Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 234 Chay mau

Chuong 234 Chay mauChuong 234 Chay mau
Tần Hương Cúc đầu tiên sững sờ, lập tức hiểu rõ: "Cái này... tuổi tác còn chưa tới?" Bình thường thì cô gái 13 tuổi liền bắt đầu đến, con dâu qua năm đã 17 tuổi, làm sao còn chưa tới?
"Nhất Nhất, con có đi khám bác sĩ chưa?" Cái tuổi này còn chưa tới, Tân Hương Cúc có chút lo lắng, sẽ không phải là bị mất kinh nguyệt chứ? Nghĩ tới đây, Tân Hương Cúc liền nói,'Nhất Nhất, chuyện kinh nguyệt đối với phụ nữ là vô cùng quan trọng, liên quan đến vấn đề sinh con về sau, phụ nữ không đến kinh nguyệt thì không thể sinh con, chuyện này con phải đi khám bác sĩ" Tần Hương Cúc rất lo lắng.
Lúc đầu Lâm Y Y thật sự không chú ý, hiện tại nghe Tần Hương Cúc nói, cô đã xem nhẹ một vấn đề, cái tuổi này còn chưa tới kinh nguyệt, lỡ như tử cung hoặc là cái gì có vấn đề thì sao?
Nghĩ như vậy, cô cũng bắt đầu lo lắng."Năm sau con đi bệnh viện kiểm tra một chút."
Tần Hương Cúc: "Ừ”" Chỉ là, trong lòng Tần Hương Cúc làm sao cũng không yên lòng.
Tần Hương Cúc mua ba khối đậu hũ, hiện tại là giữa mùa đông, đậu hũ để hai ngày cũng sẽ không có việc gì. Vốn Tần Hương Cúc bởi vì con trai trở về, lại mang thịt, ban đêm muốn hầm, thịt nướng đậu hũ thơm nhất. Nhưng hiện tại bởi vì chuyện của Lâm Y Y, cho dù làm đậu hũ thịt nướng, bà cũng cảm thấy không thơm. Đương nhiên, bà không có biểu hiện ra ngoài, cộng thêm chỉ ăn cơm cùng Lâm Y Y và Tiêu Vũ, cho nên cũng không có người chú ý tới ánh mắt của bà.
Ban đêm.
Tần Hương Cúc nằm ở trên giường, trằn trọc, sao cũng không ngủ được.
Tiêu Đại Cường: "Bà làm sao vậy? Có tâm sự gì sao?" Hai người kết hôn đã mấy chục năm, Tiêu Đại Cường vẫn có chút hiểu rõ bà, mỗi lần ngủ không được, khi có tâm sự, bà chính là như vậy không ngừng xoay trái xoay phải. Chính là năm ngoái, khi ông cho Đại Quân công việc lúc ấy, bà cũng xoay trái xoay phải, không ngủ được, không phải không là không nỡ lòng nhường công việc, mà là vui vẻ vì có công việc này. Tân Hương Cúc không phải người chiếm món lời nhỏ, mặc dù có chút đáng tiếc công việc tương lai, nhưng tâm tình của bà cũng còn tốt. Lúc ấy không ngủ được là do vui vẻ.
Tần Hương Cúc: "Đi đi đi, ông biết cái gì. Tần Hương Cúc thực tế không ngủ được, bà ngồi dậy từ trên giường dự định đi tìm bà nội Tiêu trò chuyện, loại chuyện này, bà cũng chỉ có thể nói chuyện với bà nội Tiêu, đàn ông trong nhà không thể nói, phụ nữ trong nhà cũng không thể nói, ai biết con dâu có lòng riêng gì hay không? Nhưng nói với bà nội Tiêu cũng không được, bà lớn tuổi, Tân Hương Cúc cũng không muốn bà nhọc lòng. Lại nói đã vào ban đêm, đi quấy rây ông bà nội ngủ cũng không tốt lắm.
Cho nên, Tân Hương Cúc nằm xuống.
Tiêu Đại Cường: "Bà lại sao rồi? Nếu không bà nói cho tôi nghe một chút?"
Tần Hương Cúc: "Nói cái gì mà nói, ngủ đi." Tiêu Đại Cường im lặng, chỉ cần đi ngủ.
Ngày hôm sau.
Hôm nay là đêm giao thừa, rất nhiều người đều rời giường tương đối sớm, bởi vì phải bắt đầu chuẩn bị bữa cơm đoàn viên hôm nay thật sớm. Ngày này năm trước, Tân Hương Cúc mang theo nhóm con dâu làm sủi cảo, Lâm Y Y đến nhà họ Lâm.
Giao thừa năm nay, Tần Hương Cúc dậy muộn, hôm qua một đêm không ngủ, hôm nay hừng đông, bà liên dậy không nổi. Tiêu Đại Cường cũng không quấy ray ông biết hôm qua bà ngủ muộn, cho nên để bà ngủ nhiều hơn.
Tiêu Vũ luôn dậy sớm, mặc kệ một ngày trước ngủ rất trễ, ngày hôm sau cũng sẽ dậy sớm, huống chi ngay cả hoạt động vợ chồng cũng không có, một ngày trước có thể ngủ rất trễ sao?
Đơn giản là hôn hôn vợ mình một chút sau đó thì nhịn qua một đêm.
Khi Tiêu Vũ rời giường, Lâm Y Y cũng tỉnh lại theo, trong mùa đông giá rét, bên cạnh không còn lò sưởi, Lâm Y Y vẫn còn có chút không thoải mái. Cô ôm eo Tiêu Vũ: "Còn sớm mà, hôm nay anh đừng đi rèn luyện, lại ngủ một lát đi."
Tiêu Vũ nói: “Được, em chờ anh một chút, anh đi nhà vệ sinh.”
Lâm Y Y: "Ừm, nhanh lên."
Tiêu Vũ xuống giường, trước tiên xếp chăn man của cô, sau đó lại mặc quần, chỉ là khi muốn mặc quần dài thì anh giật mình, vết máu trên đùi là chuyện gì xảy ra? Anh cả quần cũng không mặc, vội vàng gọi Lâm Y Y: "Vợ, có phải em bị thương rồi không?”
Lâm Y Y híp mắt, mơ mơ màng màng trả lời: "Cái gì. .. Cái gì bị thương?”
Tiêu Vũ nhìn bộ dáng của cô, cũng không nói, trực tiếp vén chăn lên, kéo cô ra ngoài nhìn, nhìn trên quần lót màu trắng đều là vết máu, anh luôn luôn trấn định, đối mặt bất luận nhiệm vụ nguy hiểm gì cũng không hề nhíu lông mày một lần, trong chốc lát mở to mắt nhìn: "Nhất Nhất, Nhất Nhất em mau dậy đi, anh đưa em đi bệnh viện." Giờ phút này suy nghĩ duy nhất của Tiêu Vũ là vợ anh sinh bệnh nghiêm trọng, khẳng định là sinh bệnh.
Nói xong, không nói hai lời lấy quân bông dày của Lâm Y Y, mặc quần vào cho cô, thậm chí ngay cả đồ lót dính lấy anh cũng không cho cô thời gian để đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận