Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 368 Xum xoe

Chương 368 Xum xoeChương 368 Xum xoe
Tần Hương Cúc khó hiểu, lại thấy con trai bà không chỉ giặt quần áo, bên trong còn có ra giường, Tần Hương Cúc liên tưởng đến hôm qua bọn họ mới đăng ký kết hôn, lập tức hiểu ra, té ra ngày hôm qua bọn họ động phòng. Phụ nữ động phòng hay không, Tần Hương Cúc vừa nhìn sẽ biết. Lúc trước con trai với con dâu một mực nói kéo dài chuyện mang thai trước đã, bà lại thấy bọn họ còn chưa viên phòng, trong lòng kỳ thật không ổn, nhưng bà lại không thể vẫn thúc giục, dù sao con dâu có chủ ý rồi, không giống với con dâu nhà thằng cả, con dâu nhà thằng ba, nếu Tần Hương Cúc ở trước mặt Lâm Y Y lòe ra vẻ mẹ chồng, bà thật đúng làm không được. Bây giờ nhìn thấy con trai giặt ra giường, cuối cùng bà yên tâm rồi.
Nhưng mà, ra giường dính máu, vẫn để bà giặt đi. Tân Hương Cúc ngồi xuống: "Con dịch ra, để mẹ giặt, con tay thô chân thô, chắc giặt sạch?"
Tiêu Vũ: "Vậy được, con đi nấu nước. Mẹ, giữa trưa mẹ nấu cơm cho bọn con đi, con không nấu cơm được, Nhất Nhất lại không thoải mái."
Tần Hương Cúc: "Được, con hỏi vợ con muốn ăn cái gì."
Tiêu Vũ: "Con nấu nước về lại hỏi."
Tần Hương Cúc: “Ai, được."
Sau khi Tiêu Vũ đi nấu nước, Tần Hương Cúc vội vàng nhìn ra giường, thấy vết máu trên ra giường, khuôn mặt già nua của bà cười thành một đóa hoa cúc, chuyện trong lòng, cuối cùng cũng buông xuống.
Chờ Tiêu Vũ nấu nước quay lại, phát hiện tâm tình của mẹ anh tốt lắm, anh cũng không biết mẹ anh đang vui cái gì. Anh nói: "Con đi hỏi thử Nhất Nhất muốn ăn gì."
Tần Hương Cúc: 'Ừ, con đi hỏi đi."
Tiêu Vũ vào phòng, nhìn vợ anh ngủ rất ngon, lại không đành lòng quấy rầy, anh sờ mặt của cô, đi ra ngoài."Mẹ, nếu không thì mẹ xem rồi làm đi, em ấy thích ăn chay một chút."
Tần Hương Cúc: "Được."
Chờ khi Lâm Y Y tỉnh lại lần nữa đã là giữa trưa, nghe bên ngoài giọng nói của các em trai nhà họ Lâm, cô câm lấy đồng hồ đầu giường nhìn thời gian, đã mười một giờ, cô vội vàng rời giường.
Nếu nói buổi sáng thức dậy còn có một chút mệt mỏi, ngược lại bây giờ thần thanh khí sảng.
Đợi ra khỏi phòng, Lâm Ngũ Đệ thấy cô trước: "Chị, chị hết bệnh rồi hả?"
Lâm Tứ Quân cũng nhìn thấy cô: "Chị, chị còn khó chịu không? Chị, em đi gọi bác sĩ Lâm cho chị, anh rể nói không cần đi gọi." Nghe giống như cáo trạng, trên thực tế cũng là cáo trạng, nói cho chị cậu ta, anh rể không để cô khám bác sĩ. Nhưng mà, Lâm Tứ Quân cũng biết, anh rể sẽ không hại chị, cho nên anh rể cậu ta nói không cần kêu bác sĩ, anh em bọn họ cũng không kiên trì, nếu anh rể không tốt với chị, anh em bọn họ chắc chắn cõng người chị mắc bệnh đi rồi. Cũng may Tiêu vũ không biết suy nghĩ của cậu ta, nếu không chắc chắn quăng cậu em vợ này ra.
Lâm Y Y nói: "Chị không có việc gì, bị cảm cũng tốt hơn rồi, lại nghỉ ngơi nhiều là khỏe, anh rể các em đâu?”
Lâm Tứ Quân: "Anh rể đang nhóm lửa nhỉ?"
Lâm Đại Quân: "Bác gái bên sui đang nấu cơm."
Mẹ chồng đang nấu cơm? Lâm Y Y vội vàng vào phòng bếp, chỉ thấy mẹ chồng của cô đang nấu cơm, anh Vũ nhà cô đang nhóm lửa. Lâm Y Y vội nói: "Mẹ, sao mẹ đến đây? Mẹ mau ngồi, để con nấu. Anh Vũ, anh cũng thật là, sao có thể bảo mẹ nấu cơm chứ?"
Tần Hương Cúc cười nói: "Con ngồi đi con ngồi đi, mẹ sớm nấu xong rồi."
Tiêu Vũ: "Để mẹ nấu đi, tay nghề nấu ăn của mẹ tốt."
Lâm Y Y nói: "Mẹ nghe kìa, anh ấy ghét bỏ tay nghề nấu nướng của con."
Tần Hương Cúc nói: "Nó đây là đau lòng con mà."
Lâm Y Y: "Nào có, rõ ràng là muốn ăn món mẹ làm."
Không đợi Tần Hương Cúc nấu cơm xong, cửa truyền đến thanh âm của bà nội Tiêu: "Hương Cúc... Hương Cúc có ở đây không?”
Lâm Y Y: "Là bà nội."
Tần Hương Cúc: "Đây, ở bên trong."
Bà nội Tiêu: 'Ăn cơm, con đang làm gì vậy?"
Tần Hương Cúc: "Đến đây." Bà để đồ ăn trong nồi lên,'Nhất Nhất, đồ ăn xong rồi, các con có thể ăn, hương vị đều khá nhạt, con bị cảm, chịu chút nhạt thì tốt hơn."
Lâm Y Y: "Cám ơn mẹ. Mẹ, mẹ ở trong này ăn đi."
Tần Hương Cúc: "Không ăn, mẹ trở về ăn." Nói xong, mạnh mẽ vang dội rời đi.
Lâm Y Y đuổi theo: 'Mẹ, mẹ ăn ở trong này đi." Nhưng Tần Hương Cúc đã sớm chạy ra viện.
Tiêu Vũ: “Tùy mẹ, chúng ta ăn cơm đi.
Lâm Y Y trừng mắt nhìn anh một cái: "Mẹ vất vả nấu cơm cho chúng ta, sao có thể tùy tiện chứ?"
Tiêu Vũ: "Đều là mẹ mình không có việc gì đâu."
Lâm Y Y lắc đầu, thẳng nam sắt thép.
Ăn cơm xong, Tiêu Vũ dọn dẹp bàn ăn. Lâm Y Y đi ra đại sảnh, thấy quần áo và ra giường phơi trong viện, lại nhớ tới nhà bếp: "Anh Vũ hôm nay giỏi ha, vừa giặt quần áo lại giặt ra giường.'
Tiêu Vũ: "Nên làm, không phải nói xong rồi chứ? Sau khi xong rồi, càng nên xum xoe." Lâm Y Y: "... Em phải kiểm tra một chút, em sợ anh không giặt sạch." Nhất là ra giường, chỉ sợ đàn ông tay thô chân thô không giặt sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận