Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 416 Có quỷ mới tin cô

Chương 416 Có quỷ mới tin côChương 416 Có quỷ mới tin cô
Lâm Y Y khầu khều cằm của anh: "Làm sao anh biết chứ? Anh hỏi bác sĩ sao?"
Tiêu Vũ mím môi không trả lời, chuyện như vậy làm sao anh có thể thừa nhận đây? Ở thời điểm Lâm Y Y mang thai, anh có hỏi qua tình huống phụ nữ có thai, cùng với chuyện phòng the. Tuy rằng bác sĩ nói chờ sau khi thai nhi ổn định có thể làm, thế nhưng Tiêu Vũ là một người khắc chế, anh sẽ không liều lĩnh khiến thai nhi nguy hiểm để cho mình thoải mái, huống chỉ thai nhi còn là con trai của anh. Bác sĩ còn nói qua, phụ nữ xong tháng ở cữ, tốt nhất đợi thêm một hai tháng nữa. Cho nên ngày hôm nay coi như thân thể anh rất kích động, anh cũng sẽ không làm chuyện như vậy.
Lâm Y Y không nhịn được cười: "Đoàn trưởng Tiêu, anh khổ cực rồi."
Tiêu Vũ: "Để anh ôm em một chút là tốt rồi.Anh gác cằm lên trên bả vai cô, mặt chôn vào phần gáy của cô, ngửi mùi hương trên người cô, rất nhớ.
Lâm Y Y võ vỗ bờ vai của anh: "Đoàn trưởng Tiêu giỏi quá, cực khổ rồi."
Tiêu Vũ: "... Ừm.... Mẹ nói em còn muốn sinh thêm một đứa sao?"
Lâm Y Y: "Ừm, một đứa bé quá cô đơn, lại sinh một đứa con gái, hai anh em có thể cùng nhau chơi đùa." Cô là con gái một, có lúc cảm thấy có chút cô đơn, cho nên cô muốn sinh thêm một đứa nữa. Hơn nữa, cô còn trẻ, sớm một chút sinh hai đứa, vừa vặn cùng nhau lớn lên, cô khôi phục thân thể cũng khá nhanh, vẹn toàn đôi bên.
Tiêu Vũ: "Một là được rồi." Đánh chết cũng không muốn hai đứa. Một đứa đã đủ đau đầu, cân phải hao phí rất nhiều tinh lực để giáo dục, anh bình thường đều ở bộ đội, ở phương diện giáo dục khả năng vợ anh sẽ khá khổ cực. Coi như vợ anh theo quân, anh bình thường cũng khá bận, anh không muốn vợ anh quá mệt mỏi.
Lâm Y Y nói: 'Hai đứa."
Tiêu Vũ: "Một."
Lâm Y Y: "Trước tiên không đề cập tới cái này, cho dù coi như muốn hai đứa thì trong vòng hai năm cũng không thể. Đúng rồi, lần này Đại Quân bọn họ mang đến cho Thập Nhất một chiếc xe trẻ con, em lại có ý nghĩa mới đối với sự phát triển của hợp tác xã, em muốn thương lượng với anh, anh xem có thể hay không."
Tiêu Vũ: "Ý tưởng gì?"
Lâm Y Y: "Anh nói xem, nếu như hợp tác xã mở xưởng gia cụ hoặc là xưởng mộc thì anh cảm thấy thích hợp không? Đương nhiên, mở xưởng mộc, trên núi nhất định sẽ phải đốn củi, cho nên số lượng đốn củi có thể khống chế ở trong phạm vi... " Lâm Y Y nói kế hoạch của mình cho Tiêu Vũ/Anh thấy thế nào?"
Tiêu Vũ nói: "Ý kiến của anh đều không quan trọng, đối với sự phát triển của hợp tác xã và đại đội, em có thể cùng xã trưởng Trình bọn họ thảo luận. Không, em hiện tại đã từ chức, thảo luận với xã trưởng Trình bọn họ cũng không thích hợp, em có thể đem kế hoạch của em giao cho bọn họ, để chính bọn họ thảo luận, ra quyết định, em không cần quyết định vì bọn họ."
Lâm Y Y: “Anh nói rất có đạo lý."
Tiêu Vũ: "Em suy nghĩ vì sự phát triển của hợp tác xã hết thảy đều là tốt, nhưng em không phải là người phải quan tâm đến nó nhiều nhất."
Lâm Y Y trêu ghẹo: "Em như vầy gọi là quản việc không đâu phải bận tâm." Trước đây cô cũng không phải là người quản việc không đâu, khả năng là ở thời đại này đã lâu, nhìn thấy thời đại này lạc hậu, cô luôn muốn làm gì đó. Dùng một vài thứ biết được ở hậu thế đến tạo phúc cho thời đại này, cô cảm thấy rất thỏa mãn.
Tiêu Vũ: "Không phải, em đây là vì nhân dân phục vụ."
Lâm Y Y:"... Cái mũi của anh cũng dài lắm rồi đó."
Tiêu Vũ cười khẽ: "Em dự định lúc nào theo quân? Sân trong bộ đội anh đều thu dọn xong rồi, cũng giống như nơi này, gia cụ cũng chuẩn bị đầy đủ hết, còn đang chờ nữ chủ nhân đến."
Lâm Y Y:”... Hiện tại con còn nhỏ, em dự định đợi được sang năm, khoảng tháng sáu, tháng bảy thì đi."
Tiêu Vũ: "Tháng sáu tháng bảy năm sau?"
Lâm Y Y: "Ừm, tháng sáu tháng bảy năm sau trời sẽ bắt đầu nóng, ở nông thôn không có điện, quạt máy cũng thổi không nổi, cho nên đi bộ đội sẽ tốt hơn, Thập Nhất cũng sẽ không bị nóng.'
Tiêu Vũ: "... Con trai của em quan trọng nhất."
Lâm Y Y đánh anh một hồi: "Còn có, sang năm Tiểu Ngũ bảy tuổi, có thể đi học tiểu học, có thể theo chúng ta đến trên đảo đi học, đồng thời cũng có thể giúp em trông coi Thập Nhất."
Tiêu Vũ: "... Em trai của em xếp thứ hai rồi."
Lâm Y Y: "... Không phải, tuy rằng Thập Nhất quan trọng nhất, nhưng bởi vì là con trai của anh, cho nên, đoàn trưởng Tiêu, anh mới xếp thứ nhất."
Tiêu Vũ: "Em cứ gạt anh đi." Có quỷ mới tin cô. Thế nhưng, anh nghe rất vui vẻ.
Tháng 11, Lâm Y Y viết xong kế hoạch liên quan đến xưởng đồ gia dụng.
Lâm Y Y: "Mẹ, con đến hợp tác xã một chút, khổ cực mẹ chăm nom đứa nhỏ một chút."
Tần Hương Cúc: "Con đi đi, mẹ một người ứng phó được. Con không cần phải gấp, từ từ đi."
Lâm YY: “Dạ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận