýt: "Anh Vũ, em vừa mới kiếm được tám đồng, lần đầu kiếm tiền, em muốn mua ít đồ cho bà nội và mẹ, anh xem mua cái gì tốt?"
Tiêu Vũ: "Em xem rồi mua."
Lâm Y Y nghĩ nghĩ. "Lúc đầu muốn mua cho bà và mẹ một bộ quần áo, nhưng tám đồng không đủ, dùng tiền của anh mua không đủ thành tâm, không bằng mua ít kẹo sữa đi, để bà và mẹ cất giấu ăn riêng, sữa trong sữa bò có thể bồi bổ thân thể." Vừa rồi cô nhìn phiếu Tiêu Vũ cho cô, bên trong có phiếu kẹo, vừa vặn có thể đi mua kẹo sữa, cũng không biết có hay không.
Tiêu Vũ: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận