Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 640 Tiêu chuẩn đại học

Chương 640 Tiêu chuẩn đại họcChương 640 Tiêu chuẩn đại học
Ông Ứng và Ứng Song đi vào viện của Lâm Tam Quân, bên trong đã được Lâm Trân quét tước sạch sẽ, nhìn bố cục viện và phòng, đáy lòng ông Ứng thích lắm, không thể không nói, đến đây dưỡng già, thật sự đến đúng rồi.
Lâm Y Y: "Ông Ứng, ngài ở gian phòng khách này, đồng chí Ứng ở bên phòng sách, có thể chứ?"
Ông Ứng: "Không thành vấn đề, rất tốt.' Tuy rằng trang hoàng phòng ốc trong nhà hiện đại không giống thủ đô, nhưng nhà cửa cực kỳ đơn giản như vậy, kèm theo hơi thở nông thôn, ông Ứng rất. Ngay cả Ứng Song cũng thích, bởi vì không cần giống như khi ở thủ đô, mọi chuyện phải cẩn thận.
Lâm Y Y: "Về sau viện này ông Ứng và đồng chí Ứng cứ ở, tối nay tôi sẽ lấy lương thực lại đây, trước tiên chúng ta tới nhà Đại Quân ăn một bữa cơm nhé?" Ông Ứng và Ứng Song tới nơi này, Lâm Y Y phụ trách lương thực mỗi tháng, nhưng ông Ứng khăng khăng đòi trả tiền. Chuyện này với Lâm Y Y mà nói, vốn không phải vấn đề.
Ông Ứng: "Được."
Mọi người ở nhà của Lâm Đại Quân ăn mì sợi, sau đó từng người đi về nghỉ.
Lâm Y Y: "Đại Quân, em cùng chị đạp xe đi một chuyến đến đội sản xuất Đại Đường."
Lâm Đại Quân: “Dạ.”
Đến nhà của Lâm Y Y, Lâm Y Y lấy ra 30 cân gạo, 30 cân lương thực phụ, đây là lương thực cho ông Ứng và Ứng Song. Đất của Lâm Tam Quân vẫn giao cho Lâm Đại Quân trồng trọt, theo lý mà nói, phần lương thực này là nhà của Lâm Đại Quân bỏ ra, Lâm Đại Quân lại là anh lớn. Thế nhưng Lâm Y Y không thiếu lương thực, thêm vào khoảng thời gian này Lâm Tam Quân còn phải do Lâm Đại Quân chăm sóc, cho nên lương thực này do cô bỏ ra.
Lâm Y Y cầm lương thực, lại cầm thêm rau dưa. Hai ông cháu ông Ứng muốn ở lại nhà họ Lâm khoảng chừng hai năm, bọn họ là dự định tự tìm thức ăn, đây là bọn họ tự mình đề nghị, bởi vì hai năm đều ở trong nhà họ Lâm ăn uống, bọn họ sẽ cảm thấy không dễ chịu, cho nên mỗi một loại món ăn Lâm Y Y chuẩn bị cho bọn họ một chút.
Đến nhà họ Lâm, Lâm Đại Quân hỗ trợ đem lương thực và thức ăn dời vào trong gian nhà của Lâm Tam Quân, lúc đang khuân đồ thì đội trưởng Lâm đến rồi.
Đội trưởng Lâm: "Nhất Nhất, hiện tại cháu có rảnh không?”
Lâm Y Y: "Chú, cháu rảnh rỗi, có chuyện gì không?"
Đội trưởng Lâm: "Không bằng chúng ta vừa đi vừa nói?" Với tuổi tác và mối quan hệ của ông ấy và Lâm Y Y, cho dù lén lút nói chuyện thì cũng không khiến người khác dị nghị.
Lâm Y Y: "Được rồi."
Sau đó, hai người vừa đi vừa nói, đi tới đi tới, liền đi tới vùng núi bên kia. Đội trưởng Lâm thấy bốn bề vắng lặng, nhân tiện nói: 'Mấy ngày trước hợp tác xã cuộc họp, xã trưởng cho thôn của chúng ta một tiêu chuẩn đại học công nông binh, cháu cảm thấy trong thôn chúng ta ai thích hợp? Chú thấy Đại Quân không tệ." Đội trưởng Lâm đề Lâm Đại Quân là có lý do, thứ nhất, Lâm Đại Quân là học sinh cấp ba duy nhất trong thôn. Thứ hai, Lâm Đại Quân là con rể của ông ấy.
Cho nên tổng hợp hai điểm, Lâm Đại Quân là thích hợp nhất. Cho dù chọn Lâm Đại Quân, người khác cũng sẽ không nói ông ấy bất công, bởi vì bên trong đại đội không có những học sinh cấp ba khác.
Lâm Y Y suy nghĩ một chút: "Đại Quân không đi, chú có thể lựa chọn một người trong nhóm thanh niên trí thức. Trong thôn chúng ta không có người thích hợp, tuyển chọn một người bên trong thanh niên trí thức rất thích hợp. Đầu tiên, thanh niên trí thức có bằng cấp cao, so với người trong thôn chúng ta thích hợp hơn. Thứ hai, nếu như biết khi biểu hiện tốt sẽ có tiêu chuẩn đại học công nông binh, trong cuộc sống tương lai, thanh niên trí thức ở đây sẽ càng cố gắng nỗ lực. Đương nhiên, lựa chọn thanh niên trí thức thì chú cũng đừng chỉ định, để các thôn dân tự mình bỏ phiếu, cứ như vậy, đại biểu cho đây là một lần chọn tiêu chuẩn công bằng công chính, cũng sẽ không khiến người khác đàm tiếu." Có điều, coi như bỏ phiếu, số phiếu của Trương Hiếu Quân khẳng định là cao nhất. Thứ nhất, ai cũng biết quan hệ giữa nhà họ Lâm bọn họ và Trương Hiếu Quân. Thứ hai, Trương Hiếu Quân trong suốt bốn, năm năm này đều có được tiêu chuẩn giáo viên trong mỗi học kỳ, có thể thoát được cảnh khổ cực, biểu hiện của cậu ta vô cùng tốt. Cậu ta đem năm cân lương thực được khen thưởng mỗi tháng phân cho thanh niên trí thức khác, mỗi hai tháng sẽ dùng lương thực đổi phiếu thịt, sau đó đi mua mấy lạng thịt, thịt mua được thì sẽ nấu cháo, mời thanh niên trí thức ăn một lần, cứ như vậy, thanh niên trí thức liền nợ nhân tình của cậu ta, tiêu chuẩn giáo viên mỗi một học kỳ của cậu ta càng thêm ổn định.
Không thể không nói, vì để cho chính mình dễ chịu, Trương Hiếu Quân vô cùng nhọc lòng . Lại như năm đó, vì để có được ngày tháng thật tốt, cậu ta ra ngoài làm con nuôi như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận