Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 93 bay la chuyen gi vay?

Chuong 93 bay la chuyen gi vay?Chuong 93 bay la chuyen gi vay?
Rất nhanh, Tiêu Vũ yên lặng đắm chìm trong câu chuyện của Lâm Y Y. Nội dung câu chuyện rất đơn giản, về một người đàn bà góa chồng sau khi chông qua đời, vất vả mang năm đứa nhỏ, toàn bộ bài viết khoảng 5000 chữ, mà từ trên người đàn bà góa chồng, mọi người nhìn thấy một người phụ nữ làm sao chống nửa bầu trời.
Còn có một áng văn xuôi, cả bài một ngàn chữ, viết về ca tụng tổ quốc.
Nhưng Tiêu Vũ không phải bị nội dung câu chuyện làm cảm động, mà vì, dù là câu chuyện nhỏ hay là văn xuôi, có thể thấy tác giả viết vô cùng trôi chảy, anh chính là bị tài hoa của vợ nhỏ làm rung động. Đương nhiên, cũng không phải nói tài hoa của Lâm Y Y giỏi cỡ nào, mà là văn vẻ như thế xuất ra từ một cô gái nhỏ mới tốt nghiệp tiểu học thì có vẻ khá giỏi.
Tiêu Vũ chưa bao giờ biết, vợ nhỏ còn có tài năng như vậy, cô tựa như một hộp kho báu, sau khi mở ra, bên trong giấu đầy bảo vật. Sự thông minh của cô, sự nhiệt tình của cô đều đang từng chút hấp dẫn anh, mà hiện giờ, cô lại nhiều món đồ hấp dẫn. Tiêu Vũ quay đầu, nhìn về phía Lâm Y Y, lúc này mới phát hiện, cô đã ngủ rồi.
Lâm Y Y vì buồn chán nên ngủ. Thời đại không có máy tính, không có di động, không có internet, tẻ nhạt cũng chỉ có thể ngủ.
Tiêu Vũ xuống giường, đặt để bản thảo ổn thỏa rồi, nhưng anh lại thấy bản thảo khác trên bàn.
Vì thế, anh tò mò cam lấy để xem, vừa nhìn thì không dừng lại được. Bản thảo này là phần nội dung sau, nửa nội dung trước không ở đây, nhưng xem phần nội dung sau này, anh cũng biết phía trước viết cái gì. Viết vê một cảnh sát, vì tìm kiếm bọn buôn người, cứu ve một đứa nhỏ bị lừa gạt, một câu chuyện trải qua khó khăn. Không giống văn xuôi trước, cũng khác câu chuyện nhỏ 5000 chữ, ở trong bản thảo này, cả bài mang theo một tâm trạng nặng nề. Đồng thời, ở trong bản thảo ấy, anh thấy được tài hoa chân chính của vợ nhỏ.
Bản thảo này không dài, cũng khoảng một vạn chữ, sau khi Tiêu Vũ xem xong, gấp rút muốn biết nội dung phía sau, anh không phải tò mò kết cục của câu chuyện, cái anh tò mò chính là cảnh sát này còn có thể trải qua những gì.
Tiêu Vũ đặt bản thảo về, mang theo tâm tình có chút kinh ngạc vui mừng cùng với rung động trở lại trên giường. Cô gái nhỏ ngủ trên giường đã có chút quen thuộc, khác với hồi đầu nằm thẳng, bây giờ ngủ nghiêng, hướng về bên trái, bên trái của cô vừa vặn là anh.
Tiêu Vũ trên giường, rất sát, anh có hơi không dám tới gần cô. Bởi vì Lâm Y Y ngủ nghiêng cho nên cổ áo lót rủ xuống, anh thông qua cổ áo có thể thấy xương quai xanh dưới cổ cô, dọc theo xương quai xanh xuống phía dưới nữa, thứ trắng tuyết đó là... bộ ngực. Cho dù ngực có phẳng nữa thì chỉ cần là con gái bắt đầu phát dục, khi ngủ nghiêng qua cũng vẫn có thể dồn thành một ít thịt.
Tiêu Vũ nuốt nước miếng, cũng không phải anh sinh ra ý nghĩ sinh lý đối với cô, dù sao cô còn nhỏ như vậy, mà là tim đập quá nhanh, anh cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng cũng bởi vì người này là vợ của anh, anh lại có thể nhìn quang minh chính đại.
Tiêu Vũ vội vàng nhắm mắt lại, quy chế của bộ đội cũng không dùng, dù anh quay lưng lại, trong đầu đều là cô, cánh môi mềm mại, cái chân trắng bóc... Đủ loại về cô. À, quên thổi đèn dầu.
Tiêu Vũ thổi đèn dầu, tiếp tục nằm quy củ.
Khi Lâm Y Y ngủ thích ngủ sát rạt, ngủ gần nhau khiến cô cảm thấy vô cùng an tâm. Cô thích lấy chăn, gối đầu trên giường, kẹp giữa hai chân, cũng không biết đây là tật xấu gì, dù sao cũng thích vậy. Mà bây giờ, cô không ngừng dựa vào người Tiêu Vũ. Bởi vì giường phòng Tiêu Vũ đặt ở giữa, cũng không có sát qua một bên, cho nên nếu ngủ về phía bên phải, dựa không tới mép rìa thì có thể ngã xuống, cũng bởi vậy, hiện giờ Tiêu Vũ ngủ ở bên trái cô có hơi rủi ro.
Lâm Y Y dựa sát người Tiêu Vũ, Tiêu Vũ liền di chuyển ra bên ngoài, nhưng bên ngoài của anh đã không đủ giường nữa. Mà chỉ cân Lâm Y Y dựa sát Tiêu Vũ, cô sẽ không động, một khi Tiêu Vũ dời ra ngoài, cô cũng sẽ di chuyển theo.
Tiêu Vũ không còn cách nào, chỉ có thể để Lâm Y Y dựa mình như vậy. Nhưng, lúc anh đang ngủ say, bất tri bất giác, tư thế ngủ vốn cứng nhắc đã thay đổi.
Ngày hôm sau.
Khi Tiêu Vũ ở bộ đội, mỗi ngày chín giờ ba mươi tối tắt đèn ngủ, buổi sáng năm giờ thức dậy, đồng hồ sinh học quanh năm suốt tháng đã quen thuộc, giống như Lâm Y Y có thói quen ngủ qua trái. Sáng sớm hôm nay, anh tỉnh lại lúc năm giờ như thường, sau đó... Đầu hơi râu rĩ, ở trong lòng ngực có nhét một cô gái nhỏ, cô gái nhỏ làm ổ ở trước ngực anh, chân vắt ngang giữa hai đùi anh, một bàn tay nắm lấy quân áo anh... Đây là chuyện gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận