Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 645 Mẹ gây họa cho con rồi

Chương 645 Mẹ gây họa cho con rồiChương 645 Mẹ gây họa cho con rồi
Tiểu Thập Nhất nghe mẹ cậu nói như vậy, lập tức đổi giọng: "Không chê không chê đâu ạ, cho dù mẹ đưa quà gì con đều thích cả, con đều sẽ xem như bảo bối."
Lâm Y Y không hề cảm động chút nào: "Tuổi còn nhỏ mà miệng đã dẻo như vậy, bình thường học từ ai vậy?”
Tiêu Vũ yên lặng ăn cơm.
Tiểu Thập Nhất đảo mắt liên tục, rồi đảo tới trên người cha của cậu, sau đó chỉ vào cha câu: "Học ở chỗ cha."
Tiêu Vũ cảm thấy mình hơi oan uổng, bình thường anh sẽ không nói những lời này, cái gì mà tặng đồ nào con cũng thích, anh nghe mà đã cảm thấy ê răng. Nhưng mà...
Lâm Y Y lên tiếng: "Bản lĩnh nói chuyện của cha con không có cao như con đâu."
Tiêu Vũ: "..." Ý là anh bị chê à? Ham muốn cầu sinh rất mạnh, Tiêu Vũ lập tức nói: "Không, mặc kệ em tặng quà gì, anh cũng thích cả."
LâmYY:”....
Lâm Ngũ Quân: "Thập Nhất, cháu muốn chọn tay nào?"
Tiểu Thập Nhất: "Ừm... Tay phải ạ, cháu chọn tay phải."
Chờ sau khi cậu nói xong, Lâm Y Y mở tay phải ra, chỉ thấy bên trong có một huy chương với mặt là hình vuông chứa ảnh chân dung lãnh tụ bên trong. Tiểu Thập Nhất: "Oa...' một tiếng. Đã lên lớp một rồi, Tiểu Thập Nhất dĩ nhiên biết huy chương này không tâm thường cỡ nào, cho nên ánh mắt của cậu mở càng to hơn.
Lâm Ngũ Quân: “Chị à, chị mau đưa lễ vật tay trái cho em xem thử nào."
Lâm Y Y mở tay trái ra, bên trong là một huy chương với mặt tròn chứa ảnh lãnh tụ.
Cậu cháu hai người lập tức câm lấy huy chương nhìn nhìn, yêu quý không nỡ đeo lên, nhưng mà hai người vẫn phải đeo lên. Đã đeo lên, Lâm Ngũ Quân dẫn theo Tiểu Thập Nhất vừa chạy vừa đi tới trường học.
Lâm Y Y cười lắc đầu, thật sự là đứa nhỏ, chẳng qua, thời đại này đứa nhỏ thật là tốt, ngây thơ lại không có gì cần lo lắng.
Chờ sau khi Lâm Ngũ Quân và Tiểu Thập Nhất đi thẳng một mạch, Lâm Y Y tiếp tục ăn cơm.
Tiêu Vũ nhìn cô một lúc, thấy cô không có ý muốn đưa quà gì cho anh, mới không thể không mở miệng: "Của anh đâu?"
Lâm Y Y: “Chờ anh ăn cơm xong đã."
Tiêu Vũ: "Em chỉ cầm hai phần." Ngụ ý chính là lấy thêm một phần ra cũng thuận tiện mà.
Lâm Y Y: "Một phần khác tạm thời không đưa ra được, chỉ có thể cho một mình anh biết." Tiêu Vũ nhíu mày, đó là món quà gì đây?
Lâm Y Y: "Ăn cơm."
Tiêu Vũ vừa cực kỳ tò mò vừa tiếp tục ăn cơm. Chẳng qua, động tác lần này nhanh hơn khi anh ăn cơm lúc trước rất nhiều, Lâm Y Y cũng ăn xong, thấy Tiêu Vũ nhìn chằm chằm cô, cô đi tới trước mặt Tiêu Vũ. Cô hơi nhúc nhích người, Tiêu Vũ đứng dậy theo, Lâm Y Y nói: Không phải anh muốn quà hay sao? Ngồi yên đừng nhúc nhích nào."
Tiêu Vũ nghe vậy, lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống. Chẳng qua, thấy Lâm Y Y tới gần, anh bắt đầu có ý nghĩ kỳ lạ. Lâm Y Y từng nói, quà kia không thể lấy ra, như vậy... Là muốn hôn anh sao?
Trái tim đập bịch bịch không ngừng, bây giờ là ban ngày, hơi không tốt đúng không nhỉ?
Trong lúc Tiêu Vũ miên man suy nghĩ, Lâm Y Y đã nắm lấy tay anh, sau đó đặt lên trên bụng của mình: "Lễ vật của anh ở chỗ này, sắp hai tháng rồi."
Tiêu Vũ: "..." Hôn đâu? Giống như sét đánh giữa trời quang. Với anh mà nói, vợ mang thai tượng trưng cho một năm tới phải sống như thầy tu, vậy chẳng thà hôn còn tạm được, món quà này anh không muốn nhận đâu.
Lâm Y Y thấy vẻ mặt không quá tốt của anh lập tức hỏi: “Anh không thích?"
Tiêu Vũ: "Thích." Nghiến răng nghiến lợi mà nói, có nỗi khổ mà không nói được thành lời.
Lâm Y Y không nhịn được cười ra tiếng, cô sờ đầu của anh: "Ngoan nào, quà này dù sao cũng là cố gắng của anh và em, anh phải tiếp nhận nó nha."
Tuy Tiêu Vũ càng muốn hôn hơn, nhưng vợ mình mang thai lần hai, anh vẫn rất vui mừng, nói thế nào cũng là con của mình, không có người đàn ông nào không thích nhiều con nhiều cháu: "Hy vọng là một đứa con gái, sau này để anh trai bảo vệ cho con bé."
Thời đại này, con gái có anh em bảo vệ hay không có sự khác biệt rất lớn. Dĩ nhiên với điều kiện nhà bọn họ, cho dù không có chỗ dựa là anh em thì cũng không sợ.
Lâm Y Y: "Người ta hay nói, con gái là tình nhân kiếp trước của cha đấy."
Tiêu Vũ: "Nghe ở đâu vậy? Sao anh chưa từng nghe nói qua?"
Lâm YY:”....
Tiêu Vũ: "Nếu như dựa vào lời em nói, vậy chẳng phải con trai là tình nhân kiếp trước của mẹ hay sao? Khó trách thằng nhóc thúi kia cứ nhìn anh là không vừa mắt, mỗi ngày đều không nhịn được mà muốn đánh nó."
Lâm Y Y: "..." Con trai à, mẹ xin lỗi, mẹ gây họa cho con rồi.
Tiểu Thập Nhất không biết gì cả, vẫn còn đang khoe huy chương của cậu trong trường học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận