Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 192 Vi dieu

Chuong 192 Vi dieuChuong 192 Vi dieu
Tiếp đó, Lâm Y Y liên trở về, lúc trở về, từ hệ thống thương thành mua một cân thịt heo, rau hẹ, rau cần, 10 bình nước có ga vị cam Bắc Băng Dương, có người nói vào năm 60, người Bắc Kinh dùng loại nước có ga để chứng tỏ mình phồn thịnh. Vào lúc ấy tốn bao nhiêu tiền Lâm Y Y không biết, thế nhưng hệ thống thương thành bán 7 đồng tiền một bình, ngoài ra còn có 5 cân rượu gạo, là loại rượu gạo dùng để chế biến bánh trôi ở hiện đại, hương vị ngọt, nam nữ già trẻ đều có thể uống, 15 đồng một cân.
Về đến nhà, vợ chồng Tiêu Tân còn ngồi ở trong sân, anh me Lâm Đại Quân bọn họ không ở nhà.
Lâm Y Y: "Đại Quân bọn họ không ở đây sao?"
Lương Thị: "Đi chơi với mấy người bạn nhỏ, chị hai có nặng hay không, để em đến xách."
Lâm Y Y: "Không nặng, chỉ có ngần ấy đồ vật. Đúng rồi, tài nấu nướng của em thế nào? Bà nội và mẹ chồng có tài nấu ăn giỏi như vậy, chị vẫn luôn muốn học nhưng vẫn không có cơ hội."
Nói đến đây, Lương Thị nói: "Em... . nhà em nghèo, trong nhà con cái cũng nhiều, bình thường chìa khoá phòng bếp đều là mẹ em cất giấu, cũng không cho chúng ta tiến vào phòng bếp." Đầu bếp ở thời đại này nếu mượn từ của hiện đại để nói thì chính là vị trí béo bở, bởi vì người đầu bếp có thể ăn vụng một chút, so với những người khác hạnh phúc hơn nhiều lắm, cho nên bình thường trong nhà đều là mẹ chồng làm đầu bếp, phòng ngừa con dâu ăn vụng.
Lâm Y Y nghe xong, lòng chua xót là có, cô làm người của đời sau, trước đây không cách nào lĩnh hội khó khăn của thời đại này, thế nhưng đến thời đại này rồi thì cô đã có thể lĩnh hội. Thế nhưng, xã hội chính là như vậy mới sẽ tiến bộ, mặc kệ quốc gia nào, đều là từ không đến có, cho nên, cô không cách nào nói cái gì: "Sau này sẽ càng ngày càng tốt, thím ba phải tin tưởng quốc gia chúng ta." Có điều gọi là thím ba cũng có chút xấu hổ, trước là vì ra vẻ, có thể thật ra cô gái này chỉ mới 19 tuổi, cùng tuổi với Tiêu Tân, Lâm Y Y ở tuổi này vẫn là thiếu nữ như hoa, sau khi đi học về thì mỗi ngày chính là nghĩ đi nơi nào chơi, đi mua món đồ gì, chưa từng nghĩ tới sau này thì như thế nào, không có lương thực làm sao bây giờ.
Lương Thị: "Hi vọng vậy.'
Sau đó, Tiêu Tân ngồi ở bên ngoài, Lương Thị giúp Lâm Y Y nhóm lửa.
Ba tháng này trôi qua, tài nấu ăn của Lâm Y Y vẫn có tiến bộ, cùng bà nội Tiêu, Tân Hương Cúc có tài nấu ăn chân chính thì không cách nào so sánh được, thế nhưng cô hâm thức ăn cũng rất thơm, hương thơm là bởi vì cô cho đủ vật liệu, không liên quan đến tài nấu nướng.
Cơm tối là thịt kho tàu, rau hẹ xào trứng gà, sợi thịt xào rau cần, đường trắng yêm cà chua cắt miếng, canh súp lơ, sợi thịt xào củ từ. Sáu món ăn, phân lượng món ăn cũng nhiều, đủ ăn.
Trong lúc làm món ăn, hương vị truyền ra bên ngoài, Tiêu Tân có chút ngôi không yên.
Cơm tối là gạo nấu chung với khoai lang, khoai lang sắt miếng, gạo cũng là cơm khô, chuyện này ở nhà họ Tiêu là không thể nào tưởng tượng được. Thật ra coi như lương thực đây đủ, nhưng Tần Hương Cúc tiết kiệm như vậy hơn nửa đời nguoii cũng không nỡ lòng ăn như vậy.
"Chị... " Bởi vì sắp tới cơm tối, cho nên đám em trai nhà họ Lâm quay về. Trẻ con khi về đến nhà chuyện đầu tiên là phải đi vào phòng bếp, trên căn bản con cái nhà ai cũng như vậy, muốn nhìn một chút ngày hôm nay ăn cái gì, sau đó có lúc người lớn sẽ nhét ít đồ vào miệng của bọn họ.
Thế nhưng: "Oa, nước có ga.' Tiếp theo Lâm Đại Quân kêu to,'Chị, chị mua nước có ga sao?"
Lâm Đại Quân liếm liếm môi, cậu ta chưa từng uống qua nước có ga, cũng không biết đây là cái gì mùi vị.
Lâm Tứ Quân nói: "Đây là nước có ga sao? Là cho chúng ta uống sao?”
Lâm Y Y: "Các em là bé ngoan thì sẽ cho các em uống."
Lâm Tứ Quân: "Chị, em sẽ ngoan, em rất nghe lời."
Lâm Đại Quân: ˆEm cũng ngoan, em còn dạy bọn họ đọc sách nữa.'
Lâm Tam Quân giữ yên lặng, đồng thời kỳ vọng nhìn Lâm Y Y.
Lâm Y Y đối với cảm giác của bọn họ là rất vi diệu, ấn tượng của cô đối với bọn họ đầu tiên là kém cực kỳ, coi bọn họ là con ghẻ, sau này sẽ là người mang đến phiên phức cho mình, thế nhưng ba tháng này ở chung, cô cũng rõ ràng, hiện tại đám em trai nhà họ Lâm không giống đồ vong ân bội nghĩa, bây giờ bọn họ còn nhỏ. Còn nữa, bọn họ đã cho cô ấm áp, cho cô bánh quẩy và giày vải. Người chính là như vậy, khi mình cho rằng một người không tốt, tương lai cũng sẽ đối với mình không tốt thì khi họ đột nhiên tốt với mình thì lập tức sẽ cảm thấy rất kinh hỉ.
Đám em trai nhà họ Lâm cho cô cảm giác như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận