Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 166 Ke hoach

Chuong 166 Ke hoachChuong 166 Ke hoach
Lâm Tam Quân: "Bà Cát."
Lâm Đại Quân: "Đúng, lúc bà nói bà Cát đã ở đây, bà ấy cũng nghe thấy."
Lâm Y Y ưu thương nói: "Vì sao? Chị dâu cả vì sao chị phải làm như vậy? Từ khi em gả đến nhà họ Tiêu còn chưa được một tháng, chị đã đối phó em ba lần. Lần đầu tiên, em thân là vợ của anh Vũ, ngay cả tư cách để anh ấy đổi lấy sữa lúa mạch cũng không có. Lần thứ hai, bản thân em có tiền nhuận bút, nhà họ Lâm chúng em tự có lương thực, em dùng lương thực của nhà họ Lâm nuôi các em trai của em cũng bị chị nói. Hơn nữa bây giờ, vì sao chị phải ức hiếp em như thế? Là ức hiếp em không có cha mẹ, cho nên không ai có thể dựa vào phải không?”
Lâm Đại Quân: “Chị, chúng em cho chị dựa vào, chúng em sẽ lớn khôn, anh em chúng em có bốn người, chắc chắn nhiêu anh em hơn nhà bọn họ."
Lâm Y Y lắc đầu: "Chị mệt mỏi, nếu gả cho anh Vũ nhưng hết lần này đến lần bị nhằm vào, bị ức hiếp, chị còn cần lập gia đình làm gì?" Lâm Y Y nhìn về phía Tân Hương Cúc,'Mẹ, con biết mẹ đối xử với con luôn rất tốt, con cũng biết năm đó vì sao con đính hôn với anh Vũ, con nghĩ anh Vũ đã trưởng thành, chắc chắn cũng sẽ không mắc bệnh, con ly hôn với anh Vũ, hủy bỏ cuộc hôn nhân này đi." Nói xong, Lâm Y Y hữu khí vô lực rời đi.
"Ly hôn." Bà nội Tiêu đột nhiên thốt lên.
Lâm Y Y dừng bước chân.
Đôi mắt Tề Cần Thái sáng lên, bà nội Tiêu đây là muốn để Tiêu Vũ và con ả khốn Lâm Y Y này ly hôn sao? Vậy thật sự là quá tốt.
Nhưng mà Tề Cần Thái cũng không vui được bao lâu, chỉ nghe thấy bà nội Tiêu tiếp tục nói: "Bảo thằng cả ly hôn với Tê Cần Thái."
Te Cần Thái: "Bà nội..... -“
Bà nội Tiêu: "Cô chỉ lo lắng cho bản thân mình, ích kỷ tôi tệ không lo lắng nhà họ Tiêu, nhà họ Tiêu chúng tôi không chứa nổi cô."
Tiêu Võ: "Bà nội Tiêu, bà cho cô ấy một cơ hội nữa đi, hiện giờ nào có ai ly hôn, nếu ly hôn, bà bảo cháu làm sao bây giờ? Không phải sẽ bị người ta cười chết sao? Thím hai, em người lớn rộng lượng, hãy tha thứ cô ấy, dù miệng mồm cô ấy mau lẹ nhưng người không xấu."
Tê Cần Thái: "Đúng đúng đúng, thím hai, chị thật sự không có lòng dạ nào, con người của chị chỉ là miệng mồm mau lẹ, em tha thứ cho chị đi, sau này chị không bao giờ vậy nữa."
Lâm Y Y lắc đầu: "Chị không cần sự tha thứ của em, em đã bị chị làm hại từ chị em thành kẻ thù, sao em có thể tha thứ cho chị chứ?"
Tiêu Võ: "Thím hai... Bà nội, nếu ly hôn, con gái con trai cháu làm sao bây giờ? Tiểu Thụy là cháu cả của nhà ta, chẳng lẽ bà muốn người khác nói cháu nó là đứa trẻ không có mẹ sao?"
Te Cần Thái: "Đúng đúng đúng, Tiểu Thụy, Tiểu Thụy, mẹ không thể không có con, mẹ không thể rời con..." Nói xong, chị ta nắm lấy Tiêu Thụy bên cạnh.
Tiêu Thụy mới ba tuổi tuy rằng không nghe hiểu những thứ đó, nhưng cậu nhìn thấy mẹ cậu đang khóc, nhìn thấy cha cậu đang hồi hộp, cậu cũng bị tình huống này lây nhiễm, cậu khóc lóc hu hu hu: "Con muốn mẹ, con muốn mẹ con, hu hu hưu..."
Lâm Y Y không biết sau này Tê Cần Thái và Tiêu Võ có ly hôn hay không, nhưng cô biết, hiện giờ sẽ không ly hôn, thời đại này, ít nhất ở thời đại sáu mươi, quả thật không thịnh hành ly hôn, hơn nữa bọn họ còn có hai người con, quan trọng hơn là sinh ra một cháu trai đích tôn. Lâm Y Y cũng không muốn về sau chờ đứa nhỏ này trưởng thành, tự trách mình hại cha mẹ cậu ly hôn.
Cho nên cô nói: "Suy cho cùng thì con trẻ không thể không có mẹ, nhưng con và chị ta không thể sống cùng nhau, cho dù dọn đến thị trấn, cũng có thể thương tổn con đến vậy, cho nên, vẫn là con ly hôn với anh Vũ đi."
"Vậy ở riêng." Đột nhiên, một thanh âm lãnh đạm từ cửa truyền đến. Mọi người nhìn lại, chỉ thấy Tiêu Vũ ôm Lâm Ngũ Đệ đến đây, Lâm Tứ Quân đi theo bên cạnh. Tiêu Vũ vừa đến, chỉ nghe thấy những lời cuối cùng này, anh cũng không nghe chuyện trước đó, chuyên gia nhỏ mách lẻo Lâm Tứ Quân đã sớm nói mọi chuyện cho anh, thậm chí nói cả kế hoạch của Lâm Y Y.
Chuyện là Tê Cần Thái gây ra, nhưng ở riêng là kết quả Lâm Y Y muốn, mà kế hoạch của cô là anh em nhà họ Lâm đến ồn ào, cô sẽ không nhắc đến ở riêng, nên để Tiêu Vũ đến xem tình hình lại nhắc đến. Trong những người ở đây, chỉ có Tiêu Vũ nhắc ở riêng, trưởng bối nhà họ Tiêu sẽ không tức giận.
Đương nhiên, lý do Lâm Y Y nói kế hoạch với Tiêu Vũ, là bởi vì cô rất rõ, vợ chồng ở chung với nhau, có một số việc không thể lừa gạt. Còn nữa, thông qua khoảng thời gian sống chung này, cô cũng biết Tiêu Vũ sẵn lòng ở riêng. Cho nên, cô mới lập kế hoạch này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận