Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 337 Vit nau mang

Chuong 337 Vit nau mangChuong 337 Vit nau mang
Lâm Y Y: "Cảm on ông nội trước vây, thật ra cháu cũng chỉ may mắn thôi. Lúc cháu bắt được con vịt này, nó hình như bị ngất xỉu, cháu đoán chắc là nó bị phơi nắng tới choáng váng rồi."
Bà nội Tiêu lần đầu nghe vịt trời mà bị phơi nắng tới ngất, người ta bị phơi nắng thì còn được chứ vịt thì không biết. Cho nên, cô cảm thấy chắc là cháu dâu mình gặp may.
Bà nội Tiêu: "Chẳng qua con vịt này nuôi không được, muốn nuôi vịt phải nuôi gần hồ nước, hoặc chỗ có nước mới được." Đây cũng là nguyên nhân mà đại đội không có nuôi vịt.
Lâm Y Y: "Bữa tối sẽ nấu nó, chờ anh Vũ và cha về, chúng ta cùng ăn một bữa cùng nhau."
Bà nội Tiêu: "Vậy cũng được, dùng dưa muối rồi hâm với vịt, mùi vị chắc chắn rất ngon."
Lâm Y Y nghe tới là cảm thấy muốn chảy nước miếng: "Em dâu nói, thêm măng vàng nữa thì mùi vị càng ngon hơn."
Bà nội Tiêu nghe xong: 'Khó trách hôm nay các cháu lại đi đào măng vàng.
Lâm Y Y: "Nhưng hôm nay, chúng cháu không biết sẽ có vịt trời, đào măng vàng là vì canh gà còn lại hôm qua, định dùng canh gà hầm măng với dưa muối."
Bà nội Tiêu: "Vậy thì không ngon bằng thịt vịt rồi."
Lâm Y Y: “Bà nội à, con vịt này giao bà nội vậy, cháu lại đi đào măng đây."
Bà nội Tiêu: “Đi đi.”
Hai người nói chuyện trong đại sảnh, bọn nhỏ đang chơi cho nên họ căn bản không biết Lâm Y Y đưa nho tới. Chờ sau khi Lâm Y Y đi ra ngoài, bà nội Tiêu rửa nho cho bọn nhỏ ăn, bọn họ mới biết trên thế giới này còn có đồ ăn ngon như vậy, còn ăn ngon hơn cả thịt.
Thế là ngay cả chơi mà bọn chúng cũng không muốn nữa.
Lâm Y Y trở lại trên núi, Lương thị đã đào được vài mục măng, Lâm Y Y nói chuyện nho dại ra, Lương thị cũng lập tức đuổi theo hỏi: "Chị dâu hai à, chị còn nhớ chỗ vừa hái được nho không?”
Lâm Y Y: "Không rõ." Căn bản là không có chỗ này.
Lương thị: "Thật là tiếc ha." Nếu như biết vậy sau này có thể lên xem nho rồi.
Chờ Lương thị và Lâm Y Y cõng rau dại và măng vàng về nhà. Bụng của Lâm Ngũ Đệ và Tiểu Cát cũng đã no căng vì nho, bọn họ ăn một ngụm một trái nho, ăn tới mức miệng không ngừng chảy nước miếng. Ngay cả Lâm Tứ Quân cũng quên luôn cả lúc mình ăn nho lần trước là khi nào.
Lúc này, Lâm Y Y vừa đi tới, Lâm Tứ Quân, Lâm Ngũ Đệ và Tiểu Cát Tường cũng chạy qua. Lâm Ngũ Đệ nói: "Chị ơi, chúng em vừa ăn nho đấy."
Trong tay Lâm Ngũ Đệ còn cầm một quả nho, cậu đưa tới trước mặt Lâm Y Y: "Chị, ăn quả nho, bà nội nói cái này gọi là quả nho." Lâm Ngũ Đệ là học theo Lâm Y Y gọi bà nội Tiêu là bà nội, nhưng Lâm Đại Quân và mấy em trai khác của nhà ho Lâm đều gọi là bà nội Tiêu.
Lâm Y Y nói: "Tiểu Ngũ ăn đi."
Lâm Ngũ Đệ không nghe theo, nhất định phải cho Lâm Y Y: "Chị ăn đi, ăn rất ngon."
Lâm Y Y nói: "Chị đi rửa tay, chờ một lát nữa rồi ăn."
Lâm Ngũ Đệ: "Được rồi." Cậu theo Lâm YY đi.
Ông nội Tiêu: "Nhất Nhất, con lại đây nhìn giàn nho này một chút xem thế nào?" Cửa sau phòng khách mở ra, ông nội Tiêu trông một giàn cây nho ở phía sau cửa. Khoảng cách từ cửa sau đến vách tường cũng chỉ rộng có một mét, nếu tính là một mảnh đất thì cũng có diện tích quá nhỏ, hiện tại dùng để trông một giàn cây nho đúng là rất thích hợp.
Lâm Y Y rửa sạch tay đi qua xem: "Oa, sau khi lớn lên thì sẽ thành giàn cây nho."
Ông nội Tiêu: "Hiện tại không phải là mùa trồng nho, có điều con xem ông đã đào hố xong rồi, cũng có thể trồng. Nếu như có thể sống sót, sang năm mọi người liền có thể ăn quả nho."
Lâm Ngũ Đệ: 'Há, ăn quả nho."
Tiểu Cát Tường: " Ừm, ăn quả nho."
Lâm Y Y sờ sờ đầu tiểu Cát Tường một cái.
Bà nội Tiêu đã nhổ lông vịt xong rồi, đặt con vịt ở trong thùng gỗ: "Nhất Nhất, bà đi lấy dưa muối, chờ một lúc có thể đồng thời bỏ vào nồi cùng với con vịt, nấu một buổi trưa, đến buổi tối mùi vị bảo đảm rất ngon, hầm lửa nhỏ, hâm nát mới ăn ngon."
Lâm Y Y: “Dạ được.'
Bà nội Tiêu đi lấy dưa muối, Lâm Y Y bắt đầu chuẩn bị bóc măng.
Bởi vì vừa giữa trưa bà nội Tiêu đều ở chỗ của Lâm Y Y, cho nên đến trưa, Lâm Y Y giữ bà và ông nội Tiêu lại ăn cơm, Tần Hương Cúc cũng đã nhận công việc để làm, trong nhà không có ai nấu cơm, cho nên chỉ có thể tới đây.
Có dưa muối của bà nội Tiêu, buổi trưa làm dưa muối mì viên trứng gà. Lâm Y Y và Tiêu Vũ bỏ vào rất nhiêu bột mì Phú Cường, một tháng qua bọn họ cũng không ăn het.
Ăn xong bữa trưa, Tân Hương Cúc ra đồng, bà nội Tiêu và ông nội Tiêu quay về ngủ trưa, Tiểu Cát Tường không chịu đi, cậu muốn chơi cùng Lâm Ngũ Đệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận