Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 384 Anh trai xau

Chuong 384 Anh trai xauChuong 384 Anh trai xau
Lâm Y Y nghe xong lời này mà buồn cười: "Đợi khi nào thím hai sinh em gái ra thì Tiêu Thụy phải chăm sóc em gái thật tốt nha." Thời buổi này bọn trẻ không có gì để so sánh, em gái cũng lấy ra so sánh. Lâm Y Y biết đứa trẻ tên Thiết Bì này thường chơi với Tiêu Thụy, vậy nên cậu nhóc cũng đã từng đến nhà họ, nhà Thiết Bì có rất nhiều con trai vì vậy đứa con gái rất được cưng chiều. Cô bé đó trắng trắng mềm mềm, rất xinh đẹp.
Tuy nhiên, Tiêu Thụy cho rằng em gái nhà người ta không đẹp, còn Lâm Y Y cho rằng tương lai Tiêu Thụy sẽ là một người cuồng em gái, chính là người em gái nhà người ta dù thế nào cũng không đẹp, còn em gái mình thì lúc nào cũng đẹp Tiêu Thụy rụt cổ, cảm thấy ánh mắt thím hai nhìn mình có chút đáng sợ, liền lùi lại, cắn một miếng bánh quẩy trong tay rồi bỏ chạy.
Tiêu Thụy chạy ra tìm Lâm Ngũ Đệ: "Chú Tiểu Ngũ, thím hai nói khi thời tiết nóng lên, thím hai sẽ sinh em gái." Tiêu Thụy mới sáu tuổi mà nói như người lớn.
Lâm Y Y đang ăn cơm trong bếp, nghe được thì không khỏi cảm thấy buồn cười. Thực ra, người ở niên đại này không thích trẻ con gọi cái thai trong bụng mình là em gái, vì mọi người đều trọng nam khinh nữ nên chỉ thích con sinh ra là con trai. Tiêu Thụy là một đứa trẻ không hiểu chuyện, cô cũng không quan tâm đến việc sinh ra là con trai hay con gái, nếu là người bình thường nhất định sẽ tức giận.
Lâm Ngũ Đệ: "Chị gái chú chắc chắn sẽ sinh ra một em trai."
Tiêu Thụy: "Nhưng thím hai nói là em gái, thím hai nói khẳng định là đúng."
Lâm Ngũ Đệ kiên trì với suy nghĩ của mình: "Chị gái chú lừa cháu thôi, chắc chắn chị ấy sẽ sinh ra một bé trai, cháu có biết tại sao chị gái chú chắc chắn sinh em trai không?”
Tiêu Thụy không biết nên lắc đầu, nhưng cậu nhóc tò mò: "Tại sao chú Tiểu Ngũ lại biết thím hai sẽ sinh em trai?"
Lâm Ngũ Đệ nhếch môi cười một tiếng, cậu nói: "Bởi vì chị hai đều có em trai, chị ấy có bốn người em trai, anh cả, anh ba, anh tư và chú nên lần này, chị ấy chắc chắn là một đứa em trai."
"Ha ha ha ha..." Lâm Tứ Quân cười đến đau cả bụng.
Lâm Tam Quân gõ đầu Lâm Ngũ Đệ, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, em trai ngu ngốc như vậy chui ra từ đâu thế?
Lý Đại Quân đang ở trong chuồng gà nghe em trai nói liền chạy ra: "Đồ ngu, chị gái sinh ra là cháu trai chứ không phải em trai của chúng ta. Chúng ta được cha mẹ sinh ra, chỉ có cha và mẹ sinh ra chúng ta mới gọi là em trai. Tiêu Thụy được gọi là em trai, còn chúng ta phải gọi là cháu trai."
Lâm Ngũ Đệ: "..." Há hốc miệng, cậu bị sốc. Cậu luôn nghĩ rằng mình có thể có một đứa em trai nữa, bây giờ mọi ảo tưởng của cậu đều tan tành.
Lâm Y Y cũng che miệng đi ra, sợ mình cười quá lớn sẽ làm tổn thương trái tim của Tiểu Ngũ, cậu là mầm non đất nước, tâm hồn không thể bị tổn thương, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Lâm Ngũ Đệ nhìn mấy người bọn họ, cuối cùng mắt đỏ hoe: "Các người thật đáng ghét, em sẽ không chơi với mấy người nữa." Sau đó chạy ra khỏi sân.
"Chú Tiểu Ngũ..." Tiêu Thụy chạy theo, mặc dù cậu nhóc gọi Lâm Ngũ Đệ là chú, nhưng họ có thể coi là lớn lên cùng nhau, là bạn nhỏ của nhau.
Tiêu Thụy chạy ra ngoài, Tiêu Châu đi theo, Tiêu Châu 7 tuổi đã hiểu chuyện hơn hai năm trước, cô bé nghe lời mẹ phải bảo vệ em trai thật tốt, em trai đi đâu đều phải đi theo.
Lâm Ngũ Đệ nhìn thấy Tiêu Thụy đi tới, khit mũi: "Chú sẽ không chơi với bọn họ nữa, bọn họ đều là anh em xấu, là đồ xấu, phiền phức quá, khó chịu quá..."
Tiêu Thụy tốt tính đề nghị: "Vậy thì chúng ta đi tìm tiểu đồng bọn chơi đi." Lâm Ngũ Đệ đã đến nhà trẻ ở đây được nửa học kỳ nên cũng đã chơi với những đứa trẻ ở đây.
Lâm Ngũ Đệ: "Được rồi, cháu cũng không cần chơi với bọn họ, chú không muốn có anh xấu như vậy." Lâm Ngũ Đệ thẹn quá hóa giận, cậu nhỏ nhưng mặt mũi cần phải kiên quyết bảo vệ.
Tiêu Thụy: "Được rồi, cháu sẽ không chơi với họ nữa." Cậu nhóc cũng rất bảo vệ những người bạn nhỏ của mình, cậu và ba người chú kia cũng không có gì để chơi với nhau. Người lớn họ không thích chơi với cậu nhóc.
Tiêu Châu đi theo phía sau hai người, nghe những lời trẻ con của họ, bất giác mỉm cười. Ở cùng độ tuổi, con gái luôn trưởng thành sớm hơn con trai, chẳng hạn như Tiêu Châu, cô nhóc là một đứa trẻ phát triển sớm. Cô nhóc lớn lên trong nhà họ Tiêu, hạnh phúc hơn nhiều cô gái bên ngoài, ít nhất, cô sẽ không phải làm việc ở nhà, chỉ cần chăm sóc em trai của mình là được.
Không giống như những cô gái khác, họ phải đi làm từ khi còn nhỏ, giặt quần áo và cắt bèo, mà cô nhóc lớn như vậy rồi thậm chí còn chưa giặt quần áo của mình. Thực ra bèo đã từng cắt, cụ và bà từng dẫn cô nhóc và em trai đi cắt bèo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận