Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 187 Tiêu Vũ về 2

Chương 187 Tiêu Vũ về 2Chương 187 Tiêu Vũ về 2
Thật ra kế hoạch lần này có áp lực rất lớn, vì dù sao thì bọn họ cũng dùng con của mấy cảnh sát địa phương làm mồi nhử, mặc dù cảnh sát tự mình đề xuất, nhưng bọn họ sợ giữa chừng mấy đứa trẻ đó gặp sự cố gì đó, may mà kế hoạch rất thành công.
Về đến nhà, anh thấy cửa khóa trái, vợ mình cũng không có ở nhà.
"Đồng chí Tiêu Vũ ...' Bà Vương ở cách vách đi sang,'Nhất Nhất về quê rồi. Mang về quê rất nhiều đồ. Ta thấy chất đây một xe hàng. Lớn từng này tuổi rồi lần đầu tiên ta thấy có người hiếu thảo như con bé. Thịt, dau đều được gửi về quê. Cháu thật là may mắn khi lấy được một người vợ như thế."
Tiêu Vũ: "Cảm ơn bà đã nói với cháu, Nhất Nhất quả thật rất tốt."
Thời đại này kẻ trộm rất ít, thậm chí một số nơi, nhất là vùng nông thôn còn không khóa cửa gì cả, trừ phòng và tủ bếp.
Tiêu Vũ không thèm đến Cục công an để nghỉ ngơi, thời gian này vợ anh cũng sắp về rồi, anh biết rằng Lâm Y Y sẽ không qua đêm ở quê.
Lâm Y Y ngôi trên xe trâu của đội sản xuất trở vê, về đến thị trấn thì thanh toán tiền, cô về mang theo Lâm Tứ Quân, cô quyết định để Lâm Tứ Quân ngủ với Lâm Ngũ Đệ. Ngay cả khi đi trên đường, cô vẫn đang suy nghĩ xem buổi tối sẽ cho họ ăn gì.
Về đến nhà, cô nhìn thấy một người đàn ông ngồi trước cửa phòng, dựa vào cửa ngủ thiếp đi.
Nhưng ngay sau đó, người đàn ông đã mở mắt ra, anh để cho mình tỉnh táo một lúc rồi đứng lên: "Em về rồi sao?"
Lâm Y Y nhìn Tiêu Vũ, thật lâu sau mới phản ứng lại: "Cuối cùng anh cũng về rồi." Cô bước tới, vui mừng quan tâm hỏi anh: "Mọi chuyện có thuận lợi không? Anh không bị thương ở đâu chứ?
Nhìn bộ dáng anh này, có phải lâu roi chưa được nghỉ ngơi đúng không?”
Tiêu Vũ nói:" Mọi chuyện đều ổn cả, không có bị thương gì, anh muốn nghỉ ngơi."
Lâm Y Y muốn mở cửa: 'Để em đi đun nước cho anh trước, anh tắm xong rồi hang ngủ sau."
Tiêu Vũ: "Không cần đâu, xả nước thôi, anh tắm nước lạnh cũng được."
Cuối cùng... ở nhà lại không có nước lạnh để tắm.
Lâm Y Y: "..." Nước ở đây là từ vòi, cô phải tự đi lấy. Không giống như trong tương lai sau này mỗi nhà đều có vòi, Lâm Y Y mỗi ngày phải xách mấy lần, nhưng cũng chỉ đủ sử dụng.
Tiêu Vũ: "Để anh đi xách nước." Vừa nói anh vừa đi vào phòng tạp vụ để lấy cái xô và đòn gánh.
Sau đó, anh nhìn thấy quần áo được treo trên cột quần áo, quân lót và áo lót của Lâm Y Y cùng quần lót của anh. Vốn vẫn còn một chút buồn ngủ đột nhiên trở nên tỉnh táo. Vợ mua cho anh quần lót...
Tiêu Vũ cầm hai xô nước đổ vào bồn, sau đó tắm nước lạnh, trở về phòng đi ngủ. Khi bước vào phòng, anh thấy trên giường có một chiếc áo len màu xanh nước biển cổ thấp, trông giống như chiếc áo của một người đàn ông. Anh sờ vào, chất liệu len mêm mại, đầu quả tim có chút ngứa ngáy.
Lâm Tứ Quân đưa Lâm Ngũ Quân đi chơi, nhưng họ không đi xa mà chỉ chơi ở gần đây.
Lâm Y Y trước tiên đem quần áo trong phòng tạp vụ ra phơi khô, sau đó đi sang phòng khác, nhân lúc không có ai liền mua hai cái chăn ba ký và một cái đệm lưng từ hệ thống Thương Thành. Bằng không, mùa đông trong nhà không có chăn bông thì làm sao hai đứa em ngủ được? Lâm Y Y ra khỏi phòng chuẩn bị bữa tối, nghĩ đến việc nửa tháng nay Tiêu Vũ vô cùng vất vả, Lâm Y Y liền cầm giỏ đi ra ngoài, nói với Lâm Tứ Quân đang chơi ở bên ngoài: "Tứ Quân, chị ra ngoài mua đồ. Em dẫn Ngũ Đệ đi chơi nhưng đừng di xa quá, cẩn thận gặp ăn mày, nếu có chuyện gì thì nhớ gọi người, có biết không?”
Lâm Tứ Quân: "Vâng, em biết rồi."
Lâm Y Y: "Nhớ ngoan ngoãn nghe lời, chút chị về mua kẹo cho mà ăn."
Lâm Tứ Quân đáp lại to hơn: "Vâng."
Lâm Y Y cũng không phải đi mua đồ, cô chỉ đến Cung tiêu xã, bỏ những thứ mua ở hệ thống thương thành vào trong giỏ, cho nên trong mắt người nhà, cô đều là mua đồ bên ngoài. Tuy nhiên, cô cũng nhận ra một điều, trong gia đình có trẻ nhỏ khiến cô làm gì cũng thuận lợi.
Lâm Y Y cầm giỏ về, nhìn thấy Lâm Tứ Quân đang chơi với Lâm Ngũ Đệ và những đứa trẻ khác.
Thật ra Lâm Y Y chưa từng tiếp xúc với những người khác ở đây, cô tiếp xúc với bà nội Vương, ngày thường viết bản thảo ở nhà cũng không có đi ra ngoài, đã hai tháng trôi qua cô cũng không có quen thuộc với ai. Lúc này, nhìn thấy Lâm Tứ Quân dẫn em trai mình đi chơi với mọi người, cô nói: “Tứ Quân."
Lâm Tứ Quân đưa em trai đến: "Chị."
Lâm Y Y: "Đây là những người em vừa gặp phải không?”
Lâm Tứ Quân nói: "Ho đang chơi xe hơi nhỏ, em đang xem họ chơi." Giọng điệu của cậu lộ ra sự hâm mộ. Trong thời đại ngày nay, có một chiếc xe hơi nhỏ thì gia đình phải rất có điều kiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận