Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 599 Lam Tran sinh con

Chuong 599 Lam Tran sinh conChuong 599 Lam Tran sinh con
Tiểu Thập Nhất phat tay với bọn họ: "Sau này phải tới chơi nha." Lời này cũng không biết nghe từ ai.
Tần Cường: "Sẽ đến, em cũng có thể đến nhà của bọn anh chơi."
Tiểu Thập Nhất: "Nhà các anh có bóng không?"
Tần Cường tan nát cõi lòng: "Không có."
Tiểu Thập Nhất: "Vậy em không đến, anh tới nhà của em chơi."
Tần Cường: "Được rồi."
Anh em nhà họ Tần lưu luyến không rời bước đi, Tiểu Thập Nhất cũng bị Tiêu Vũ xách về nhà.
Lúc sắp đến hai giờ, Trương Hiếu Quân dẫn Phương Phương với Phương Tào đến: "Chị, anh rể, bọn em đến đây." Bọn họ mang quà cáp tới, là một bao đường đỏ, một con gà mái.
Lâm Y Y sửng sốt hồi lâu, vậy mà Trương Hiếu Quân mang gà mái đến, mặt trời mọc từ phía tây hả? Hay là trời sắp đổ cơn mưa đỏ? Trên thực tế, con gà mái này vẫn là Phương Phương quyết định, Phương Phương tiêu năm đồng tiền mua của thôn dân, một là bởi vì bọn họ thật sự không biết tặng quà gì tốt, hai là bởi vì Lâm Y Y đưa cho Phương Phương cái quần đó, Phương Phương không phải loại sẽ mặc quần của người khác, nhưng cô ta rất thích cái quân Lâm Y Y tặng, quần này với một cái hoàn toàn mới không giống nhau. Nếu muốn mua chiếc quần như vậy, đừng nói năm đồng tiền, ngay mười đồng tiền cũng không đủ, quần áo chất lông vốn đã mắc. Cho nên Phương Phương đề nghị lân này đến chúc tết, mua con gà mái. Ngay cả Phương Tào cũng đồng ý lời nói của em gái, Phương Tào cảm thấy, lân trước em gái đến nhà chị cả, chị cả vừa tặng đồ ăn vừa tặng lại là tặng khăn quàng cổ, cho nên lần này chúc tết, món đồ không thể quá keo kiệt.
Bọn họ đều đồng ý, đương nhiên Trương Hiếu Quân sẽ không phản đối. Tuy rằng cậu ta không muốn tặng gà mái lắm, nhưng khi Phương Phương yêu cầu tặng gà mái, cậu ta không nghĩ nhiều đã đồng ý. Người luôn luôn biết tính kế rõ ràng, lân này chịu lấy ra món quà năm đồng tiền, có lẽ là trong khoảng thời gian này cảm nhận được tình thân.
Lâm Y Y vội vàng nói: Sao còn tặng gà chứ?”
Trương Hiếu Quân: "Em với Phương Phương lần đầu tiên chúc tết, dù sao cũng không thể quà keo kiệt."
Phương Phương: "Đúng vậy đúng vậy, bọn em cũng không biết tặng gì tốt."
Lâm Y Y: "Cái này tất nhiên tốt rồi, hôm nay giết gà đi, buổi tối kho gà cho các em."
Đôi mắt Phương Phương sáng lên: "Vậy tốt quá. Gà kho của chị cả nấu ăn ngon lắm.
Lâm Y Y cười cười: "Đúng rồi, Đại Quân bọn họ sao không tới thế?" Trương Hiếu Quân: “Anh cả với chị dâu sau cơm trưa phải đi bệnh viện, bụng chị dâu có phản ứng, xe bò trong thôn đưa đi bệnh viện rồi."
Lâm Y Y kinh ngạc một lát: "Khéo thế, vậy mà hôm nay đi bệnh viện." Nghĩ đến đây, cô nói với Tiêu Vũ/"Anh Vũ, anh mang mọi người giết gà, nhổ lông gà, em đi bệnh viện xem thử."
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y đạp xe đạp đi bệnh viện, khoảng chưa tới ba giờ, tới bệnh viện. Bởi vì mấy người Trương Hiếu Quân cũng không biết tình huống Lâm Trân tới bệnh viện, cho nên Lâm Y Y hỏi thẳng y tá. Sau khi biết tình huống từ chỗ y tá, Lâm Y Y trực tiếp tới phòng bệnh. Trong phòng bệnh, Lâm Trân nằm ở trên giường, có Lâm Đại Quân với vợ đại đội trưởng, thấy Lâm Y Y đến, vợ đại đội trưởng vội hỏi: "Sao cháu lại tới đây? Tiểu Trân không sao đâu, bác sĩ nói còn chưa tới lúc sinh, nhưng nằm viện tương đối an toàn."
Lâm Y Y: "Cháu nghe Nhị Quân nói chuyện này nên tới đây nhìn thử, không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì thì cháu đi ve trước."
Vợ đại đội trưởng cũng hiểu: "U cháu về đi, chỗ này có thím." Bà cũng không dám để Lâm Y Y ở lại chăm sóc con gái mình. Dù sao đây là chị cả đã lấy chồng.
Lâm Y Y: "Không thì Đại Quân theo cháu về đi, chờ cháu nấu cơm chiều xong, bảo Đại Quân mang đến cho mọi người, nó biết đạp xe đạp, qua lại khá tiện. lại nói giờ vẫn trong tháng giêng, chắc là tiệm cơm Quốc Doanh cũng không có gì ăn.
Vợ đại đội trưởng: "Vậy được."
Lâm Y Y: "Chúng cháu đi về trước, Tiểu Trân làm phiền thím chăm sóc rồi, nếu như..... Dù xảy ra chuyện gì, người lớn khỏe mới là quan trọng nhất." Lời này của cô cũng mang theo ý nhắc nhở, phụ nữ có thai khi sinh, từ xưa không ít vấn đề khó khăn giữ lớn hay giữ nhỏ. Đương nhiên, vợ đại đội trưởng là mẹ ruột của Lâm Trân, chắc chắn giữ con gái, nhưng vì để ngừa vợ đại đội trưởng do dự chậm trễ thời gian, cho nên Lâm Y Y mới nhắc nhở.
Vợ đại đội trưởng cũng nghe hiểu ý của cô: "Thím hiểu rồi, Tiểu Trân nhà chú thím có thể đến nhà các cháu, thật đúng là may mắn của nó."
Lâm Y Y: "Nói gì vậy, có thể lấy được người vợ hiền như Tiểu Trân, mới là may mắn của Đại Quân. Con người Đại Quân không hiểu chuyện thường, nếu không phải có nhà sui gia chăm sóc, chắc chả ra sao."
Vợ đại đội trưởng: "Nói gì vậy, Đại Quân hiếu thảo rất có năng lực làm việc."
Hai người tâng bốc nhau trong chốc lát thì Lâm Y Y và Lâm Đại Quân trở vê. Về đến nhà, đã sắp bốn giờ, thấy Lâm Đại Quân về, đám người Lâm Tứ Quân hỏi tình huống của Lâm Trân, biết lâm trân không có việc gì, bọn họ đều yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận