Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 391 500 đồng

Chương 391 500 đồngChương 391 500 đồng
Tiêu Vũ thấy cô không nói gì, liền hỏi: "Suy nghĩ cái gì?"
Lâm Y Y lấy lại tinh thần: "Không có, thủ trưởng đối xử với anh thật tốt."
Tiêu Vũ: "Ừ, lúc anh ở trường quân đội, từng tham gia diễn tập mà thủ trưởng tổ chức, sau này sau khi tốt nghiệp trường quân đội, anh được thủ trưởng mời tham gia huấn luyện bộ đội đặc biệt. Lần xuất ngũ ấy, cũng là thủ trưởng thu xếp, bởi vì anh quen thuộc tình huống bên này, cho nên vừa vặn mượn tiếng xuất ngũ đến bố trí, âm thâm điều tra một chuyện." Chờ sau khi anh phục nghiệp, chuyện này không phải chuyện gì bí ẩn nữa, cho nên nói cho vợ anh cũng không sao.
Lâm Y Y: "Vậy đến lúc đó anh phải qua sao?"
Tiêu Vũ nhướng mày: "Em không muốn qua giúp anh sao?"
Lâm Y Y: ”... Anh không phải biết rõ còn cố hỏi chứ?"
Tiêu Vũ: "Anh không biết, em không nói, sao anh biết?"
Lâm Y Y: "... Em không muốn."
Tay Tiêu Vũ cầm đũa ngừng lại một hồi, nhìn ánh mắt đắc ý của Lâm Y Y, anh cười khẽ: "Vậy được rồi, em ở trong thôn cũng tốt, có mẹ chăm sóc em, anh cũng yên tâm."
Lâm Y Y: “Anh cái người này thật đáng ghét."
Tiêu Vũ cười tiếp tục ăn cơm.
Lâm Y Y: "Ăn nhanh lên, nhớ rửa chén giặt quần áo."
Tiêu Vũ: "Được... Khi nào thì em tạm rời chức vụ công tác ở công xã bên kia?"
Lâm Y Y: "Tạm rời chức vụ công tác để làm chi? Anh muốn em đi cùng anh không?”
Khóe miệng Tiêu Vũ kéo kéo, ngăn chặn ý cười: "Cũng không phải, tạm rời chức vụ công tác em có thể ở nhà dưỡng thai."
Lâm Y Y trừng mắt liếc nhìn anh một cái: "... Anh không thể nói một câu dễ nghe hả?”
Tiêu Vũ: "Có thể, lời nói dễ nghe phải giữ đến tối rồi nói."
Lâm Y Y: "..." Tên đàn ông này một ngày một kiểu, nhất là sau khi khai trai thay đổi rất nhiều,'Vậy hôm nay anh sang nhà cô nhỏ một chuyến, gọi cô nhỏ tới nhà ăn cơm trưa, em nói với cô ấy chuyện này."
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y: "Đến lúc đó đổi chức vụ bán hàng của cung tiêu xã cho cô ấy, nhưng cũng không phải cho không." Có một số việc hay là cần điểm mấu chốt, có quan hệ tốt với em gái của chồng là một chuyện, nhưng không có đạo lý bắt chị dâu đưa không công việc cho em gái của chồng, cô cũng không phải thánh mẫu. Tiêu Vũ: "Đương nhiên, dựa theo giá thị trường bán cho em ấy."
Lâm Y Y cũng nghĩ như vậy, thật ra ở thời đại này, có thể mua được công việc người bán hàng của cung tiêu xã đó là một chuyện khó cỡ nào."Vậy giá thị trường là bao nhiêu?"
Tiêu Vũ: "Cái này anh không rõ, em có thể định giá cả, hoặc là thứ hai khi đi làm, em hỏi nhân viên bán hàng của Cung Tiêu xã bên kia, ở cương vị của bọn họ thì khẳng định biết một chút."
Lâm Y Y: "Vậy cũng phiền phức, không bằng tính là 500 đi. Tương đương với hai năm tiên lương của Tiểu Linh. Nếu như nhà bọn họ một lần không bỏ ra nổi 500 đồng, có thể hàng năm bỏ ra 200."
Tiêu Vũ: "Được, em làm chủ là tốt rồi."
Tiêu Vũ thu thập xong bàn ăn, lúc muốn ra cửa thì Tân Hương Cúc đã đến rồi. Sáng sớm bà làm cơm xong, trở về nhà cũ, biết vợ chồng bọn họ tách ra mấy ngày, khẳng định có rất nhiều lời muốn nói, cho nên bà già này liên thức thời một chút.
Tần Hương Cúc nhìn thấy con trai bà đẩy xe đạp đi ra, bà hỏi: "Con muốn ra ngoài sao? Ngày hôm nay không cần đi làm mà?"
Tiêu Vũ: "Đi đến nhà của Tiểu Linh, nói với nó chuyện công việc."
Tần Hương Cúc: "Chuyện công việc? Là chuyện công việc gì, chuyện công việc gì của con mà còn có thể kéo tới nó?"
Tiêu Vũ: "Không phải..." Tiếp theo anh nói ra chuyện mình trở lại kinh doanh, và chuyện quân doanh của Lâm Y Y giải thích một lần.
Tần Hương Cúc: "Trời ạ, còn có chuyện như vậy sao?"
Lâm Y Y: "Mẹ, mẹ cảm thấy công việc này bán 500 đồng cho em chồng có thích hợp không?”
Tần Hương Cúc do dự, cũng không phải bởi vì vấn đề 500 đồng tiên, mà là công việc của con dâu trước đây phát triển rất tốt mà bây giờ muốn bán, điều này làm cho bà bất ngờ, cũng không để cô giải thích: "Trực tiếp bán công việc này, không phải là giúp cho Tiểu Linh sao?"
Lâm Y Y: "Đúng vậy, bán." Công việc này ngoại trừ bán cho người nhà họ Tiêu, còn có thể bán cho người nhà Lâm Trân, những người khác không có quan hệ không thể bán, sao lại có thể không bán cho người thân thích mà trái lại bán cho nhà người khác.
Đối với người nhà họ Tiêu và người nhà Lâm Trân, đương nhiên là người nhà họ Tiêu thân thiết hơn nếu như bán cho người nhà Lâm Trân trưởng bối nhà họ Tiêu sẽ nghĩ như thế nào? Cho hơn, nếu như bán cho người nhà Lâm Trân, trưởng bối nhà họ Tiêu sẽ nghĩ như thế nào? Cho nên người nhà Lâm Trân căn bản không cân cân nhắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận