Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 604 Xem phim 2

Chương 604 Xem phim 2Chương 604 Xem phim 2
Lâm Y Y tỉ mỉ giải thích cho Tiểu Cát Tường: "Lúc xem phim, có thể có rất nhiều người, nếu không cột Tiểu Thập Nhất, thằng bé có thể sẽ đi lạc mất. Nếu như đi lạc, bác gái sẽ không tìm được thằng bé, tới lúc đó mà đụng trúng người xấu, chuyên đi bắt đứa nhỏ đấy. Bác cột như vậy thì có thể nhìn Tiểu Thập Nhất được cẩn thận hơn." Cô cũng sợ mình phân tâm, không chú ý đứa nhỏ, nếu đứa nhỏ có gì không may cô sợ mình sẽ điên lên mất, cho nên mới cẩn thận một chút."Cát Tường cũng phải chú ý một chút, lúc xem phim không nên đi khỏi cha mẹ cháu, có đụng trúng đồ hay người nào không quen biết thì cháu không được ăn, đụng phải kẻ quen biết thì không cho họ ôm, phải kêu cứu mạng lớn lên, biết không?”
Tiểu Cát Tường: "Bác hai à, cháu biết rồi. Bác hai này, người xấu mà ôm đứa nhỏ đi là để đánh thành ăn mày đúng không?”
Lâm Y Y: “Đúng vậy, Cát Tường thật thông minh."
Tần Hương Cúc đến bên này: "Xong chưa? Chúng ta chuẩn bị xuất phát nào."
Lâm YY: “Được ạ, đi ngay đây.'
Chờ Lâm Y Y đi ra ngoài, thấy sợi dây thừng giữa cô và Tiểu Thập Nhất, Tân Hương Cúc và vợ chồng Tiêu Tân cũng sửng sốt.
Tần Hương Cúc: "Vẫn là Nhất Nhất cẩn thận."
Lâm Y Y hơi đỏ mặt, thật sự hình dáng của dây thừng không dễ nhìn lắm. Nếu như hiện đại có dây chuyên môn, vừa có thể bọc trên lưng đứa nhỏ vừa có thể cột trên tay chính mình.
Từ đại đội sản xuất Đại Đường tới hợp tác xã còn phải đi một đoạn đường, người lớn có thể đi nhưng đứa nhỏ không thể đi nổi. Lâm Ngũ Quân và Lý Vượng Đạt thì lại có thể đi, ba mươi bốn phút đi đường, bọn họ vẫn chịu được, nhưng một đứa nhỏ như Tiểu Thập Nhất thì đi không nổi.
Đi chỉ mấy phút, cậu nhóc đã đi hết nổi: "Nhất Nhất ơi, ôm."
Lâm Y Y cảm thấy con trai cũng lớn rồi: 'Để cậu cõng con đi." Lâm Tứ Quân đã mười bảy tuổi, dáng người cũng cao 173cm rồi, cộng thêm ăn uống rất tốt, tuy không phải là dáng người cao lớn vạm vỡ, nhưng cũng là một đứa nhỏ khỏe mạnh, cho nên cõng thêm Tiểu Thập Nhất thì không tính là gì.
Lâm Tứ Quân ngồi xổm xuống: "Đến đây, cậu cõng con."
Tiểu Thập Nhất: "Có thể cưỡi ngựa sao?" Cưỡi ngựa là ý cưỡi trên cổ.
Lâm Y Y: "Không được, con chỉ có thể cưỡi ngựa trên người ba của con thôi." Lâm Tứ Quân tuy không sao cả, nhưng để Tiểu Thập Nhất ngồi trên cổ cậu ta, cậu ta sẽ không chịu nổi, dù sao thân thể vẫn còn lớn lên nữa, Tiểu Thập Nhất còn không nhẹ."
Tiêu Tân: "Đến đây, chú ba cho cháu cưỡi ngựa.' Tiêu Tân vừa nói vừa ngôi xổm người xuống, anh ta làm việc nhà nông, sức lực cũng lớn, cộng thêm dáng dấp cao lớn, đừng nói Tiểu Thập Nhất cưỡi ngựa, cho dù là Tiểu Cát Tường muốn cưỡi ngựa cũng không thành vấn đề. Nhưng bây giờ Tiểu Cát Tường đã bảy tuổi nên không muốn cưỡi ngựa nữa.
Tiểu Thập Nhất ngồi trên cổ Tiêu Tân, hai cái chân nhỏ lắc lắc, làm bẩn hết trước ngực quần áo Tiêu Tân. Thi thoảng bé móc ra một viên đậu phộng từ trong túi nhỏ của mình, bóc ra, nhét vào miệng Tiêu Tân: "Chú ba ăn đậu phộng." Nếu không biết bọn họ là chú cháu, còn tưởng bọn họ là cha con đấy.
Tiêu Tân: "Cám ơn Tiểu Thập Nhất."
Ước chừng qua ba bốn mươi phút, người nhà họ Tiêu tới hợp tác xã. Tân Hương Cúc đi đưa cơm tối cho Tiêu Đại Cường, mọi người đứng ngay cạnh cửa phòng bảo vệ của Tiêu Đại Cường nói chuyện phiếm. Sân lớn của hợp tác xã đã có rất nhiều người, đêm mùa đông tối rất nhanh, nhưng sân lớn có đèn lớn, không khác đèn đường hiện đại lắm, cho nên nhìn qua cũng không quá tối. Thiết bị chiếu phim đã chuẩn bị xong, nhìn qua vô cùng đơn giản, phía trước nhìn như một miếng vải trắng, đằng sau có thiết bị chiếu hình ảnh đến trên mặt vải trắng, nguyên lí gân như máy chiếu.
Lâm Ngũ Quân: "Đây chính là phim sao, lần đầu tớ thấy, thật đông.”
Lý Vượng Đạt: "Tớ cũng là lân đầu thấy, trước kia đều chưa từng thấy qua."
Lâm Y Y: "Vậy lát nữa mấy đứa nhớ xem thật kỹ."
Lâm Tứ Quân: "Mấy đứa thật không có kiến thức, anh đây từng thấy một lần. Phim ấy, lúc chiếu, trên tấm vải trắng này sẽ xuất hiện hình ảnh, sẽ xuất hiện người, người có thể nói chuyện...'
Lâm Ngũ Quân: ˆOa, thật là lợi hại, thật chờ mong.
Tiểu Thập Nhất: "Thật chờ mong nha."
Lâm Y Y nghe Lâm Tứ Quân khoe khoang, cũng không khỏi cảm thấy buồn cười. Nhưng bây giờ là năm 67, TV đen trắng đã ra đời, chỉ có điều nơi này vắng vẻ, hiện tại trên trấn cũng chưa có TV đen trắng, có khi huyện thành còn có thể chưa có, cho dù có, cũng là số ít. Nhưng là đợi đến sau năm 70, TV đen trắng sẽ hơi nhiều một chút. Đến lúc đó, hình ảnh trong phim cũng không còn ly kỳ như thế nữa. Cải cách mở ra, loại chiếu phim ngoài trời này sẽ càng ít, mọi người chọn đi rạp chiếu phim. Có điều, ở nông thôn, đoán chừng còn có loại chiếu phim ngoài trời này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận