Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 362 Về thăm bà ngoại

Chương 362 Về thăm bà ngoạiChương 362 Về thăm bà ngoại
Lâm Y Y biết cậu vội vã muốn biết, cô cũng không phí lời, nói thẳng: "Tam Quân, sang năm em 16 tuổi, nếu như huyện chúng ta có tiêu chuẩn chiêu binh, mà em có thể thông qua sát hạch, chị liền cho em đi, thế nhưng chị có một điều kiện."
Lâm Tam Quân: "Điều kiện gì?"
Lâm Y Y nói: "Sang năm em mới tốt nghiệp tiểu học, tốt nghiệp tiểu học ngoại trừ có thể nhận biết vài chữ thì có thể làm gì? Điều kiện của chị là nếu như em bị tuyển chọn, em phải đáp ứng chị, trong năm năm phải học xong tri thức sơ trung." Sơ trung có ba năm, bình thường thì cân thời gian trong vòng ba năm học xong tất cả kiến thức, thế nhưng cô cân nhắc đến nếu như Lâm Tam Quân đi làm lính, khả năng còn có các loại hình huấn luyện, cho nên cho cậu thời gian năm năm.
Lâm Tam Quân: "Em nhất định sẽ làm được."
Lâm Y Y: "Được, thế nhưng, nếu như sang năm huyện chúng ta không có tiêu chuẩn chiêu binh, vậy em không thể đi làm lính."
Lâm Tam Quân theo bản năng nhìn về phía Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ trầm mặc.
Lâm Tam Quân muốn nói lại thôi.
Lâm Y Y nói: "Nếu như huyện chúng ta thành không có tiêu chuẩn chiêu binh, chúng ta cũng không có cách nào, cho nên em nói xem?”
Lâm Tam Quân: Vâng."
Lâm Y Y: "Cho nên, chúng ta liền để quốc gia quyết định, có chiêu binh thì em có cơ hội, không có tiêu chuẩn... "
Lâm Tam Quân: "Nếu như sang năm không có tiêu chuẩn, năm sau nữa thì sao?"
Lâm Y Y sững sờ, không nghĩ tới cậu kiên quyết như vậy. Lâm Y Y thở dài: "Nếu như trước khi em 18 tuổi có chiêu binh thì cũng có thể đi tham gia, nếu như sau khi 18 tuổi mới có chiêu binh vậy thì em từ bỏ đi. 18 tuổi thì đã lớn hơn, phải tính đến chuyện kết hôn rồi, cho nên không thể tùy hứng.
Lâm Tam Quân: "Được." 16 tuổi, 17 tuổi, 18 tuổi, tổng cộng có ba năm, cậu biết chị không muốn cậu đi, thế nhưng cho cậu thời gian ba năm đã được rồi,'Cảm ơn chị."
Lâm Y Y: "Vậy chị và anh rể đi đây."
Lâm Tam Quân: “Dạ.”
Tiêu Vũ cưỡi xe đạp, mang theo Lâm Y Y đi tới đại đội sản xuất thôn Đông Sơn, khi đi ngang đại đội sản xuất hồng trà, Tiêu Vũ nói: "Nhìn thấy không? Toàn bộ cây trà ở lưng chừng núi kia đều là đại đội sản xuất hồng trà. Vùng núi nhiêu như vậy dùng để trồng trà, cho nên đại đội sản xuất hồng trà lại thiếu chỗ để trông các loại hoa màu khác."
Lâm Y Y: "Vậy cũng có thể khai hoang, sau khi khai hoang thì sẽ có nhiêu chỗ để trông."
Tiêu Vũ: "Khai hoang vùng núi nhiều cũng vô dụng, bọn họ muốn hái lá trà, cho dù vùng núi nhiều hơn nữa, hoa màu nhiều hơn nữa, bọn họ cũng không có nhiều thời giờ như vậy. Hái lá trà là làm việc, trông trọt hoa mầu được mùa cũng là làm việc, đối với bọn họ mà nói đều giống nhau, có thể lá trà là do từ đời trước truyền đến đời này cho bọn họ, cho nên bọn họ không nỡ lòng bỏ lá trà."
Lâm Y Y không nghĩ ra, có cái gì quan trọng hơn chuyện ăn no chứ? Có điều, ý nghĩ của mọi người không giống nhau, cô cũng không thể bình luận.
Đến đại đội sản xuất thôn Đông Sơn, hai người trực tiếp đi tới nhà họ Tần.
Tháng 8 thì người làm nông rất nhàn, cũng không trồng trọt, cũng không có lương thực được mùa, cho nên rất nhiều dân chúng hoặc là bận bịu khai hoang phần đất được chia của mình, hoặc là đi làm việc vặt, cũng có rất nhiều người ở nhà nghỉ ngơi. Cho nên khi Tiêu Vũ và Lâm Y Y đến nhà họ Tần, trên đường nhìn thấy không ít người.
Ví dụ như, mợ hai Tần liền nhìn thấy hai người: "Tiểu Ngư Nhi, Nhất Nhất, sao hai đứa lại đến đây?"
Tiêu Vũ dừng xe đạp lại, Lâm Y Y từ leo xuống khỏi xe đạp: "Mợ hai."
Tiêu Vũ: "Me hai."
Mo hai Tần nhìn thấy đồ vật trên xe đạp, vừa cười vừa nói với Lâm Y Y: "Ừ”"
Lâm Y Y: "Chúng cháu đến thăm bà ngoại, không biết bà ngoại có ở nhà không?"
Mo hai Tần nói: "Lúc này bà ngoại con khả năng đi hái rau dại, chúng ta đi xem thử"
Lâm Y Y: "Được rồi."
Mao hai Tần: "Đúng rồi Nhất Nhất, mọi người làm mai cho Viên Viên sao, nghe nói đó là một công an, mợ có gặp một lần, vóc người rất tuấn tú rất cao."
Lâm Y Y nói: "Đúng vậy, là đồng nghiệp của anh Vũ."
Mợ hai Tần: "Nhất Nhất à, chờ Lan Hoa nhà mợ lớn rồi, con cũng giúp đỡ chuyện hôn nhân cho nó nha."
Lâm YY: “Lan Hoa?"
Mo hai Tần: "Là cháu gái của mợ, năm nay 11 tuổi."
Lâm Y Y:"... Vậy còn sớm mà." Nói cô làm mai cho cô gái nhỏ 11 tuổi, cũng thiệt thòi cho mợ hai Tần nghĩ xa như vậy.
Nói chuyện, bọn họ đến bà ngoại nhà họ Tần.
Tần Viên Viên đang cắt cỏ cho heo, nhìn thấy bọn họ đến rồi, vội vàng lên: "Anh họ, chị họ, hai người đến rồi sao?" Lâm Y Y: "Tới thăm bà ngoại một chút, bà ngoại không có ở đây sao?"
Tần Viên Viên: "Bà ngoại đi hái rau dại." Người già không ngồi yên, hái rau dại cũng không mệt, cho nên người trong nhà liên tùy theo bà,'Mọi người ngồi một lúc, em đi gọi bà ngoại."
Lâm Y Y nói: 'Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận