Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 458 Nói chuyện với hàng xóm 2

Chương 458 Nói chuyện với hàng xóm 2Chương 458 Nói chuyện với hàng xóm 2
Lâm Ngũ Đệ không vui nói: "Em mới không có nói dối đâu, chị em nói, làm người không thể nói dối, phải làm đứa trẻ thành thật, vì quốc gia thêm... Thêm... Chính là vì nhân dân phục vụ."
Thêm gạch đóng ngói!
Mọi người nghĩ thầm.
Trẻ con là thể hiện người lớn rõ nhất, nhìn Lâm Ngũ Đệ nói lời chị mình nói, mọi người lại cảm thấy vợ đoàn trưởng Tiêu nhất định là người hiểu lí lẽ, không phải không biết dạy trẻ con.
"Nhà em nhiều thịt như vậy, có thể chia một ít cho bọn chị ăn sao?"
Lâm Ngũ Đệ trừng mắt một cái: "Chị phải dùng trứng gà đổi, nhà em một tấm phiếu cần 8 quả trứng gà, chị nói, cái kia... Cái kia... Cái gì mà tự do giao dịch... Giao dịch... Nghe quốc gia, chính là nghe quốc gia giao dịch, một tấm phiếu 8 quả trứng gà."
"Ha ha ha...
Đám người bị Lâm Ngũ Đệ chọc cười.
Có người nói: "Vậy được, chị cho em tám quả trứng gà, em giúp chị đổi một tấm phiếu, lúc nào có thể giao dịch thế?"
Lâm Ngũ Đệ: "Vậy phải ngày chủ nhật, chủ nhật anh em sẽ đến đưa trứng gà và đồ ăn, em để anh ấy cùng các chị giao dịch phiếu."
Lại có người hỏi: "Vì sao chủ nhật anh trai em phải tới đưa trứng gà và đồ ăn?”
Lâm Ngũ Đệ liếc mắt, một bộ dáng vẻ chị dan quá: "Bởi vì chị em không nuôi gà, không có trứng gà ăn, nhà anh trai em có rất nhiêu trứng gà, cho nên bọn họ thích nhất đưa chị trứng gà."
Cách nói có rất nhiều trứng gà này khiến người ta không ngừng hâm mộ.
Có người nghĩ đến Lâm Ngũ Đệ vừa nãy đã nói, lại hỏi: "Không phải cậu nói chị của cậu là trợ lý xã trưởng sao? Vậy chị cậu không cần đi làm sao? Làm sao lại đến bộ đội?"
Lâm Ngũ Đệ thở dài, nói giọng như người lớn: "Bởi vì chị của em mang thai, chị ấy mang thai cho nên không làm trợ lý xã trưởng nữa." Nói xong còn cúi đầu nhìn Tiểu Thập Nhất,'Có đúng hay không, Thập Nhất."
Tiểu Thập Nhất ngậm tay của chính mình: "Nhất ơi. . "
Ngày hôm nay lượng tin tức đối với mọi người mà nói có hơi nhiều, vốn dĩ mọi người muốn xem náo nhiệt một chút, nghe bát quái một chút, chuyện bát quái của gia đình đoàn trưởng khẳng định êm tai hơn so với người khác, thế nhưng bát quái ngày hôm nay không êm tai như mọi người tưởng tượng.
Lâm Ngũ Đệ và mọi người hàn huyên một lúc, liền đẩy xe trẻ con vê nhà, hoàn toàn không biết là cậu sắp nổi danh.
Lâm Y Y đang ở cửa sân chờ, mọi người ăn xong cơm đã đi rồi, Tiêu Vũ đang thu dọn bàn ăn, Lâm Y Y lo lắng đứa nhỏ, thế nhưng nhìn chung quanh đều không nhìn thấy hình bóng đứa nhỏ.
Tuy rằng nơi này là bộ đội, cô biết đứa nhỏ rất an toàn, nhưng đến cùng vẫn là trẻ con, một đứa mới bảy tuổi, cô không khỏi có chút suy nghĩ nhiều. Giữa lúc cô đang suy nghĩ, Lâm Ngũ Đệ đẩy xe trẻ con chậm rì rì quay về. Nhìn thấy Lâm Y Y ở cổng sân, cậu phất tay: "Chị... " Sau đó tốc độ đẩy xe nhanh hơn thêm một chút.
Lâm Y Y cũng hướng về cậu phất tay một cái: "Trở vê roi sao, em dẫn Tiểu Thập Nhất đến chỗ nào tản bộ?"
Lâm Ngũ Đệ cười híp mắt nói: "Em từ nơi này đi tới trường học bên kia, em dẫn Tiểu Thập Nhất để quen đường xá đó." Nói xong, nụ cười dần dần phóng to, có thể thấy được tâm tình của cậu rất tốt.
Lâm Y Y sờ sờ đầu cậu: "Tiểu Ngũ thật là lợi hại, còn có thể dẫn cháu trai đi cho quen đường, trên đường có gặp phải ai hay xảy ra chuyện gì không?”
Lâm Ngũ Đệ: "Trên đường gặp phải thật nhiều thím, chúng em còn tán gẫu.' Tự giác hòa nhập vào đoàn thể các bà thím khiến Lâm Ngũ Đệ có một chút kiêu ngạo nhỏ.
Lâm Y Y không khỏi cảm thấy buồn cười: "Mọi người hàn huyên cái gì vậy, mau nói cho chị nghe."
Sau đó Lâm Ngũ Đệ đem chuyện đã xảy ra vừa nay nói một lần, một đôi mắt lóe sáng lóe sáng, nhìn qua rất là đáng yêu. Trên thực tế, nghe xong lời này của Lâm Ngũ Đệ, Lâm Y Y cũng dở khóc dở cười: "Tiểu Ngũ biết nhiều người như vậy, còn quen biết nhiều hơn chị." Những chuyện này không phải là chuyện gì không thể nói, hơn nữa có một số việc không thể nói, cô và đám em trai nhà họ Lâm cũng đã không cho Tiểu Ngũ nghe. Có điều, giáo dục thích hợp vẫn nên có "Tiểu Ngũ, nếu như lần sau có người khác hỏi chị và anh rể, còn có chuyện trong nhà, cũng không thể nói cho người khác biết nha.”
Lâm Ngũ Đệ trợn tròn mắt không rõ nhìn chị của mình.
Lâm Y Y nói: "Em suy nghĩ một chút, nếu như người khác biết nhà chúng ta có thịt, có trứng gà, thì phải làm sao? Không cho bọn họ, bọn họ sẽ nói chúng ta hẹp hòi, nhưng nếu như cho bọn họ thì chúng ta liền không thể cầm đến Cung Tiêu xã đổi tiền, em nói đúng hay không? Không thể đổi tiền, liền không thể mua quần áo mới hay mua kẹo đường đại bạch thỏ cho Tiểu Ngũ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận