Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 437 Coi cậu là kẻ ngu sao?

Chương 437 Coi cậu là kẻ ngu sao?Chương 437 Coi cậu là kẻ ngu sao?
Lúc đến nhà Lâm Y Y, Lâm Y Y đang dỗ Thập Nhất, nhìn thấy bọn họ tới, Lâm Y Y hơi ngoài ý muốn một chút: "Sao hôm nay Tứ Quân và Tiểu Ngũ không tới ăn sáng vậy?" Lại hại cô làm đồ ăn sáng nhiều quá luôn.
Lâm Đại Quân nói: "Hôm nay, anh cả muốn qua đây, tụi em cũng ăn sáng luôn tại nhà anh cả rồi."
Lâm Trân: "Chị, ôi chao, Tiểu Thập Nhất này, mợ là vợ của cậu hai con, con còn nhận ra mợ không?”
Tiểu Thập Nhất: "Nhất, Nhất...
Lâm Y Y: "Giỏi quá, còn biết mợ hai đang gọi con này." Đúng rồi, lần này Tiểu Thập Nhất kêu nhất nhất không phải là gọi Lâm Y Y, mà đang kêu tên của chính cậu nhóc, bởi vì Thập Nhất cũng chỉ có một chữ Nhất.
Lâm Đại Quân: "Đây là thư em viết cho Tam Quân."
Lâm Trân nói: "Em tới ôm đứa nhỏ cho." Lâm Trân thật sự biết cách ôm đứa nhỏ, trong nhà cũng có mấy anh em trai gái tuổi nhỏ đều do cô ấy chăm qua.
Lâm Y Y giao con cho cô ấy, nhận thư của Lâm Đại Quân, sau đó trở vê phòng mình, lấy thư rồi sắp xếp gọn gàng lại. Lâm Đại Quân cũng đi theo vào đó, tỏ vẻ thần bí nói: "Chị cả..."
Lâm Y Y nhìn dáng vẻ hèn mọn của cậu như vậy thì nói: "Em là đang muốn làm cái gì đây?"
Lâm Đại Quân cười hi hi một tiếng, sau đó lấy một hộp kem bảo vệ da cho: "Cho chị này." Ngay cả vợ mà cậu cũng mua rồi, sao có thể không có chị của cậu chứ.
Lâm Y Y lộ ra dáng vẻ vui mừng: "Cảm ơn Đại Quân, Đại Quân thật sự không giống xưa nha, kết hôn rồi cũng hiểu chuyện hơn. Chẳng qua sau này không cần mua cho chị nữa, mấy món đồ như này cũng chỉ có thể mua cho vợ hay mẹ thôi, em có mua cho vợ em không?”
Lâm Đại Quân: "Mua rồi, vừa khéo thấy nên em mua luôn cho chị." Đúng thật là ý của cậu chỉ mua cho Lâm Trân, sau đó nghĩ tới chị gái của cậu nên mua luôn.
Lâm Y Y: "Chị biết tâm ý của em, em ra ngoài với vợ của mình đi chờ lúc nữa chị làm cơm rồi ăn.
Lâm Đại Quân: "Vâng.'
Lâm Y Y bỏ kem bảo vệ da vào trong ngăn tủ, cô có mỹ phẩm dưỡng da của mình, không dùng được kem bảo vệ da, lần sau tìm cơ hội đưa lại cho Lương thị vậy. Trong thư Tam Quân nói, phòng thứ ba bỏ bốn mươi đồng vào trong túi cho cậu, có thể thấy đạo đức của phòng thứ ba khá tốt.
Chẳng qua, phần ý tốt mà Đại Quân mua kem bảo vệ da cho cô thì cô vẫn cảm nhận được, nghĩ ngợi một hồi, cô lại mua một cây vải trắng trong Hệ thống thương thành, vừa khéo đưa Đại Quân làm một bộ đồ lót, thủ công của Lâm Trân khá tốt, có thể đưa Lâm Trân làm cho Đại Quan.
Lấy vải làm quan áo xong, Lâm Y Y lại nhìn đồ ăn bên trong Hệ Thống Thương Thành một chút, cô mua một miếng thịt bò.
Cơm trưa khá là phong phú, khoai tây xắt sợi xào thịt bò, cải trắng xào dấm, canh, thịt kho củ cải, tất cả bốn món, lượng của mỗi món ăn rất vừa đủ.
Sau khi ăn cơm trưa, vợ chồng Lâm Đại Quân muốn quay về, buổi chiêu Đại Quân còn vê trường học, cặp sách của cậu còn ở trong nhà.
Lâm Y Y lấy ra hai hộp cơm đã sắp xếp gọn gàng đưa ra, một hộp cơm thịt kho củ cải, một hộp cơm là thịt bào xào khoai tây xắt sợi: "Hai hộp này em cầm về đi, ngày mai vào lúc ăn cơm ở trường cũng có thể lấy ra ăn, thời tiết như này đồ ăn lâu hơn."
Lâm Đại Quân nhận hộp cơm.
Sau đó, Lâm Y Y lại lấy ra một khối vải: "Thời tiết cũng dần nóng lên rồi, chị nghĩ em cũng không có quần áo trong nhiều, khối vải này để vợ em là một bộ quân áo trong cho em mặc."
Cũng là người đã kết hôn rồi, nên có một bộ quần áo trong.
Lâm Đại Quân: "Được."
Đối với Lâm Đại Quân mà nói, chuyện cậu nhận đồ của chị mình thật sự không có gì là không thể cả.
Lâm Trân nhìn qua thì thấy chị cả thật sự đối xử với Đại Quân rất tốt.
Hai vợ chồng về tới nhà, Lâm Trân lấy thước ra đo kích cỡ cho Lâm Đại Quân: "Chờ cuối tuần anh về, quần áo trong cũng đã làm xong rồi."
Lâm Đại Quân: "Anh không phải không có mặc quần áo trong." Thật ra hai năm này, hàng năm anh em bọn họ đều có quần áo mới, từ áo bông, quân bông, đến áo lót tay ngắn, áo le, nhưng cậu còn chưa mặc qua quần áo trong đâu, muốn nói kiểu cách thì chắc chắn quần áo trong sẽ kiểu cách hơn so với áo ngắn tay.
Lâm Trân: "Em nhất định cho làm thật đẹp cho anh."
Buổi trưa tới, Lâm Đại Quân lại phải về trường học, cũng ăn cơm tối sơm hơn, khoảng bốn giờ hơn thì có thể tránh khỏi ăn ở trường học.
Ăn cơm tối sớm hơn bình thường xong, Lâm Đại Quân đạp xe đạp đi, lúc tới trên huyện thì cậu đã chờ một lúc lâu rồi.
"Đại Quân." Một chàng trai không chênh lệch tuổi mấy so với Lâm Đại Quân chạy tới chỗ cậu: "Đợi lâu rồi à?"
Lâm Đại Quân: "Vẫn ổn." Trên thực tế, cậu chỉ vừa mới tới, nhưng cậu sẽ không nói như vậy, thật sự coi cậu là kẻ ngu sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận