Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 558 Coc tien nha 2

Chuong 558 Coc tien nha 2Chuong 558 Coc tien nha 2
Sau đó, Lâm Đại Quân lấy trong túi ra một ít rong biển: "Chị gái nhờ con đưa cho cha."
Hòn đảo này có rất nhiều rong biển, giá cả lại rẻ nên Lâm Y Y dùng rong biển để tặng cũng rất thích hợp. Mất một vài hào mà có thể vừa tạo được ân tình vừa được người ta cảm tạ. Đối với người dân ngoài đảo, rong biển rất ngon, đặc biệt canh rong biển là một món ăn rất tốt, hơn nữa giá trị dinh dưỡng của rong biển cũng rất cao.
Sau khi Lâm Đại Quân rời đi, Đội trưởng Lâm thở dài, đi đến ký túc xá dành cho thanh niên trí thức.
Trong ký túc xá dành cho thanh niên trí thức, Trương Hiếu Quân, Phương Phương và Phương Tào đang thảo luận về hôn lễ. Trương Hiếu Quân về quê chỉ nửa năm mà đã chuẩn bị kết hôn với Phương Phương, nói thật là ai cũng ngạc nhiên, người dân trong thôn không nói, nhưng cả những thanh niên trí thức cũng rất ngạc nhiên.
Nhưng dù sao Trương Hiếu Quân năm sau cũng 20, quả thực cũng nên kết hôn. Hơn nữa, theo ý kiến của mọi người, Trương Hiếu Quân có năng lực, ngoại hình đẹp nên quả thực là một lựa chọn tốt.
Đúng vậy, so với một người mạnh mẽ như Lâm Đại Quân, trong mắt nhiêu cô gái trẻ, một người gầy gò như Trương Hiếu Quân vẫn được yêu thích.
Trương Hiếu Quân đã chọn Phương Phương là đối tượng kết hôn của mình là có lý do. Thứ nhất, điều kiện gia đình của Phương Phương rất tốt, Phương Phương về quê là vì muốn trải nghiệm cuộc sống nông thôn, còn trên thực tế thì cô ta là con cưng của gia đình. Nhưng đâu biết, vê quê thì dễ, về thành phố thì khó. Vậy nên, vì thương con gái, người nhà sẵn sàng gửi đồ từ xe khách. Hơn nữa, Phương Tào, con trai của nhà họ Phương cũng ở đó, nhà họ Phương càng gửi đồ đạc về. Nhưng mà, Trương Hiếu Quân là một người có đầu óc, chắc chắn sẽ không tham lam những thứ của Phương Phương. Cậu ta chỉ hy vọng rằng sau khi cậu ta và nhà họ Phương kết hôn, nhà họ Phương đưa Phương Phương về thành phố thì cậu ta có thể đi cùng. Cậu ta cũng không đặt tất cả hy vọng của mình vào nhà họ Trương.
Thứ hai, Phương Phương tuy có tính cách tùy hứng nhưng thực ra rất đơn thuần, chỉ chăm sóc Phương Phương một chút, người khác nhìn có vẻ Phương Phương rất khó phục vụ nhưng thực ra lại rất dễ dỗ dành. Còn có Phương Tào ở đây, hai người bọn họ còn không thể chăm sóc một cô gái nhỏ sao?
Thứ ba, là một cô gái được người trong nhà cưng chiều, Phương Phương trông rất xinh đẹp.
Tổng hợp ba điểm trên, Trương Hiếu Quân đã nắm lấy Phương Phương, trước khi nắm được Phương Phương, Trương Hiếu Quân đã công lược Phương Tào. Đồng thời, cậu ta cũng ra tay với những nam thanh niên trí thức khác. Chẳng hạn, cậu ta trở thành nhóm trưởng của nhóm thanh niên trí thức, nhưng nhóm trưởng được thưởng năm cân lương thực cậu ta lại lấy ra chia cho mọi người, đối với việc này, thanh niên trí thức cảm thấy cậu ta thật tuyệt. Một ví dụ khác như trở thành một giáo viên, thỉnh thoảng giáo viên sẽ nhận được một thứ gì đó, chẳng hạn như rau từ quê, cậu ta cũng sẽ mang nó ra để chia với thanh niên trí thức. Ví dụ khác, vào tháng 8, cậu ta đưa mọi người đi câu tôm hùm, và mọi người đều ăn rất nhiều thịt tôm hùm. Vì vậy, thanh niên trí thức đều bị Trương Hiếu Quân thu phục. Ngay cả Bạch Liên Hoa Tần Mai Mai cũng sợ hãi Trương Hiếu Quân.
Trương Hiếu Quân đúng thật là không coi trọng mấy loại ngũ cốc này, trong tay cậu ta có rất nhiều tiền. Đầu tiên, cậu ta vẫn còn 200 đồng tiền lúc trước cậu ta được nhận nuôi; thứ hai, cậu ta sống trong gia đình họ Trương được sáu năm, vợ chồng nhà họ Trương muốn nuôi con để có người chăm sóc khi về già nên điêu kiện cho con nuôi cũng không hà khắc, dù cậu ta là con nuôi, tiền cùng tiền ăn vặt đều nhiều hơn những đứa trẻ khác. Trương Hiếu Quân vốn là người thông minh lanh lợi, sáu năm qua đều dành dụm hết tiền tiêu vặt, thêm vào đó, sau khi bị một người con nuôi khác gài bay để đăng ký vào một thanh niên có trí thức, vợ chồng nhà họ Trương cũng đã cho cậu ta một ít đồ, vì vậy trên người cậu ta cũng phải có ba, bốn trăm.
Dưới tình huống như vậy, quả thực không có gì lạ khi cậu ta phân phát một thức ăn cho mọi người để lấy chút lòng cảm kích từ mọi người.
"Tất cả mọi người đều ở đây?" Đội trưởng Lâm bước vào sân do thanh niên trí thức điều hành, nhìn thấy Trương Hiếu Quân và những người khác đang phơi nắng và thảo luận vấn đề. Vào mùa đông, tắm nắng là hoạt động thoải mái nhất.
Trương Hiếu Quân vội vàng đứng dậy, đưa cái ghế đẩu cho đội trưởng, rồi nói với Phương Tào: "Phương Tào, anh rót một tách trà nóng cho đội trưởng." Phương Phương cũng ở gân đó, nhưng cậu ta chưa từng gọi Phương Phương.
Phương Tào: "Ừ'”"
Đội trưởng Lâm: "Không cần, không cần, tôi nói xong sẽ đi ngay sau. Hiếu Quân, vê chuyện nhà ở của cậu, nhà họ Lâm đáp, họ nói... Vì vậy, mỗi năm khấu trừ 15 đồng tiền đặt cọc, cậu nghĩ thế nào? Chuyện này tôi có thể làm chứng cho cậu, hoặc tôi có thể nhờ bí thư thôn cùng làm chứng giúp cậu. Nếu cậu không ở nữa, tiên đặt cọc sẽ được hoàn lại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận