Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 343 Kinh sợ

Chương 343 Kinh sợChương 343 Kinh sợ
Thế nhưng, Tần Hương Cúc đối mặt một đám con nít, trên người không mang theo đồ ăn.
Tần Hương Cúc nói: "Em đến tìm chị dâu cả, có một số việc, chị dâu hai, em đi trước, lát nữa lại nói với chị."
Mo hai: “Chị qua đó với em." Thuận tiện nghe bát quái một chút, người sẽ làm mai cho người ta, bình thường đều rất thích nghe bát quái.
Mợ cả cách vách đã sớm nghe tiếng bên cạnh, bà ấy với đám người bà ngoại Tần đã ở cửa nhìn thấy, trông thấy Lâm Y Y và Tân Hương Cúc lại đây, bà ngoại Tân nói trước nhất: "Hương Cúc à, sao con với vợ cháu ngoại đến đây vậy?" Còn đến vào giờ này.
Tần Hương Cúc nói: "Mẹ, con với vợ của con con đến tìm chị dâu cả."
Lâm Y Y: "Bà ngoại, mợ cả."
Mợ cả Tần: "Tới tìm chị, đây là?"
Tần Hương Cúc: "Chúng ta vào bên trong nói."
Hai phút sau Mợ cả Tần sợ ngây người: "Thật vậy chăng? Đối phương là công an, thân phận tốt như vậy, cậu ấy sẽ... Sẽ coi trọng Viên Viên nhà chúng ta sao?" Thậm chí bà chưa từng nghĩ tới có công an sẽ coi trọng con gái bà.
Tần Hương Cúc: 'Viên Viên làm sao? Anh họ của Viên Viên chúng ta chính là phó cục trưởng cục công an."
Tần Hương Cúc vừa nói như vậy, bà ngoại Tần có ý kiến: "Người ta sẽ không bởi vì Tiểu Vũ Nhi là phó cục trưởng, cho nên mới đồng ý xem mắt chứ? Cái này có thể hại Tiểu Vũ Nhi không?”
Lâm Y Y nói: "Sẽ không, nếu đối phương là người phẩm hạnh không đứng đắn, anh Vũ cũng sẽ không giúp đỡ, sao anh ấy có thể giới thiệu người như vậy cho em họ mình chứ?" Trương Minh này cô từng gặp qua, lần đầu tiên gặp mặt đã thấy anh ấy không phải loại người phẩm hạnh không đứng đắn, đương nhiên, cũng chỉ tiếp xúc qua hai ba lân, không dám cam đoan người này tốt đẹp cỡ nào, nhưng Tiêu Vũ và đối phương là đồng nghiệp hai ba năm, vẫn khẳng định với nhân phẩm của Trương Minh.
Mo cả nói: "Đúng đúng đúng, người ta là người Tiểu Vũ Nhi quen biết, Tiểu Vũ Nhi sẽ không giới thiệu người nhân phẩm không tốt cho em họ mình, một khi đã như vậy, bọn chị an tâm, trưa chủ nhật, chị với Viên Viên sẽ sang đây. Nhất Nhất, chuyện này thua thiệt cháu nhiều quá, dù có được hay không, phần tấm lòng này của cháu, mợ cả ghi tạc trong lòng."
Lâm Y Y nói: "ÐĐều là họ hàng, không có gì."
Sau khi nói về chuyện của Trương Minh với nhà họ Tần gia bên này, Tân Hương Cúc lại mượn cơ hội nói chuyện Lâm Y Y sắp đi công xã làm việc, vì thế, tất cả mọi người nhà họ Tần bị kinh Sợ rồi. Nói một câu thật lòng, thị trấn cách bọn họ quá xa, cán bộ công xã mới là quan lớn bọn họ có thể tiếp xúc.
Chờ sau khi Lâm Y Y và Tân Hương Cúc đi rồi, mợ hai Tần nói: "Vẫn là vận may của em gái bên chồng tốt, sinh đứa con có tiền đồ, cưới con dâu cũng hiếu thảo, họ hàng chúng ta, con cái nhà ai có tiền đồ như Tiểu Vũ Nhị, tuổi còn trẻ đã làm phó cục trưởng cục công an. Còn có vợ của Tiểu Vũ Nhi cũng thế, đầu tiên là câm bút kiếm tiền, lại giành lấy một chức công nhân cho Đại Cường, hiện giờ lại thành trợ lý công xã." Kiếm tiên nhuận bút và vân vân, tuy rằng bọn họ biết kiếm được tiền, nhưng quá mức hư ảo, tuy nhiên trợ lý công xã không giống vậy, đây là thật.
Bà ngoại Tần gật đầu: "Cũng không đúng à, Hương Cúc chính là vận may tốt, tìm được nhà chồng tốt như vậy." Hồi xưa bởi vì chỉ có một đứa con gái, nhà bọn họ đều thương yêu, sau đó đến nhà họ Tiêu, người nhà họ Tiêu đối xử với và tốt lắm, bây giờ con trai trưởng thành, con trai con dâu lại hiếu thảo, con gái khi còn sống, có thể như thế, cũng sẽ không tiếc nuối.
Chủ nhật Bởi vì hôm nay Trương Minh và Tần Viên Viên phải xem mắt ở nhà, cho nên sáng sớm Lâm Y Y đã rời giường. Đây không phải sao, mới ăn xong bữa sáng, mợ cả Tần dẫn Tần Viên Viên đến đây: "Nhất Nhất..."
Lâm Y Y nói: "Ở đây."
Mợ cả Tần nói: "Nhất Nhất à, trong lòng bác bất an, cho nên đến sớm một chút. Còn có, Viên Viên không thông minh bằng cháu, bác dẫn nó đến sớm một chút, con có thể chỉ điểm, vậy phiền cháu chỉ điểm nó vài câu."
Tần Viên Viên: “Chị dâu họ."
Tiêu Vũ đi ra từ trong phòng, dẫn theo Lâm Ngũ Đệ: "Mợ cả, Viên Viên."
Mợ cả Tần: "Tiểu Vũ Nhi cũng ở đây à”"
Tần Viên Viên: “Anh họ."
Tiêu Vũ: “Mọi người trò chuyện, cháu đi ra ngoài một chút."
Lâm Ngũ Đệ bị Tiêu Vũ dắt theo cũng không phản kháng, sau đó tò mò hỏi: "Anh rể, chúng ta chạy đi đâu vậy? Chúng ta đi câu cá sao? Hay là đi câu tôm thế? Anh rể, anh biết câu tôm không?”
Một tay Tiêu Vũ che cái miệng của cậu.
Nhìn một lớn một nhỏ bọn họ, Lâm Y Y lắc đầu thở dài, lại nói với mợ cả Tần và Tần Viên Viên: "Mợ cả, Viên Viên, vào bên trong nói."
Mợ cả Tần: "Ừ"
Bạn cần đăng nhập để bình luận