Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 250 Hoa thuong

Chuong 250 Hoa thuongChuong 250 Hoa thuong
Sau khi lập biên bản xong, người phụ nữ đó gọi anh lại, cô ta nói: "Đồng chí công an, nếu như vợ anh xảy ra chuyện này giống tôi, anh sẽ như thế nào?”
Tiêu Vũ lúc ấy đã suy nghĩ, mình sẽ như thế nào?
Thế nhưng anh không nghĩ ra được câu trả lời.
Lâm Y Y nhìn anh, hô hấp của anh càng thêm gấp gáp, trong mắt anh hiện lên dục vọng sâu thẳm, trên trán lấm tấm mồ hôi, từng giọt nhỏ xuống, nhỏ giọt trên khuôn mặt cô, lăn theo khuôn mặt cô trượt xuống cổ.
Lâm Y Y hỏi: "Anh sẽ như thế nào?”
Tiêu Vũ không nói, vùi đầu vào cổ cô và hôn lên dàn da trắng nõn.
Lâm Y Y sửng sốt, Tiêu Vũ nhà cô hôm nay ăn phải cái gì thế? Ăn phải thuốc 'kích dục' rồi sao?
Lý trí với cô nói cô nên ngăn cản lại, hãy đá người đàn ông này xuống giường, nhưng tay chân cô mềm nhũn ra, bị anh hôn đến một chút sức lực cũng không còn.
Lâm Y Y có hơi sợ, cô không thể cự tuyệt được loại kích thích này, tham lam muốn thân mật cùng anh, nhưng cô lại không muốn tiếp tục, không muốn xảy ra loại chuyện đó khi cơ thể này trưởng thành.
Khát vọng cùng mâu thuẫn quấn lấy cô, những giọt nước mắt không khống chế được mà tuôn ra.
Tiêu Vũ đột nhiên tỉnh táo lại khi nhìn thấy cô vợ nhỏ đang khóc, lúc này anh như bị giáng xuống một đòn cảnh cáo, anh đưa tay lau những giọt nước mắt cho cô: "Xin lỗi, anh... Anh không muốn phát sinh quan hệ, chỉ mà không kiềm lòng được mà muốn hôn cô, nhưng anh không ngờ được rằng cô đã khóc.
Lâm Y Y ôm cổ anh, lớn tiếng khóc: "Là em sai rồi, em muốn trâm luân, Hu hu hưu..."
Tiêu Vũ: "..." Tâm trạng lo lắng vừa rồi đã biến thành hư không.
Lâm Y Y: "Không được không được, sau này anh không được câu dẫn em như vậy, nhất định em phải đủ 18 tuổi, hu hu hu... Nhưng mà anh hôn em thật thoải mái..."
Tiêu Vũ: "..." Từ trên người Lâm Y Y nằm thẳng xuống bên cạnh cô, tâm trạng bình tĩnh.
Lâm Y Y dùng chân đá anh: "Rốt cuộc hôm nay anh bị cái gì kích thích?"
Tiêu Vũ suy nghĩ: "Hôm nay lúc đang ghi chép lại, người phụ nữ đó nói... người đó nói..."
Lâm YY: "Nói cái gì?"
Tiêu Vũ quay đầu, không muốn nói.
Lâm Y Y vươn tay, trong chăn kéo kéo áo lót của anh. Tiêu Vũ đột nhiên bắt lấy tay c6...A.… Lâm Y Y hét lên một tiếng,'Anh... Anh Vũ anh xấu xa, sao anh lại có thể có suy nghĩ như vậy."
Tiêu Vũ: "..." Rm có thể trong miệng đừng kêu nhưng tay lại không thành thật không?
Lâm Y Y động tay: “Được thôi, em sẽ giúp anh."
Tiêu Vũ nghe xong, hai mắt sáng lên: "Có thể sao?" Không thể tưởng tượng được vợ anh sẽ đồng ý.
Lâm Y Y gật gật đầu: "Nhưng là em không biết, cho nên thử xem đã?"
Tiêu Vũ nói: "Vậy thử đi."
Nửa tiếng sau.
Lâm Y Y vừa xoa xoa cổ tay của mình vừa tò mò hỏi: "Vậy người phụ nữ đó lúc ghi chép lại rốt cuộc đã nói cái gì?"
Tiêu Vũ: "Người phụ nữ đó nói: Đồng chí công an, nhìn anh tôi đã thấy anh chưa từng trải qua với phụ nữ, đợi đến lúc anh được trải qua rồi, anh sẽ biết được loại tư vị này". Lúc ấy, anh và cấp dưới đang ghi chép đều ngây cả người, lập tức phản bác nói, Cục phó của bọn họ đã kết hôn rồi, sao có thể?
Khi đó, cả người phụ nữ và cấp dưới đều nhìn Tiêu Vũ, nhìn đến mức anh cảm thấy gay rồi, anh không nhịn được nữa nói vợ tôi vẫn còn nhỏ.
Người phụ nữ phát ra tiếng cười khanh khách, còn nói loại chuyện này không phải cứ thật sự làm là được. Kết quả Tiêu Vũ đã được giáo dục đàng hoàng lại hiểu được rằng chuyện đó hóa ra có thể dùng cả tay và miệng.
Lâm Y Y nghe Tiêu Vũ nói xong, trợn tròn mắt, thời đại này đã có người phụ nữ như vậy sao?
Nhưng mà: “Cô ta sẽ thế nào? Bị bắn sao?"
Tiêu Vũ: "Sẽ không, mặc dù có vấn đề đạo đức, không phải tội phạm, nhưng mà bọn anh sẽ giam giữ cô ta mấy tháng để giáo dục lại."
Lâm Y Y nghĩ, nhẹ vậy sao? Rồi cô nghĩ đến việc lúc mười năm rối ren, nếu như lúc ấy, loại vi phạm đạo đức này là vấn đề về tác phong, vào lúc đó vấn đề về tác phong rất nghiêm trọng, có lúc còn nghiêm trọng hơn phạm tội, bởi vì sẽ có một nhóm người, thành lập quân đội duy trì trật tự, chuyên môn nắm vào các chỗ yếu như vậy.
Nghĩ đến này, Lâm Y Y cảm thấy may mắn, may mà Tiêu Vũ xuất thân là quân nhân, thân phận rất ngay thẳng, hơn nữa mặc dù anh không được miêu tả nhiều lắm trong cốt truyện, nhưng mà cuối cùng lúc anh đã giúp đỡ Lâm Đại Nha tìm thấy được Lâm Ngũ Đệ, có thể thấy được địa vị của anh rất cao. Cứ như vậy tưởng tượng, Lâm Y Y đã yên tâm rồi, mười năm đó, cô không cần lo lắng cho Tiêu Vũ nữa.
Ngày hôm sau Tiêu Vũ đi làm với tâm trạng thoải mái.
Trước kia lúc bị kích thích, đều phải tự mình nhịn lại, ngày hôm qua thử cùng cô vợ nhỏ giao lưu thân mật, tỏ vẻ sau này mỗi cuối tuần, cô có thể dùng ngón tay của cô gái, mặc dù một tuần một lần hơi ít nhưng mà Tiêu Vũ cảm thấy mình cũng không quá ham muốn cho nên có thể chịu được.
"Cục Phó Tiêu mới đến."
"Cục Phó Tiêu."
"Cục Phó Tiêu mới đến."
Mấy người công an nam nhìn thấy Tiêu Vũ đến, lập tức nhìn anh như nhìn thấy một loại người mới. Trải qua chuyện hôm qua, mọi người đều biết mặc dù Cục phó Tiêu đã kết hôn, nhưng mà vợ còn nhỏ, anh vẫn sống như một hòa thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận