Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 426 Qua dang

Chuong 426 Qua dangChuong 426 Qua dang
Tiêu Vũ: "Anh muốn làm công việc gì? Anh cả cảm thấy công việc gì thích hợp với anh?”
Tiêu Võ cũng không biết mình làm việc gì phù hợp, Tiêu Vũ hỏi như vậy, anh ta nghĩ nghĩ: "Nếu không... Nếu không em quyết định, em tìm công việc gì đều được, anh đều có thể làm."
Ông nội Tiêu: "Tính cách thằng cả không thích hợp vào xưởng." Thằng cả có tính cách gì ông không biết sao?"Thằng cả mới đọc sách hai năm, trong xưởng có thể tuyển sao? Đừng làm khó thằng hai."
Tiêu Võ: "Vậy... Vậy để Cần Thái đi?"
Bà nội Tiêu đang ra lấy đồ, nghe họ nói, trầm mặt đi tới: "Vợ cháu là tốt nghiệp tiểu học hay là tốt nghiệp trung học? Nó tính cách gì cháu không biết sao, với tính tình đó mà giới thiệu vào xưởng, đây không phải kết thù sao? Giọng bà nội Tiêu không nhỏ, mấy người ở bên trong làm sủi cảo đều nghe được.
Bà nội Tiêu cũng là cố ý nói nặng như vậy, hôm nay Tiêu Võ có thể mở miệng nói lời này cũng là bởi vì chuyện Lâm Tam Quân bán công việc cho Tiêu Tân, Tê Cân Thái ngày ngày nói, hàng đêm nói trước mặt Tiêu Võ, để Tiêu Võ tìm Tiêu Vũ hỗ trợ tìm việc làm, cho nên Tiêu Võ mới mở miệng. Cho nên bà nội Tiêu lời này nói là cho Tề Cân Thái nghe.
Tê Cần Thái nghe xong, lập tức đi ra ngoài: "Bà nội, ngài nói như vậy cháu cũng không đúng, cháu đúng là không được đi học, chẳng lẽ chăn heo cháu còn không biết? Chú ba có thể đi trại nuôi heo, vì cái gì nhà chúng cháu lại không được?”
Lương thị: 'Công việc trại nuôi heo là Tam Quân bán cho chúng em, dựa theo ý chị dâu, mặc kệ chúng em làm cái gì, các người đều muốn làm theo đúng không? Chẳng lẽ bạn bè nhà em giúp em chút việc tốt, còn phải chuẩn bị một phần cho anh chị?"
Tề Cần Thái nói: "Nhưng đây nhất định là ý nhà chú hai, dựa vào cái gì nhà hai muốn đưa công việc các người, không cho chúng ta?”
Vốn Lâm YY không muốn tham dự chuyện này, nhưng là Te Cần Thái đem đầu mâu chỉ hướng bọn họ, cô không thể nhịn: "Không nói đến đây là công việc của Tam Quân, cậu ấy muốn cho ai thì cho người đó. Lại nói câu khó nghe, dù là công việc nhà vợ chồng em, nhưng đây là công việc của em, công việc của em em muốn cho ai thì cho người đó, chẳng lẽ còn phải qua chị đồng ý? Còn có, công việc của em là công việc của em, không phải công việc nhà họ Tiêu, không phải công việc của cha mẹ, chưa từng nghe nói nhà chồng còn muốn can thiệp chuyện công việc em trai nhà mẹ đẻ con dâu, lời nói này ra ngoài, buồn cười rơi răng hàm."
Bà nội Tiêu: "Không có chuyện như vậy, Tam Quân có thể bán công việc cho thằng ba, chúng ta rất cảm kích. Nhà họ Tiêu chúng ta là người quy củ, không thể làm ra chuyện như vậy."
Te Cần Thái: "Công việc của thím hai chị không xen vào, nhưng chú hai luôn có thể thương hại anh cả chú ấy đi? Chú ba có công việc, chú hai nhất định phải tìm cho anh cả một cái."
Nghe Tề Cần Thái nói, tất cả mọi người nhìn chị ta, Tê Cần Thái thích chiếm tiện nghi mọi người đều biết, nhưng hai năm qua, dù chị ta muốn chiếm tiện nghi, kỳ thật cũng không có chiếm được tiện nghi gì, cho nên mọi người cũng tùy, nhưng không nghĩ đến hôm nay có thể nói ra như vậy.
Tiêu Vũ làm em chồng, khó mà nói chị dâu không phải, nhưng Lâm Y Y không có cố ky, cô đi đến bên người Tiêu Vũ, trâm mặt châm chọc: "Em chưa từng nghe nói qua làm em trai còn nhất định phải tìm việc làm cho anh trai, hôm nay nếu chồng em là anh cả nuôi lớn, vậy ta đừng nói chồng em tìm việc làm cho anh ấy, dù là mỗi tháng cho anh ấy một nửa tiền lương cũng nên làm, nhưng hiển nhiên không phải. Nhưng anh cả muốn chồng em cho tìm việc cho anh ấy, cũng không phải không thể, chỉ cần cha mẹ mở miệng, phàm là cha mẹ mở miệng, anh Vũ nhất định phải tìm việc cho anh, hôm nay em sẽ thay anh ấy đáp ứng. Cha, mẹ, chỉ cần hai người nói một câu, anh Vũ nhất định phải tìm công việc cho anh cả sao?" Nếu họ dám nói nhất định phải cho, Lâm Y Y cảm thấy cha mẹ chồng cô cũng không muốn.
Tần Hương Cúc vừa rồi bị Te Cần Thái làm cho ngây ngẩn, lấy lại tinh thần, bà trực tiếp giận tái mặt, một câu mắng người đều không có, nhưng lời nói ra, lại trực tiếp cắt đứt hi vọng của Tề Cần Thái. Tân Hương Cúc nói: "Nhà họ Tiêu chúng ta không có quy củ làm em trai nhất định phải tìm việc làm cho anh, nếu như gia đình nào có, Tê Cần Thái cô có thể trực tiếp tái giá." Nói rồi, bà lại nói với Tiêu Võ: "Thằng cả, nếu đây là ý tứ em trai con có điều kiện tốt, có thể giúp đỡ anh trai một chút, bọn chúng đều vui vẻ, nhưng mà nhất định phải tìm việc làm cho anh trai, lời này quá đáng."
Tiêu Võ: "Không phải, con không có." Chú ba được công việc của Lâm Tam Quân, anh ta chỉ ghen tị mà thôi, trong lòng hơi ê ẩm, nhưng tuyệt đối không có ý muốn chú hai nhất định phải cho anh ta một công việc, lời nói mới rồi cũng là Tê Cần Thái buộc anh ta nói, nhưng anh ta cũng chỉ hỏi chú hai nếu có thể giúp một chút, không có ý nhất định phải. Loại lời này anh ta làm sao có mặt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận