Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 542 Chuẩn bi cho mùa đông

Chương 542 Chuẩn bi cho mùa đôngChương 542 Chuẩn bi cho mùa đông
Tới buổi chiều, Lâm Y Y dẫn đứa nhỏ đến trường học. Văn phòng đã có giáo viên khác ở đó, nhưng cô Trương còn chưa đến. Bởi vì trường học vẫn chưa vào lớp, cho nên Lâm Ngũ Quân dẫn Tiểu Thập Nhất chơi chung với mọi người. Buổi sáng Lâm Y Y đã chú ý tới, Lý Vượng Đạt không có đến trường.
Sắp đến giờ học, cô Trương đến, mang theo đứa con bốn tuổi nhà cô ấy. Con của cô Trương khoẻ mạnh kháu khỉnh, có hơi béo, toàn thân đều là thịt. Đi đường, thịt đều run lên run lên.
Lâm Y Y nhìn thấy, cũng trợn tròn mắt.
Cô Trương: "Tiểu Hổ lại đây, chào hỏi dì Lâm, với lại chào hỏi em trai Thập Nhất đi."
Tiểu Hổ bốn tuổi lúc cười rộ lên, ánh mắt đều híp thành một sợi chỉ: "Chào dì Lâm, chào em trai Thập Nhất." Vẫn là đứa nhỏ rất lễ phép.
Lâm Y Y nói: "Chào Tiểu Hổ." Nói xong, cô lấy ra hai viên kẹo sữa Bạch Thỏ.
Tiểu Hổ: "Cám ơn dì Lâm, cậu lấy ra một quả lê dại từ trong túi mình, cho em trai."
Tiểu Thập Nhất nhìn quả lê dại, rất không khách sáo nhận lấy, sau đó cậu bé lại đưa búp bê vải của mình cho Tiểu Hổ: "Cho."
Cô Trương: "Xem ra bọn nhỏ có thể ở chung tốt lắm, vậy tôi an tâm."
Lâm Y Y không nhận lấy đường đỏ và cá, cô đẩy đồ vật trở lại: "Em mới vừa ra tháng, thân thể mới khôi phục như cũ nên càng cần bồi bổ hơn. Hơn nữa chị dạy thay trong trường học, trường học cũng có cho chị tiên lương, cho nên chị nên cảm ơn em đã giới thiệu cơ hội này." Cho dù cô không cần nó.
Lâm Nhạc nói: "Nào có, nếu như không phải chị đồng ý dạy thay, bởi vì chuyện của em, chương trình học của học sinh sẽ bị thụt lùi."
Lâm Y Y cười lắc đầu: "Vậy cũng sẽ có người khác đến dạy thay. .. Em đó, hiện tại nên cẩn thận mà nghỉ ngơi, đừng nghĩ đến những chuyện này, đợi đến đầu năm, các bạn học sẽ hoan nghênh em quay về."
Lâm Nhạc: "Chị Nhất Nhất, mặc dù chị là giáo viên dạy thay, thế nhưng có thể chuyển đổi cương vị, sang năm chị Nhất Nhất còn dự định ở lại dạy học không?"
Lâm Y Y: "Không dự định ở lại, hàng năm chị đều dẫn đứa nhỏ về quê nhà ở mấy tháng, để đứa nhỏ lớn rồi cũng sẽ không quên ông bà nội, năm nay đi tới ba bốn tháng, tháng 9 mới quay về."
Lâm Nhạc: "Chị thật hiếu thuận."
Lâm Y Y cười cười.
Lâm Nhạc: "Vậy em về đây, rảnh rỗi sẽ cùng chị Nhất Nhất tán gẫu."
Lâm Y Y: "Được rồi. Đúng rồi, mang đường đỏ và cá này về đi." Lâm Nhạc không muốn: "Đây là tạ lễ, làm sao có thể lấy về? Chị Nhất Nhất không cần tiễn nữa, chúng ta đi đây." Nói xong, lôi kéo chồng cô ấy liền rời đi.
Lâm Y Y nhìn đường đỏ và cá thở dài, người ta đi rồi, cô đuổi tới để trả thì không dễ nhìn.
Tiêu Vũ: "Nhận lấy đi, cũng không phải món đồ gì, thời điểm cô ấy sinh non em cũng có đến thăm.
Lâm Y Y: "Anh không biết, bởi vì chuyện sinh non, cô ấy và chị Bối khẳng định có chút khó chịu lẫn nhau, em và chị Bối có quan hệ tốt, nhận đồ vật của cô ấy thì luôn cảm thấy không quá thích hợp."
Tiêu Vũ cười khẽ: "Nữ đồng chí các em suy nghĩ thật phức tạp, chẳng lẽ nói em và Bối Thị có quan hệ tốt thì em không thể có giao tình cùng người khác sao?"
Lâm Y Y: "Tâm tư của nữ đồng chí tụi em không giống với nam đồng chí các anh."
Nếu Lâm Nhạc đã đi rồi, Lâm Y Y cũng sẽ không muốn nói đến chuyện này.
Lâm Y Y: "Đúng rồi, tháng 12 khí trời lạnh, có phải là nên chuẩn bị vài áo bông dày cho bên kia không?”
Tiêu Vũ: "Em dự định chuẩn bị thế nào?"
Lâm Y Y: "Em ngẫm lại, định tìm vài áo bông cũ, mặc ở bên ngoài, sau đó sẽ làm một áo lót bông hơi mỏng một chút, mặc ở tận cùng bên trong, bên ngoài có áo lông và áo bông, không nhìn ra áo lót bên trong. Hơn nữa mặc ở bên trong, không đến nỗi sẽ có người cởi quần áo ra kiểm tra đúng chứ? Đúng rồi, anh đến phòng cứu thương lấy vài chiếc lọ đường glu-cô, có thể làm bình ấm tay cho bọn họ."
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y: "Chăn thì em sẽ không chuẩn bị, đột nhiên xuất hiện một món đồ to như vậy, rất dễ dàng khiến người ta hoài nghi."
Tiêu Vũ suy nghĩ một chút: "Chuẩn bị mấy đôi giày bít tất, chân ấm áp thì thân thể mới ấm áp."
Lâm Y Y: "Ừm, nếu không chuẩn bị thêm một ít nhân sâm lát? Cho dù không pha trà, ngậm ở trong miệng cũng tốt."
Tiêu Vũ: "Có thể mua được ở tiệm thuốc sao?
Lâm Y Y: "Không cần đi tiệm thuốc, hỏi bác sĩ Lâm, tự ông ấy hái thuốc, loại dược này khẳng định có, cũng không cần nhân sâm lát tốt, rễ nhân sâm cũng được, người già chậm rãi ngậm trong miệng." Có thể bồi dưỡng thân thể là tốt rồi.
Tiêu Vũ: “Được.
Áo bông cũ thì rất nhanh sẽ có, Lâm Y Y dùng cây bông mới đổi với thôn dân, đương nhiên là dựa theo tỉ lệ để đổi, tỷ như một cái áo bông cũ đổi bằng một cân bông mới, có điều áo bông này thật sự cũ. Lâm Y Y còn đổi hai cái, ông cháu Lý Thắng Trung đều có, còn to nhỏ thế nào thì bọn họ mặc tạm vậy. Sau đó Lâm Y Y lại làm một cái áo lót bông cho Lý Thắng Trung, ông ta lớn tuổi, tương đương với ông nội của cô, cô tự mình làm áo lót bông cho ông ta cũng không tính là gì, mà Lý Thu Huy thì lại không thích hợp, cô là một nữ đồng chí làm quần áo cho một người đàn ông thành niên chưa lập gia đình, bị truyền đi cũng không êm tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận