Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 137 Thôi Bình ghé thăm 1

Chương 137 Thôi Bình ghé thăm 1Chương 137 Thôi Bình ghé thăm 1
Lâm Y Y: "..." Cô còn bảo Lâm Đại Quân bọn họ mang vào từ trong nông thôn khi đến thăm cô nữa, thật mất mặt.
Tiê Vũ: “Làm sao vậy?”
Lâm Y Y: "Không có, ngày mai là anh có thể nhận được cái này đúng không?" Cô sẽ không nói ra việc mất mặt như vậy đâu. Tiếc là ngày mai bọn Đại Quân đến rồi nên cô không kịp nói với họ.
Tiêu Vũ: "Ừm, đáng lẽ anh có thể nhận trước, nhưng mấy hôm trước phòng ở vẫn chưa chuẩn bị xong nên vẫn chưa đi lấy." Nhưng có mấy lời Tiêu Vũ không nói, thật ra trong vụ mùa năm nay người chịu khổ nhiều nhất vẫn là người dân. Lấy cán bộ làm ví dụ, anh có thể đi lấy bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, xét vê góc độ tổng thể, việc cán bộ được ưu tiên trước rồi đến dân chúng sau là không có gì sai. Dù sao nếu cán bộ xảy ra chuyện thì mọi đơn vị, mọi chức vụ đều sẽ rơi vào hỗn loạn.
Lâm Y Y: "Vậy ngày mai em sẽ ở nhà đợi anh."
Tiêu Vũ: “Được.”
Lâm Y Y: "Em cần đưa cho anh một ít tiền tiêu vặt nhỉ? Ngày mai anh đi lấy đồ thì cần tiền đúng không?”
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y trâm ngâm nhìn anh, sau đó xông tới trước mặt anh: "Nói, có phải anh giấu tiền riêng không?”
Tiêu Vũ thắc mắc: "Không có, 2500 trong sổ tiết kiệm đưa cho em rồi. Hôm ở cửa hàng bách hóa cũng đưa cho em 80 đòng rồi, bây giờ còn hơn ba đồng thôi." Một người nghiêm chỉnh, đứng đắn như anh sao có thể giấu tiền riêng chứ?
Lâm Y Y: "Thật ra em thích đàn ông giấu tiền riêng hơn."
Tiêu Vũ: ”... Tại sao?”
Lâm Y Y: "Bởi vì có thể dùng tiên riêng đó để mua quà cho tạo bất ngờ cho em."
Tiêu Vũ: "Ừm”" Từ nay về sau, anh sẽ không đưa hết tiền nhà cho cô nữa/Ngày mai em không cần dậy sớm, anh sẽ mang bữa sáng ở thị trấn về cho."
Lâm Y Y: "Thật sao? Có màn thầu không?”
Tiêu Vũ: "Có."
Lâm Y Y cười rạng rỡ: "Tốt quá, cảm ơn anh Tiêu Vũ."
Tiêu Vũ: "Ừm, em cảm ơn anh như thế nào?"
Lâm Y Y sửng sốt, sau đó nở nụ cười xấu xa, người đàn ông này... học hư rồi. Tiêu Vũ nhìn nụ cười của cô liền cúi đầu xuống mãnh liệt hôn cô.
Buổi tối, Lâm Ngũ Đệ đang ngủ, Lâm Y Y ở bên cạnh kháng nghị: "Cởi quần... Cởi quần..."
Tiêu Vũ không quan tâm lời cô chỉ đè cô xuống mà hôn. Cởi quần tây ra, anh sợ sự xấu hổ của mình sẽ bị phát hiện, hơn nữa anh cũng sợ mình làm chuyện gì đó xấu xa với cô, vậy nên không thể cởi ra được.
Ngày hôm sau.
Tuy nói không cần dậy sớm nhưng tối đi ngủ sớm, buổi sáng cũng không thể nằm lì trên giường, ngủ lâu dậy sẽ bị đau đầu. Thế nên khi Tiêu Vũ dậy thì cô cũng dậy theo. Sau khi tắm rửa xong, Tiêu Vũ lên nhà ăn trên thị trấn mua đồ ăn sáng, còn Lâm Y Y bắt đầu phân loại mầm đậu tương. Lúc trước ở quê cô có gieo nửa cân mầm đậu tương, sau khi lớn lên thu hoạch thì có bốn năm cân, hôm nay nhà họ Tiêu đến, để họ mang giống đi.
Sau bữa sáng ngon lành, Tiêu Vũ đi làm, Lâm Y Y tiếp tục phân loại mầm đậu tương, chọn ra những hạt giống không tốt, vừa mới phân loại xong mầm đậu tương thì có một người phụ nữ tới, trên tay xách theo một cái giỏ. Người phụ nữ ăn mặc quần áo chỉnh tê, quần áo không phải là đồ đi vá. Vóc dáng không gầy mà còn hơi có da có thịt, được bảo dưỡng tốt như vậy liền biết trong nhà có bối cảnh.
Người phụ nữ cười nói: "Đây có phải là nhà của Phó cục trưởng Tiêu không? Chồng chị là Dương Thái, Cục trưởng Cục Công an huyện. Chị tên là Thôi Bình."
Lâm Y Y vội vàng nói: "Hóa ra là chị dâu, mời chị vào nhà ngồi chơi. Đáng lẽ ra bọn em phải vào thăm, nhưng hôm qua mới dọn đến, hôm nay cũng còn dọn dẹp, nghĩ là đợi dọn dẹp nhà cửa xong xuôi rồi qua nhà anh chị sau."
Thôi Bình nhiệt tình nói: "Sao lại nói như vậy chứ? Chị nghe lão Dương nói em là người ở vùng dưới, có thể sẽ không quen thuộc với thị trấn, thế nên em muốn đi đâu có thể nói với chị, chị sẽ dẫn em đi tham quan thị trấn này." Vùng dưới là chỉ nông thôn, nhưng nói là nông thôn sẽ khiến người ta có cảm giác bị kỳ thị, nói vùng dưới thì sẽ êm tai hơn. Mặc dù chị ấy là vợ của Cục trưởng, không cần phải nịnh nọt vợ của Phó Cục trưởng, nhưng Lão Dương nói rằng Phó cục trưởng Tiêu là người có lai lịch. Ở Cục Công an, Cục trưởng và Phó Cục trưởng chung sống hòa hợp thì sẽ trăm lợi không có hại, Hơn nữa cô vừa mới làm vợ của Phó Cục trưởng, cơ thể còn chưa trưởng thành, tính cách vẫn còn rất nhiệt tình. Có mối quan hệ tốt với vợ Phó Cục trưởng cũng sẽ có lợi hơn cho chồng của chị ấy.
Lâm Y Y nói: "cam ơn chị dâu rất nhiều. Ngày mai em sẽ đến thăm chị, còn muốn chị dâu dẫn em đi làm quen thị trấn."
Thôi Bình nói,'Được, mai chị đợi em. Đây là một chút tâm ý của gia đình chị, cũng không biết hai người còn thiếu cái gì không." Chị ấy nói xong liền đưa cái giỏ cho Lâm Y Y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận