Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 348 Nói chuyện 2

Chương 348 Nói chuyện 2Chương 348 Nói chuyện 2
Tần Viên Viên cười cười: "Đồng chí công an trong trí tưởng tượng của tôi sẽ giống như chị dâu vậy, nghiêm túc, ít nói, làm người ta có hơi sợ hãi khi nhìn thấy, nhưng nhìn anh... Thật dễ nói chuyện."Tần Viên Viên không biết dùng thành ngữ dễ gần, nên dùng từ thật dễ nói chuyện để miêu tả.
Trương Minh cười thành tiếng: "Cục phó ở Cục công an chúng tôi nổi tiếng là người không thích nói chuyện, anh ấy là một chiến sĩ công an lạnh lùng, thật ra đa số công an sẽ giống như tôi vậy, riêng anh ấy là ngoại lệ."
Tần Viên Viên: "Hả? Chẳng qua tính tình anh họ là như vậy, trước kia cũng không có nói chuyện nhiều."
Trương Minh: "Thật sao? Tôi thấy dáng vẻ của Cục phó cũng không giống loại người hay nói nhiều, nhưng mà tôi thường ngày rất thích nói chuyện..."
Một giờ sau, Lâm Y Y và Tiêu Vũ đã trở vê.
Tần Viên Viên: “Anh họ, chị dâu họ."
Trương Minh: “Cục phó, chị dâu."
Lâm Y Y nói: "Thế nào rồi?"
Tần Viên Viên đỏ mặt cúi đầu.
Trương Minh cũng có hơi xấu hổ, nói trắng ra, anh ấy cũng có chút xấu hổ đó. Nhưng Lâm Y Y cảm thấy loại chuyện này nên trực tiếp nói tốt hơn, Trương Minh tuổi lớn hay không lớn thì Lâm Y Y không lo lắng, Tân Viên Viên đã 20 tuổi, ở thời đại này đã là gái lỡ thì, nếu Trương Minh muốn kéo dài, cô ấy không thể kéo được, cho nên: "Công an Trương, chúng ta nói chuyện đi?"
Trương Minh: "Vâng, chị dâu."
Lâm Y Y gọi Trương Minh vào phòng cho khách: "Trương Minh, tôi cũng không muốn vòng vo nên chúng ta sẽ nói thẳng, anh cảm thấy Viên Viên thế nào? Muốn để cô trở thành đối tượng không? Tôi hy vọng anh nói thẳng với tôi, dù sao anh không còn là cậu bé nữa, Viên Viên cũng không phải thiếu nữ nữa, nếu anh cảm thấy có thể, hai người có ở bên nhau, tìm hiểu nhau sâu hơn, nếu như anh cảm thấy không được, vậy hôm nay có thể coi như là đến nhà chúng tôi làm khách, chuyện này sẽ không đề cập đến."
Trương Minh nói: "Chị dâu, em cảm thấy đồng chí Tần khá tốt, tính cách tốt, người thực tế, em chính là muốn tìm một cô nương như thế, tính cách lại không nhàm chán, em sẵn sàng lấy kết hôn làm tiền đề để đối xử với cô ấy.' Trương Minh ấn tượng khá tốt với Tần Viên Viên, là một cô gái ngoan ngoãn, nấu cơm cũng rất ngon, lớn lên cũng xinh đẹp. Hơn nữa lại không he nhàm chán giống các cô gái thuần phác, cô cũng nói chuyện phiếm, có thể cùng bản thân anh bắt đầu, hơn nữa còn có thể vươn lên. Nói thêm, cô ấy là em họ của Cục phó, mặc dù quan hệ không bằng em ruột, nhưng cũng coi là thân. Cho nên căn cứ vào những điểm trên, Trương Minh rất vừa ý với Tần Viên Viên. Ngay cả khi đối mặt với gia đình anh ta, với thân phận em họ của Phó cục trưởng, người nhà anh cũng không dám xem nhẹ cô.
Lâm Y Y: "Vậy anh đợi ở đây một chút, tôi đi hỏi em họ, nếu cô ấy có ấn tượng tốt với cô, vậy sau đó hai người tự tìm hiểu nhau."
Trương Minh: "Cảm ơn chị dâu."
Lâm Y Y lại đi vào bếp hởi Tần Viên Viên đang đứng ngồi không yên, Tiêu Vũ bên cạnh cũng đang bồn chồn: "Viên Viên, em thấy công an Trương như thế nào? Công an Trương nói em khá tốt, anh ấy sẵn lòng lấy tiền đề kết hôn để đối xử với em, em nghĩ như thế nào?”
Tần Viên Viên mặt đỏ bừng: "Em... Em... Ừ”" Cô ấy gật gật đầu. Ấn tượng của cô với Trương Minh cũng không tệ, hai người có thể dựa vào nhau, Trương Minh có công việc tốt, ngoại hình ổn, cô ấy có hơi tự ti, cảm thấy mình không xứng với Trương Minh.
Lâm Y Y: "Vậy là tốt rồi, từ giờ trở đi, em và công an Trương chính là người yêu, đừng lo lắng, em là em họ của Phó cục trưởng, mặc kệ có chuyện gì thì còn có chị và anh họ em, tự tin một chút mới là cô gái đẹp nhất."
Tần Viên Viên: "Dạ." Tuy rằng có hơi căng thẳng và tự ti, nhưng mà cũng có thể chờ mong, cô ấy đã 20 tuổi, cũng không còn là cô gái không hiểu chuyện nữa, tự nhiên biết được người đàn ông điều kiện tốt là bản thân mình phải tranh thủ. Đã có người đàn ông có điều kiện tốt thì cô nghĩ đến người đàn ông có điều kiện không tốt làm gì? Cho nên mặc kệ thế nào, cô đồng ý với Trương Minh thử xem.
Nếu tâm ý hai người đã xác định, Lâm Y Y ở trong phòng khách gọi Trương Minh: "Công an Trương, anh ra đây đi."
Trương Minh từ trong khách phòng đi ra, nhìn thấy Tân Viên Viên, anh ấy có hơi xấu hổ. Nhưng mà kiểu hẹn hò như vậy, anh ấy vẫn là đầu gặp, trước kia đều không phải như vậy, lân hẹn hò này vẫn rất thú vị.
Trương Minh: "Vậy... Vậy... Anh về trước đây?"
Tần Viên Viên: "... Ừm." Cô ấy cũng xấu hổ, mặt đỏ giống quả táo.
Lâm Y Y: "Viên Viên đi tiễn Trương Minh đi."
Tần Viên Viên: "Vâng."
Trương Minh minh: "Cảm ơn chị dâu."
Hai người vừa rồi còn nhẹ nhàng nói chuyện phiếm, lúc này đều câu nệ. Từ nhà họ Tiêu đi ra ngoài, hai người đã yên lặng một hồi lâu, Trương Minh nói: "Anh phải đi làm từ thứ hai đến thứ bảy, ngày chủ nhật anh đến tìm em?”
Tần Viên Viên: "Vâng, em mượn sách vở tiểu học của chị dâu, đến lúc đó có chữ nào không biết, em sẽ khoanh lại đến lúc đó hỏi lại anh, có thể không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận