Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 392 Tâm sự

Chương 392 Tâm sựChương 392 Tâm sự
Có điều còn có một vấn đề, Lâm Y Y suy nghĩ một chút hỏi: "Mẹ, nếu như con đem công việc bán cho Tiểu Linh, anh cả và chú ba bên kia...
Tần Hương Cúc nói: "Chuyện này làm khó mẹ rồi, dù là ai thì đầu là người trong nhà."
Tiêu Vũ: "Không bằng như vậy, công việc này 500, ai có thể đưa đủ một lần 500 thì liên bán cho người đó, nếu như có hai người giống nhau như vậy thì liền rút thăm." Lại như chuyện phòng ốc lần trước như thế.
Tần Hương Cúc: "Được, vậy con đi gọi Tiểu Linh, mẹ về nhà cũ nói với mọi người một tiếng."
Sau khi Tân Hương Cúc đi rồi, Lâm Y Y nói: "Cũng khi vừa bắt đầu em không cân nhắc thỏa đáng, nghĩ đến Tiểu Linh nhưng quên đại ca và em ba bên này."
Tiêu Vũ: "Rút thăm cũng không tệ, mặc kệ ai rút trúng, bọn họ đều không thể nói cái gì." Đối với anh mà nói, anh em trai và em gái đều giống nhau, vợ có thể nghĩ đến em gái đã rất tốt.
Tần Hương Cúc trở lại nhà cũ, nói chuyện này với bà nội Tiêu.
Bà nội Tiêu nghe xong, không nhịn được cảm thán: "Vẫn là vợ thằng hai tốt số, hiện tại vợ của thằng lớn và thằng ba đều đi làm việc, chờ buổi trưa quay về thì nói với bọn họ đi." Ở trong lòng bà nội Tiêu, Tiêu Linh là cháu gái một khi xuất giá đương nhiên không quan trọng bằng phòng lớn và phòng ba, dù sao thì cũng đã sinh được con trai cho cho nhà họ Tiêu, mà Tiêu Linh đã xuất giá. Có điều loại này tư tâm ý nghĩ này bà sẽ không nói ra.
Tiêu Vũ dẫn Tiêu Linh quay về, khi Tiêu Linh biết chuyện này, cô ấy rất vui vẻ vì chị dâu đối với chuyện như thế này có thể nghĩ đến cô ấy. Chỉ có điều...
Lâm Y Y chiêu đãi Tiêu Linh: "Tiểu Linh, uống trà."
Tiêu Linh: "Cảm ơn chị dâu." Cô câm lấy chén tráng men uống một hớp,/'Còn chưa chúc mừng chị dâu nữa, mang thai đã ba tháng."
Lâm Y Y: "Cảm ơn."
Tiêu Linh bỏ chén tráng men xuống: "Chị dâu, liên quan chuyện công việc này, phía em bên này cũng có phiên phức."
Lâm Y Y nghe xong hỏi: "Là bởi vì chuyện 500 đồng tiên sao?"
Tiêu Linh nói: "Chuyện tiền bạc chỉ là một trong số đó, chủ yếu là bởi vì chúng em còn không chia riêng cho nên nhà chúng em không có 500 tiền riêng, giả sử có thể mượn được 500, chúng em rút thăm được chọn vậy công việc này có thể kiếm được tiên dư hay không? Còn chưa ở riêng cho nên số tiền này phải trả lại, nhưng nếu bọn họ biết chúng ta có công việc thì không thể ở riêng. Chị hai, chị nói phải làm sao bây giờ?"
Vấn đề này cũng đánh trúng Lâm Y Y: "Mẹ chồng em làm người thế nào?"
Tiêu Linh: "Làm người coi như không tệ, chông em là con cả, thế nhưng bà ấy yêu thích con út hơn."
Lâm Y Y: "Cho dù là thích con út hơn thì cũng không có đạo lý bắt em phải nhường công việc, có nhà chồng nào sẽ bảo con dâu nhường công việc mà nhà mẹ đẻ cho chứ?"
Tiêu Linh: "Coi như sẽ không bắt em phải nhường công việc, nhưng nếu bắt em phải nộp tiền lương từ công việc thì sao đây?" Để ngừa lỡ như.
Một người hiện đại như Lâm Y Y là không thể nào tưởng tượng được loại chuyện nộp tiên lương hiếm thấy như vậy, thật ra trong nhà bọn họ, tài chính của cha mẹ cô đều theo kiểu chia đều A-A, tiền mẹ cô kiếm được tự mình giữ, mỗi tháng cha sẽ đưa tiền cho mẹ cô mua đồ gia dụng, nói cách khác, tất cả chi tiêu chính trong nhà là do cha cô trả, tiền bản thân của mẹ cô thì để tùy ý mua thứ mình thích là tốt rồi. Tiền dư của mẹ cô không nhiều, tích trữ cả đời, cũng khoảng 800 ngàn, dù sao ở niên đại đó, tiền lương tương đối thấp, đầu tư to lớn nhất của mẹ cô chính là mua một gian nhà, vào lúc ấy bất động sản còn không như cao bây giờ.
Cho nên mặc kệ là ý nghĩ của người hiện đại, hay là ý nghĩ của chính Lâm Y Y thì cô đêu không tán thành chuyện nộp tiền lương. Căn cứ vào ý nghĩ của chính mình, dựa theo gia đình cô mà nói, phụ nữ tự kiếm tiền tự chỉ tiêu tự tích trữ, tất cả chỉ tiêu trong nhà do đàn ông lo.
Nhưng mà tư tưởng thời đại này ràng buộc phụ nữ.
Tiêu Linh: “Chị dâu, chị nói em nên làm gì?”
Lâm Y Y: "Dựa theo ý nghĩ của chị, em cứ trực tiếp hung hăng lên. Nếu như bọn họ không ở riêng, em cũng không giao tiền lương, đương nhiên, coi như ở riêng, thì em càng không cần phải giao tiền lương, nếu như bọn họ ầm ï thì em cứ để bọn họ ầm ï. Pháp luật không có quy định không giao tiền lương là phạm tội, chỉ cần em chịu được bọn họ ầm ï, một lần hai lần, số lần nhiều rồi thì bọn họ sẽ không náo loạn nữa."
Tính cách Tiêu Linh lanh lẹ giống như Tân Hương Cúc, thật ra tuy rằng cô ấy đang hỏi Lâm Y Y, nhưng trong lòng đã tính toán. Muốn cô ấy nộp tiền lương là tuyệt đối không thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận