Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 467 Hình như nó rất thích

Chương 467 Hình như nó rất thíchChương 467 Hình như nó rất thích
Lâm Y Y: "Không cần, cám ơn bà." Cô thấy vẻ mặt đau thịt của bà, cười từ chối.
Tuy rằng bà cụ không cam lòng, nhưng thấy Lâm Y Y ăn mặc, điều kiện hẳn là không tệ, cho nên người như vậy, từ trước đến nay bà ta đều nịnh bợ, bà ta rất biết làm người, một viên kẹo mà thôi, có thể tạo mối quan hệ tốt. Chẳng qua, trên mặt đừng lộ ra biểu tình luyến tiếc thì được rồi.
Lâm Y Y nói: "Thật sự không cần, cám ơn bà, cháu say tàu, cho nên sợ ăn gì ở trên thuyền, nếu không sẽ nôn." Cô cũng không dám ăn đồ của bà cụ, nhìn bà ta lộ ra biểu tình thì biết, bà ta cũng không phải người hào phóng, người hào phóng sẽ không bởi vì một viên kẹo trái cây mà luyến tiếc, cho nên hạng người này, Lâm Y Y cũng không dám nhận. Sau khi ăn rồi, lỡ như muốn đòi món đồ khác cũng sẽ không tốt lắm.
Bà cụ thở phào nhẹ nhõm một hơi nói: "Vậy thật sự là rất đáng tiếc, nhưng người say tàu quả thật đừng ăn gì.'
Cậu bé: "Bà nội, nếu chị ấy không cần thì cho cháu đi."
Bà cụ: "Không có, cháu cũng không thể ăn nhiều, lỡ như say tàu thì làm sao?"
Khi đến tám giờ rưỡi, thuyền cập bến, Lâm Y Y đẩy xe đạp lên đảo. Giữa thuyền và bờ biển có lót một tấm ván gỗ rất lớn, cho nên đẩy xe đạp lên bờ vẫn rất an toàn. Bà cụ dẫn cháu trai đuổi theo, vừa nói với Lâm Y Y: "Cô gái, chúng tôi không biết bộ đội ở đâu, cô có thể dẫn chúng tôi đi không?”
Lâm Y Y nói: "Mọi người đi dọc theo đường này, tới chỗ quẹo thứ nhất lại quẹo trái, sau đó...
Bà cụ đánh gấy lời nói của Lâm Y Y: "Cô gái, chúng tôi không nhớ đường, cô dẫn chúng tôi đi đi.”
Lâm Y Y: "Ngại quá, trong nhà cháu còn có đứa nhỏ, cháu phải chạy trở vê. Nếu không thì như vây, bên kia có xe bò, xe bò sẽ chở mọi người đến bộ đội, nhưng xe bò xe cần thu phí, mọi người chi chút tiền là được." Nếu đường gần, cô đi cùng bọn họ cũng không sao, nhưng đạp xe đến bộ đội cũng phải nửa giờ, đi đường một tiếng cũng không đủ, đương nhiên cô không muốn đi. Đi đường hơn một tiếng, phải mệt chết, sau đó cô còn phải đẩy xe đạp nữa.
Bà cụ vừa nghe có xe bò ngôi, bà ta cũng muốn ngồi xe bò: "Phí đi đường của xe bò này cần bao nhiêu?"
Lâm Y Y nói: 'Cháu cũng không biết, hình như mỗi người hai xu thì phải, bà đi hỏi thử." Cô từng nghe Lâm Đại Quân nói, lúc trước khi bọn họ ngồi, chính là số tiền này, nhưng bọn họ ngồi đến thôn bên kia, lúc ấy xe bò tới bến tàu chở đồ, không tiện chở bọn họ đi bộ đội.
Bà cụ đến hỏi, kết quả mỗi người cần ba xu tiền, vì thế bà cụ còn trả giá, không thôi hai xu tiên một người, nhưng người đánh xe bò không chịu, cuối cùng chỉ có thể chi ba xu tiền một người dẫn cháu trai ngồi xe bò. Lâm Y Y: "Bà, vậy cháu đi trước.'
Bà cụ: "U chúng ta gặp ở bộ đội."
Xe bò đương nhiên không nhanh bằng xe đạp, bốn mươi phút sau Lâm Y Y tới bộ đội, đã sắp chín giờ."Tiểu Ngũ." Cô thấy Lâm Ngũ Đệ đẩy xe trẻ con chờ ở cổng bộ, cậu cột ô vào xe trẻ con, ngược lại Tiểu Thập Nhất không phải phơi nắng, bản thân cậu ngồi ở bên cạnh xe trẻ con, cầm cây quạt đang quạt. Nhìn đến đây, Lâm Y Y cảm thấy buồn cười.
Lâm Ngũ Đệ thấy chị cậu, lập tức đứng lên phất tay: "Chị, sao chị chậm như vậy?" Bởi vì Lâm Y Y cũng đem theo cái đông hồ mà Tiêu Vũ thu mua ở trạm phế liệu, để ở trong đại sảnh, cho nên cô đã dạy Lâm Ngũ Đệ xem thời gian thế nào, cũng nói cho cậu, hôm nay khoảng tám giờ hai mươi phút cô sẽ tới bộ đội. Tới tám giờ hai mươi phút, Lâm Ngũ Đệ liền đẩy xe trẻ con đến cổng bộ đội đón chị cậu, kết quả không thấy Lâm Y Y.
Lâm Y Y nói: "Chị nán lại ở trên đường trong chốc lát, các em nóng không, mau trở lại nhà đi."
Bởi vì bà cụ đó cho nên mới trì hoãn.
Tiểu Thập Nhất: "Nhất Nhất... Nhất Nhất..."
Lâm Y Y nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực của Tiểu Thập Nhất, đoán là có hơi nóng. Cô nói: "Mẹ đã trở lại, lúc cậu nhỏ trông con có ngoan không?”
Tiểu Thập Nhất nghe không hiểu: "Nhất Nhất... Nhất Nhất..."
Lâm Ngũ Đệ: "Nó rất ngoan, hôm nay không khóc, nhưng đêm qua khóc, nó cũng không muốn anh rể ôm."
Tiểu Thập Nhất cũng rất có cốt khí, bình thường đều là mẹ ôm dỗ cậu bé ngủ, đêm qua mẹ không ở đây, chỉ có ông cha thúi, cậu bé thật sự khóc một hồi lâu.
Lâm Y Y lắc đầu: "Vậy sau đó thì sao?"
Lâm Ngũ Đệ: "Sau đó khóc một lát thì ngủ."
Lâm Y Y: "Về sau để nó ngủ với anh rể em nhiều chút, nó sẽ quen."
Tới trong nhà rồi, Lâm Y Y lấy đồ trên xe đạp xuống, nhất là bon tắm, đường kính hình tròn chừng một mét, cao khoảng 30 centimet. Trước tiên cô ngâm nước trong chốc lát, sau đó đổ nước đi, lại dùng khăn mặt lau khô ráo sạch sẽ. Tiếp theo ôm Tiểu Thập Nhất vào trong bồn tắm: "Được rồi, con chơi ở trong này, vui không?" Đối với cục cưng 9 tháng mà nói, xe trẻ con lại không thể chơi thì bồn tắm này tốt nhất. Sau đó cô lại làm một búp bê vải đồ chơi cho Tiểu Thập Nhất ném vào trong bồn tắm.
Tiểu Thập Nhất ngồi ở trong bồn tắm, còn rất tò mò sờ loạn khắp nơi, tiếp theo lại venh mông lên bò tới bò đi, còn vịn vào hai bên đứng lên.
Lâm Ngũ Đệ: "Chị, hình như nó rất thích."
Bạn cần đăng nhập để bình luận