Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 600 Mục đích rõ ràng

Chương 600 Mục đích rõ ràngChương 600 Mục đích rõ ràng
Bữa tối vô cùng phong phú, vợ chồng Trương Hiếu Quân tóm được một con gà mái rất mập, thịt gà kho tàu từng khối lớn với chút tỏi, hành lá, ăn vào rất ngon. Nửa con gà mái xào được hai đĩa, còn lại một nửa thì luộc lên. Lâm Y Y gói lại hết, để sau đó đưa cho hai vợ chồng Trương Hiếu Quân xách về, so với thịt gà kho tàu, món gà luộc mới là món ăn dân dã của người Hoa, cho thêm một xíu xì dầu vào chén nhỏ, chấm lên ăn, mùi vị sẽ càng ngon hơn.
Lâm Đại Quân lo lắng cô vợ còn nằm trong bệnh viện cho nên ăn rất nhanh, còn chưa đầy năm phút đã ăn xong, sau khi ăn được kha khá thì lập tức lên xe đẹp chạy tới bệnh viện.
Lâm Y Y: "Chờ đã...' Cô lấy ra mấy tờ phiếu lương thực và một ấm nước ấm: "Sáng ngày mai đi tới tiệm cơm Quốc Doanh mua bữa sáng." Nước trong ấm là nước nóng đun sôi.
Lâm Đại Quân: "Dạ, cảm ơn chị." Nhà họ Lâm có phiếu thịt nhưng không có phiếu lương thực.
Sau khi Lâm Đại Quân đi rồi, mọi người tiếp tục ăn cơm, bữa cơm này ăn tới bảy giờ tối mới xong. Sau bữa cơm, sắc trời cũng dân sẫm xuống, Lâm Y Y cầm đèn pin: "Các em về nhà đi đường cẩn thận." Bởi vì Lâm Tứ Quân không có đi, cho nên trở vê chỉ có vợ chồng Trương Hiếu Quân và Phương Tào.
Lâm Y Y lại đưa một cái rổ: "Bên trong có gà luộc cắt miếng, cái này có thể để được ba ngày.
Nếu muốn ăn nóng cứ xào chung với một chút đồ ăn, ăn cũng rất ngon."
Trương Hiếu Quân: "Được."
Lâm Y Y: "Còn có bánh bột nữa, có thể cắt bánh bột thành miếng cho vào canh, hoặc là hấp lên với thức ăn khác." Lúc ăn cơm tối, Lâm Y Y đã chiên bánh bột cho mọi người cùng ăn. Ai cũng biết món này cả.
Phương Phương: "Cảm ơn chị cả, vậy chúng em về đây."
Lâm Y Y: "Được rồi."
Tiểu Thập Nhất: "Hẹn gặp lại, bái bai!" Tay nhỏ vung lên, có lẽ cậu nhóc chờ mãi chính là để nói lời chào tạm biệt này.
Thân thể đứa nhỏ khác biệt, giữa mùa đông không cần tắm mỗi ngày, mỗi ngày Tiểu Thập Nhất chỉ được rửa phần từ mông xuống chân thôi.
Hôm nay Tiêu Vũ tắm rửa, lại chà cái mông của con trai, sau đó ôm cậu lên rửa chân.
Rửa chân trong chậu, chân nhỏ lại giãm lên chân to, hai cái chân có sự khác biệt rất rõ ràng, màu sắc cũng rất rõ ràng.
Tiểu Thập Nhất dùng lòng chân nhỏ của mình ướp lên phần mu bàn chân của Tiêu Vũ, sau đó cười khanh khách. Đối với Tiêu Vũ mà nói, chân của con trai nhỏ mềm nhữn, ngay cả sức gãi ngứa cũng không đủ.
Tiêu Vũ: "Thập nhất, cha bàn với con một chuyện được không?" Tiểu Thập Nhất: "Được nha, chuyện gì vậy ạ?"
Tiêu Vũ: "Đêm nay con qua ngủ chung với các cậu của con đi, còn có thể chơi chung với bọn họ có được không?”
Đôi mắt Tiểu Thập Nhất sáng lên: "Được nha."
Tiêu Vũ: "Thật à? Nếu như ngủ cùng bọn họ, nửa đêm con không thể khóc lóc đòi mẹ đó."
Tiểu Thập Nhất: "Thật mà."
Tiêu Vũ: “Con trai à, con thật ngoan.
Tiểu Thập Nhất: "Vậy cha cũng sẽ ngủ chung với mấy người cậu luôn sao?”
Tiêu Vũ: "Cha ngủ với mẹ con."
Tiểu Thập Nhất: "Vậy được rồi ạ"
Tiêu Vũ rửa chân xong cho con trai, ôm Tiểu Thập Nhất đến phòng khách, đặt cậu nhóc lên trên cái chăn: "Đêm nay, con ngủ chung với cậu tư đi." Trên giường có Lâm Ngũ Quân và Lý Vượng Đạt ngủ chung, giờ lại thêm một Tiểu Thập Nhất nữa thì có hơi chen chúc.
Tiểu Thập Nhất: "Được rồi ạ." Cậu nhóc rửa sạch chân trần xong, bò qua bò lại trên mặt chăn.
Tiêu Vũ chơi chung với cậu một lúc, chờ Lâm Tứ Quân tắm rửa ra, Tiêu Vũ đã không còn ở trong phòng.
Mặc kệ là mùa nào, người đàn ông đều tắm rửa rất nhanh, xà phòng tạo ra một lớp bọt, xoa lên một cái là xong. Lâm Tứ Quân mặc quần bông dày, áo lót đi ra, nhìn thấy trên đệm của cậu ta nhô lên một đoàn cao cao. Trái lại cậu ta không ngờ là Tiểu Thập Nhất, tưởng là chăn mền nằm ngổn ngang thôi, dù sao cũng nhiều chăn như vậy mà. Cậu vén chăn lên muốn chui vào, kết quả vừa mở chăn ra, nhìn thấy Tiểu Thập Nhất đang núp bên trong. Cậu không nhịn được mà cười: "Thập Nhất này, sao con lại ở đây?"
Tiểu Thập Nhất: "Ngủ chung với cậu đó ạ."
Lâm Tứ Quân chui vào trong chăn, ổ chăn vì có Tiểu Thập Nhất nằm rồi nên đã hơi ấm áp, cậu đi vào, ôm Tiểu Thập Nhất vào trong ngực: "Thật sự muốn ngủ chung với cậu hả?"
Tiểu Thập Nhất: "Thật mà, cậu sẽ chơi với con sao ạ?”"
Lâm Tứ Quân: "Con muốn chơi thế nào?"
Tiểu Thập Nhất nghĩ một chút: "Chúng ta chơi võ tay đi ạ."
Lâm Y Y còn chưa biết con trai bị Tiêu Vũ dỗ qua ngủ sát vách, cô dọn dẹp phòng bếp xong, người trong nhà cũng đã rửa mặt xong, chỉ còn lại mình cô. Đợi tới khi cô rửa mặt xong tới trong phòng, lại không nhìn thấy con trai, hơi ngạc nhiên hỏi: "Thập Nhất đâu?”
Tiêu Vũ: "Ở sát vách, hôm nay, thằng bé ngủ ở sát vách."
Lâm Y Y nhíu mày, nhìn dáng vẻ có mục đích cực kỳ rõ ràng của người đàn ông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận