Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 82 Đám cưới 1

Chương 82 Đám cưới 1Chương 82 Đám cưới 1
Tiêu Vũ đi đến phòng của Lâm Y Y. trong thấy cô mặc quân dài màu đen, áo sơ mi chấm hoa màu trắng, trên chân là đôi giày da nhỏ màu đen, tóc dài được tết thành bím tóc thả trước ngực, có điều trên bím tóc có sợi dây cột tóc màu đỏ tết chung, màu đỏ tươi, tăng thêm chút không khí vui vẻ.
Lâm Y Y: "Anh Tiêu Vũ." Cô khẽ mỉm cười, nhìn vào người đàn ông cao thẳng như cây tùng dương đang đứng trước của, tim khẽ động, đối với cuộc sống hôn nhân sau này có chút chờ mong. Chỉ là lại có chút khổ sở, mẹ của cô luôn luôn thúc giục cô kết hôn, muốn thấy cô sinh con, bây giờ cô đã thật sự kết hôn rồi, lại không thể nhìn thấy. Nghĩ đến đây, hai mắt của Lâm Y Y phiếm hồng, rất nhanh đã ướt.
Tiêu Vũ tiến vào mấy bước: 'Sao vậy?"
Anh đi đến trước mặt Lâm Y Y, thân hình giống như một ngọn núi cao, có thể giúp cô che chắn lại tất cả mọi thứ bên ngoài.
Lâm Y Y lắc đầu: "Em nhớ đến... cha và mẹ của em." Suýt chút nữa là nói thành ba mẹ rồi,'Nếu như bọn họ có thể nhìn thấy em gả đi thì tốt rồi, bọn họ vẫn luôn mong chờ..." Nói đến đây, có chút không kiềm được nước mắt.
Tiêu Vũ có chút luống cuống tay chân, anh vội vàng dùng tay thay cô lau nước mắt: "Anh sẽ chăm sóc em."
Từ nhỏ đến lớn anh chỉ biết, cô là cô vợ nhỏ của anh, anh phải chăm sóc cho cô. Cho nên anh vẫn luôn rất kiềm chế, đều giữ một khoảng cách với tất cả nữ đồng chí, cả lúc đi học có nữ sinh ám chỉ cái gì đó với anh, anh cũng làm như không hiểu, nếu như họ thể hiện rõ ra, anh cũng nói thẳng là mình đã có vị hôn thê. Anh là một người nghiêm khắc với chính mình.
Lâm Y Y vâng một tiếng.
Tiêu Vũ ngồi xuống bên cạnh cô, mặc dù trong căn phòng yên tĩnh, nhưng lại không cảm thấy xấu hổ, có thể là do bên cạnh có cô, cho dù là cứ an tĩnh ngồi đó, anh đều cảm thấy thỏa mãn.
Dương Quế Lan: "Ăn cơm thôi ăn cơm thôi...
Lâm Y Y nói: “Anh Tiêu Vũ, chúng ta đi ăn cơm thôi.'
Tiêu Vũ đứng dậy theo.
Hai cân gạo ninh nhừ thành cháo đủ để cho mọi người ở chỗ này hôm nay thoải mái ăn rồi.
Cháo hôm nay còn dùng nồi sắt nấu, hai cái nồi sắt, một cái là của nhà Dương Quế Lan, một cái là của nhà Lâm Chính Đức. Người ở đây ăn cơm hôm nay cũng không nhiều, cô vợ Khâu thị của Lâm Chính Đức, Dương Quế Lan, vợ đại đội trưởng, về phân các anh đồng chí đại đội trưởng đã về nhà cả rồi, mặc dù Lâm Y Y mời bọn họ ở lại nhưng mà mấy người đàn ông con trai bọn họ sẽ không ăn khẩu phần ăn của cô gái nhỏ, Tiêu Vũ và hai người em họ, mấy đứa em trai nhà họ Lâm.
Dương Quế Lan chào hai người em họ của Tiêu Vũ: "Các cháu cứ ăn thoải mái, không cần khách sáo, hôm nay bao no."
Tiêu Đại Thực: "Cảm ơn thím." Cháo thơm ngạt ngào, còn có nước thịt và thịt tôm, thật sự là quá hạnh phúc. Có điều, bọn họ cũng không phải là loại người không hiểu chuyện, hai người em họ ăn hai bát xong thì không ăn nữa. Chính là đám người Dương Quế Lan cũng ăn hai bát cũng không tiếp tục ăn nữa.
Sau bữa ăn, Tiêu Vũ đón cô dâu về nhà chồng, bên cô dâu cần có chú nhỏ đi cùng, Lâm Y Y gọi Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân cùng đi, Lâm Tứ Quân ở lại chăm sóc Lâm Ngũ Đệ, cô còn nhờ Dương Quế Lam trông chừng hộ một chút.
Còn về bữa tối của Lâm Tứ Quân và Lâm Ngũ Đệ, giữa trưa còn thừa lại chút cháo.
Lâm Đại Quân cầm bình nước âm, Lâm Tam Quân cầm chậu rửa mặt, hai người em họ của Tiêu Vũ nâng tủ đồ cưới. Tiêu Vũ đẩy xe đạp, Lâm Y Y ngồi trên xe đạp. Một đoàn người đi từ đại đội sản xuất Thượng Lâm đến đại đội sản xuất Đại Đường, đoạn đường này còn rất là rêu rao.
Trong những năm đói kém này, đám cưới như vậy cũng được coi như là một cảnh nở mày nở mặt rồi, Nhất là khi mọi người nhìn thấy đồ cưới của cô dâu, có bình nước ấm, có chậu rửa mặt, còn có một tủ quần áo, trông vô cùng có phong cách.
Đến cửa nhà Tiêu Vũ, lũ trẻ đang chơi ở trước cửa lớn tiếng gào to: "Cô dâu đến rồi... cô dâu đến rồi..."
"Cô dâu cuối cùng cũng tới rồi."
"Tiểu Ngư Nhi đều đã kết hôn rồi, chị dâu xem như cũng yên tâm."
"Đúng vậy, tâm tư của chị Hương Cúc cuối cùng cũng bỏ xuống được."
"Ba con trai đều đã kết hôn, chị Hương Cúc cứ việc đợi am cháu thôi."
"Vẫn là nhà Đại Cường có phúc khí tốt."
"Cô dâu trẻ trông có vẻ hơi nhỏ nhỉ."
"Mới 15 tuổi, còn không phải là nhỏ sao?”
"Cũng là nhà Đại Cường tốt, nếu không thời điểm này ai sẽ gửi cô gái nhỏ 15 tuổi chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận