Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 615 Mắc vốn 2

Chương 615 Mắc vốn 2Chương 615 Mắc vốn 2
Lâm Tú Nương nghe xong, làm gì còn chưa hiểu nữa chứ? Bà ta dù vẫn hy vọng con gái mình được gả tới nhà họ Lâm, nhưng nhà họ Lâm đã từ chối, bà ta tự nhiên cũng thay đổi tâm tư. Bà ta là người đàng hoàng, để con gái đi quyến rũ đàn ông rồi gả đi, loại chuyện như vậy bà ta thật sự không làm ra được. Hơn nữa, nếu thật sự thành công, con gái gả vào đó cũng không hạnh phúc. Đầu tiên, ở chung với người chị dâu là Lâm Trân thật sự không tốt đẹp gì, tiếp theo, nhà họ Lâm bị tính kế kiểu đó sẽ không thể nào đối tốt với con gái bà được cho nên, hôm qua bà ta đã khuyên gái của mình là được rồi, nhưng bà ta không thể nào ngờ là sáng sớm hôm nay, vậy mà con gái bà ta...
Dĩ nhiên, ở trước mặt bà nội Lâm và vợ đại đội trưởng, bà ta sẽ không thừa nhận con gái mình quyến rũ Lâm Tứ Quân, làm mẹ vẫn phải giữ gìn danh dự của con gái mình. Lâm Tú Nương cười nói: "Vấn đề này chắc chắn có hiểu lầm rồi, Tiểu Tú nhà chúng ta không làm được chuyện như vậy. Có lẽ sáng sớm khi con bé đi cắt cỏ cho heo thì bị đau ở chân, cho nên mới ngã sấp xuống.
Sau này em sẽ cặn dặn con bé để lần sau khi con bé đi cắt cỏ heo đừng dùng sức tới mức làm chân bị thương như vậy nữa.”
Vợ đại đội trưởng thở dài nói: "Em dâu à, chúng ta vẫn luôn hòa thuận với nhau, quan hệ của Tiểu Trân và Tiểu Tú cũng tốt. Nếu như Tứ Quân thích Tiểu Tú thì chúng ta sẽ cố gắng thêm một chút, thuyết phục chị cả cậu ta nhưng bây giờ, Tứ Quân đã nói là cậu ta không có ý tứ kia với Tiểu Tú. Trái tim của người thiếu niên kia không ở trên người của em thì em có làm nhiều tới đâu cũng vô ích thôi. Tiểu Tú là cô gái tốt, ngoại hình cũng xinh đẹp, người còn siêng năng, bên trong đại đội của chúng ta ai không biết con bé tốt chứ? Không nên vì chuyện này mà để lại cái bóng, tự hại mình."
Lâm Tú Nương: "Chị dâu à, em biết." Con gái bà ta dĩ nhiên tôt, nghĩ này trước khi có chuyện này, cũng có vài người xem xét con gái của bà, muốn làm mai cho nhà bọn họ, nhưng bà ta vẫn luôn muốn chọn chỗ tốt nhất cho con gái mình, cho nên không chịu đồng ý. Kết quả bây giờ...
Sớm biết như vậy thì bà ta nên sớm đính hôn cho con gái là xong rồi.
Chờ sau khi bà nội Lâm và vợ đại đội trưởng trở vê, ánh mắt Lâm Tú Nương phức tạp đi tìm Lâm Tú. Lâm Tú vốn đang lén nghe trộm, lúc này bà nội Lâm và vợ đại đội trưởng đã đi, cô ta cũng không cần nghe lén, đi thẳng tới trước mặt mẹ của cô ta.
Lâm Tú Nương nhìn vẻ mặt ngang bướng rồi cắn nhẹ môi dưới của con gái mình: "Tiểu Tú à, chuyện này coi như xong đi, người thích hợp với con không phải Lâm Tứ Quân, cần giả phải đánh cược một trận như vậy? Tự chúng ta sống qua những tháng này không được sao?"
Lâm Tú nói: "Mẹ à, cho tới bây giờ, không phải các người đều nói chị Tiểu Trân gả tốt thế nào sao? Mỗi khi gặp lại ăn tết, mọi người tụ họp với nhau, các người lại nói chị Tiểu Trân có phúc thế nào, nhà họ Lâm điều kiện ra sao. Tất cả cái này đều là mọi người nói ra, chị Tiểu Trân đã có thẻ tìm được điều kiện tốt, có thể gả cho người đàn ông tốt, chẳng lẽ con không thể sao? Con cũng muốn điều kiện tốt hơn."
Lâm Tú Nương thở dài: "Con gái à, con muốn tìm người đàn ông điều kiện tốt, chuyện này không có sai, dù sao ai cũng muốn tìm người đàn ông có điều kiện tốt. Nhưng trước lúc đó, phải xem người ta có thích con hay không chứ, người ta không thích con, cho dù người ta có điều kiện tốt đi nữa thì con cũng không có số hưởng cái phúc lợi này."
Lâm Tú: "Con mặc kệ, con là muốn tìm người có điều kiện nhưng không so với nhà họ Lâm, con không muốn thua kém Lâm Trân. Nhà Lâm Trân dựa vào cái gì mà không cho phép con làm cái này, không cho phép con làm cái kia. Chỉ vì Lâm Trân gả cho Lâm Đại Quân, cái này gọi là một người làm quan cả họ được nhờ đó."
"Con..." Lâm Tú Nương nhìn dáng vẻ tức giận khó nén của con gái, bất chợt cảm thấy hơi lạ lãm.
Con gái của bà luôn dịu ngoan, thông minh, siêng năng làm việc, sao lại giống bây giờ chứ?
"Tiểu Tú à, con đang nghĩ gì vậy? Sao con có thể nói ra những lời như vậy? Mặc dù Lâm Trân gả cho nhà họ Lâm, mẹ rất hâm mộ, hy vọng con có thể gả cho chỗ tốt như vậy, nhưng chúng ta có thể hâm mộ, lại không thể nói ra loại đạo lý như này. Chẳng thể nói như vậy, bởi vì chúng ta là thân thích cho nên có lúc cần giúp đỡ, luôn có thể giúp đỡ một chút."
Lâm Tú: "Mẹ à, mẹ có thể nghĩ nhiều rồi. Giúp đỡ sao? Để bọn họ giới thiệu con cho Lâm Tứ Quân, thành toàn cho con, các bà ấy cũng không muốn, đừng nghĩ tới giúp đỡ cái khác."
Lâm Tú Nương: "Tiểu Tú, con không thể nghĩ như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận