Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 621 Sắp xếp chuyện của Vượng Đạt 2

Chương 621 Sắp xếp chuyện của Vượng Đạt 2Chương 621 Sắp xếp chuyện của Vượng Đạt 2
Đương nhiên, tạm thời cho Vượng Đạt ở vài ngày không sao cả, nhưng chỉ có thể tạm thời, không thích hợp ở lâu dài. Trong nhà nhiều đứa nhỏ, cô phải thêm một phần tâm tư chăm sóc người, cô không có trách nhiệm với Lý Vượng Đạt, cho dù đồng tình đứa nhỏ đó, cũng phải có chừng mực.
Bối thị: 'Chuyện này chị cân suy nghĩ lại, bây giờ chị đi gặp Vượng Đạt."
Lâm Y Y: "Ừ”"
Hai người đi vào nhà Lâm Y Y, trên đường tình cờ gặp người khác, đều lên tiếng chào hỏi.
Lý Vượng Đạt thấy Bối thị, cậu vui vẻ nhào vào trong lòng Bối thị: 'Mẹ...' Một tháng không gặp, cậu đương nhiên nhớ mẹ cậu, nhớ cha cậu, nhớ em trai cậu.
Bối thị gặp lại con trai cũng vui mừng: "Vượng Đạt à, con đã trở lại sao không vê nhà? Còn muốn gây thêm phiền phức cho thím, vậy không tốt lắm đâu."
Lý Vượng Đạt móp mép miệng, không nói chuyện.
Bối thị vừa thấy bộ dáng của con trai, trong lòng cũng có chút khổ sở, nhưng cô ấy không có biểu hiện ra ngoài: "Vượng Đạt, về sau chúng ta ở trong thôn của Tiểu Ngũ, con nói được không?”
Lý Vượng Đạt nghe xong, đôi mắt sáng lên.
Bối thị không để vụt ánh mắt vui sướng toát ra từ trong mắt cậu, trong lòng hơi hơi hiểu rõ. Cô phải đi qua bên đó, cách bộ đội cũng rất gân, mỗi tháng đều có thể trở vê, hơn nữa chồng mình ở bộ đội cũng có thể ăn căn tin, mỗi tháng cũng có thể rút ra hai ngày tới trong thôn thăm bọn họ. Nghĩ đến đây, trong lòng Bối thị đã nắm chắc: "Nhất Nhất, chị quyết định tới thôn ở.' Vì con cái, cái gì cũng đáng giá,'Nhưng chuyện phòng ở, em có thể giúp chị đi nhìn thử không? Chị không quen người trong thôn, không dễ bàn chuyện thuê phòng."
Lâm Y Y: "Cái này đương nhiên không thành vấn đề, sau tết nguyên tiêu chúng ta trở về."
Bối thị: "Ai, vậy là tốt rồi."
Tiếp theo, Lâm Y Y lại mở gùi ra: 'Lần này em trở về, mang theo bốn cân trứng gà, bốn cân thịt tươi từ nhà, bên chị cần không?”
Bối thị: "Đương nhiên cần, chị cần hai cân trứng gà, hai cân thịt tươi, còn lại một nửa cho em gái Hứa đi, cô ấy mang thai, cần dinh dưỡng." Nói xong, Bối thị đưa tiền cho Lâm Y Y, sau đó lại nói,'Ngày tết nguyên tiêu đó, các em tới nhà chị ăn cơm đi, dựa theo quan hệ giữa chúng ta, lời khách sáo đừng nói với chị, nhưng em cũng không có thể từ chối chị."
Lại nói ngày mai chính là tết nguyên tiêu .
Lâm Y Y: “Được."
Bối thị biết Lâm Y Y vừa trở về, có chỗ cân chỉnh lý lại, cho nên cũng không nhiều lời, cô ấy lại trò chuyện với Lý Vượng Đạt nói trong chốc lát, rồi trở vê.
Tâm trạng của Lý Vượng Đạt bởi vì Bối thị đến, đã tốt hơn nhiều. Một là gặp được mẹ mình nên vui vẻ, hai là có thể ở trong thôn cậu càng thêm vui sướng.
Sau khi Bối thị rời khỏi, Lâm Y Y nói: "Tiểu Ngũ, em dẫn Tiểu Thập Nhất đi tìm anh rể em, nói với anh ấy chúng ta đã về, bảo anh ấy giữa trưa có thể vê ăn cơm." Nhìn thấy dáng vẻ trong nhà, cô đã biết Tiêu Vũ không hề nấu cơm, phòng bếp với Tiêu Vũ, nhiều nhất chỉ là nơi đun nước ấm. Nhưng cũng may người đàn ông này cũng coi như sạch sẽ, cho dù trong nhà có tích tro bụi, nhưng ngược lại quần áo của mình đều giặt sạch.
Lâm Ngũ Quân: "Dạ, bọn em ra ngoài... Vượng Đạt, cậu muốn đi ra ngoài với chúng tớ không?
Chúng ta có thể ở bên ngoài đá bóng một lát."
Lâm Ngũ Quân không ở đây, đương nhiên Lý Vượng Đạt cũng không muốn ở lại. Nhưng tưởng tượng đến bên ngoài, cậu lại có chút cố ky. Tuy nhiên so với việc ở lại chỗ này, cậu vẫn quyết định đi ra ngoài với Lâm Ngũ Quân.
Tiêu Vũ tính ngày, ngày mai chính là tết nguyên tiêu, không phải sáng hôm nay, thì chính là sáng ngày mai, vợ anh chắc chắn sẽ về đến đây. Nghĩ vậy, tâm tình của anh cũng có chút sung sướng. Dù sao từ sau đầu tháng ba, hai người đã tách ra mười ngày.
Khi Tiêu Vũ đang nghĩ ngợi, một cái đầu nhỏ luồn vào trong văn phòng.
Tiêu Vũ quay đầu, lộ ra một khuôn mặt cười hì hì.
Tiểu Thập Nhất thấy bị cha bé phát hiện, cậu bé dứt khoát đi ra, đứng ở cửa: "Cha..."
Tiêu Vũ đứng dậy, đi đến trước mặt cậu bé, nhìn trái nhìn phải, không phát hiện người khác: "Tự con tới?"
Tiểu Thập Nhất lắc đầu: "Tới chung với cậu, cậu chơi ở bên đó." Cho nên, là tự cậu bé mò tới văn phòng của Tiêu Vũ. Tuy rằng Tiểu Thập Nhất còn nhỏ tuổi, nhưng vẫn biết đường, lúc trước cậu bé đã tới văn phòng của Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ hôn mặt cậu bé một cái: 'Mẹ con đâu?”
Tiểu Thập Nhất: "Ở nhà, Nhất Nhất nói, kêu cha giữa trưa về nhà ăn cơm."
Tiêu Vũ: "Được, con chơi với cậu và mọi người đi, đợi tới trưa chúng ta cùng nhau về nhà ăn cơm.' Dù sao cũng chỉ một tiếng đồng hồ.
Tiểu Thập Nhất: "Dạ..." Sau đó chạy ra ngoài.
Lâm Ngũ Quân ôm quả bóng, chơi ở gần văn phòng của Tiêu Vũ với Tiểu Thập Nhất Lý Vượng Đạt. Đợi cho đến giữa trưa, Tiêu Vũ lại đây, bọn họ mới cùng nhau về nhà.
Còn chưa tới cửa nhà, thấy khói bốc lên trong ống khói trong nhà, trong lòng Tiêu Vũ lại có cảm giác chân thật. Đi vào trong viện, thấy Lâm Y Y đứng ở cửa, Tiêu Vũ: "Về rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận