Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 460 Ve dat lien 2

Chuong 460 Ve dat lien 2Chuong 460 Ve dat lien 2
Tiểu Thập Nhất cũng phất tay với mẹ, không có nháo đói mẹ, bình thường mẹ đều sẽ di ra ngoài một lúc cho nên cậu bé đã quen thuộc.
Lâm Y Y vừa đi, Lâm Ngũ Đệ liên dụ dỗ Tiểu Thập Nhất chơi, phương pháp chính là... kể chuyện xưa, còn kể rất sinh động.
Lâm Y Y đến cửa bộ đội, gặp phải Bối Thị, Bối Thị cũng vừa tới, hai người không hơn kém bao nhiêu thời gian. Khiến Lâm Y Y có chút bất ngờ chính là chỉ có một mình Bối Thị. Có điều cô cũng thông minh không hỏi những người khác.
Ngày hôm nay Bối Thị không nhất định phải đi kiếm củi, cô ấy cân nhắc đến Lâm Y Y vừa tới bộ đội, cái gì cũng không biết, cho nên mới đi kiếm củi. Loại cùng nhau ở chung này sẽ tạo giao hảo rất tốt nhưng không khiến người ta cảm thấy chán ghét. Trong cuộc sống, phương thức ở chung như vậy rất bình thường, hơn nữa Bối Thị người này rất thoải mái, Lâm Y Y rất yêu thích ở chung với chị ấy.
Lâm Y Y: "Chị dâu chờ lâu lắm rồi sao?"
Bối Thị: "Chị cũng vừa tới." Cô nhìn xem Lâm Y Y ăn mặc, mặc quần dài, rất tốt, nếu không thì trên núi có sâu, lỡ như cắn trúng liền không tốt. Lại nhìn cô buộc tóc thành cái đuôi ngựa, rất gọn gàng, chỉ cảm thấy cô gái này đẹp đẽ.'Chúng ta đi phía sau núi, mặc dù là phía sau núi của bộ đội chúng ta, thế nhưng muốn từ bộ đội đi vòng qua, cũng phải đi 15 phút."
Lâm Y Y: "Vẫn tốt, quê nhà chúng ta đi lên núi kiếm củi thì cũng đại khái phải đi một đoạn đường, em đã đi quen thuộc." Cô ở nông thôn cũng có rèn luyện, thỉnh thoảng tản bộ tập yoga, tố chất thân thể vẫn rất tốt đẹp.
Bối Thị nghe cô nói như vậy liền yên tâm, chỉ sợ em Lâm yểu điệu, không chịu được khổ, có điều ngày hôm qua xem em Lâm làm cơm, không phải loại cô gái không chịu được khổ. Dù sao nếu không có bỏ công sức ra thì không làm được món ăn như vậy.
Lúc hai người đi trên đường, Bối Thị nói: "Em gái, ngày hôm qua chị nghe em và em Hứa ở trong phòng bếp nói chuyện. Chị vốn dự định tới xem một chút có cần giúp một tay hay không, thế nhưng nghe được mọi người nói đến đứa nhỏ, chị không có đi vào." Miễn cho Lâm Y Y coi chính mình nghe trộm, cho nên Bối thị giải thích.
Lâm Y Y sững sờ, cô cũng không phải người ngu, Bối thị đột nhiên nói đến chuyện này, khẳng định là có nguyên nhân. Cô hỏi: "Có liên quan đến đứa nhỏ sao?"
Bối thị nói: "Dung em gái Hứa sinh non hai lần, trước kia vẫn ở nông thôn, vì chăm sóc cho cháu, cũng chính là con của anh cả của Doanh trưởng Hứa, hiện tại theo quân, cũng là vì muốn có đứa bé cho nên mới đến."
Chuyện này. .. khiến Lâm Y Y có chút giật mình.
Bối thị nói: "Chi nghe chồng của chị nói, Doanh trưởng Hứa trước đây có một người anh, cũng là một quân nhân, trong một nhiệm vụ lớn đã hi sinh. Sau khi anh ấy hi sinh, bộ đội đại diện đi đến quê nhà của Doanh trưởng Hứa, trao lại di vật và tiên bù đắp cho Doanh trưởng Hứa.
Nhưng khi đó, Doanh trưởng Hứa bày tỏ không muốn tiên bù đắp, anh ấy muốn một suất chiêu binh. Bởi vì anh của doanh trưởng Hứa trong nhiệm vụ lập công lao cho nên sau khi bộ đội cân nhắc, trước tiên kiểm tra doanh trưởng Hứa, nhìn các hạng mục yêu cầu có đạt tiêu chuẩn hay không, sau khi đạt tiêu chuẩn, anh ấy trở thành một quân nhân quang vinh."
Bối thị tiếp tục nói: "Lúc ấy, người anh của doanh trưởng Hứa đã có vợ, còn có hai đứa con trai, mà suất làm lính của anh ấy là dùng mạng anh mình đổi lấy, cho nên chị dâu của doanh trưởng Hứa yêu cầu doanh trưởng Hứa hàng năm đưa cho chị ta một nửa tiền lương, thời hạn 20 năm.
Đương nhiên, tiền lương là dùng trên người hai đứa cháu trai của doanh trưởng Hứa, nếu như chị dâu tái giá, như vậy số tiền kia sẽ không được mang đi."
Lâm Y Y nghe xong hơi kinh ngạc, không nghĩ người chị dâu này rất có đầu óc, chỉ cần một nửa tiền lương của doanh trưởng Hứa, để lại một nửa cho anh ấy, vừa đạt được sự cảm kích của doanh trưởng Hứa, cũng khiến doanh trưởng Hứa cho chị ta tiền, còn thiếu nợ một món nợ ân tình của mình. Đối với vị chị dâu này mà nói, mấy trăm đồng tiền an ủi kia làm sao nuôi nổi hai đứa con trai, còn không bằng dùng số tiền đó đổi lại suất tuyển người.
Chỉ có điều, nếu chị dâu là một người thông minh, những ngày tháng này hẳn là sẽ không tệ.
Thế nhưng nghe ý tứ của Bối Thị, hiển nhiên không phải như vậy.
Lâm Y Y: "Chị dâu này làm khó dễ chị Hứa sao?"
Bối Thị: "Cái này cũng đúng không có, nghe em gái Hứa nói, hai cháu trai cũng không phải đứa trẻ tốt, vô cùng nghịch ngợm. Khi cô ấy mang thai lân đầu thì chính mình còn không biết, hai cháu trai đùa giỡn đụng vào cô ấy, sau đó con trai của cô ấy không còn. Đối với lần thứ nhất này, bởi vì cô ấy cũng không biết cho nên cũng không nghĩ gì nhiêu. Thế nhưng lần thứ hai, bởi vì có kinh nghiệm lần đầu tiên, cho nên cô ấy rất cẩn thận, vẫn toán chính mình lúc nào mang thai, sau khi mang thai, cô ấy càng thêm là cẩn thận từng li từng tí một, nhưng vẫn bị đụng phải, mất đứa nhỏ. Sau khi xảy ra lần thứ hai, cô ấy liền hoài nghi lân thứ nhất cũng là cố ý cho nên cô ấy theo quân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận