Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 614 Mắc vốn 1

Chương 614 Mắc vốn 1Chương 614 Mắc vốn 1
Vợ đại đội trưởng nghe xong câu này, khuôn mặt chìm chìm. Lâm Tứ Quân không hiểu loại tiết mục đỡ dậy là như thế nào, nhưng bà còn không hiểu nữa sao? Nếu như trước đó, bà không biết Lâm Tú cũng muốn gả vào nhà họ Lâm, bà sẽ coi là Lâm Tú thật sự bị té ngã nhưng bây giờ, bà nghĩ lại là biết chuyện này không thể nào, không thì sao có thể trùng hợp tới vậy chứ?
Vợ đại đội trưởng: "Thím biết rồi, cháu yên tâm, thím sẽ nói chuyện rõ ràng với nhà bọn họ."
Lâm Tứ Quân thở dài một hơi: "Thím ơi, chị dâu trong phòng à? Cháu muốn nói chuyện một chút với chị ấy."
Lâm Trân dĩ nhiên là trong phòng ở cữ, cũng nghe tiếng Lâm Tứ Quân bên ngoài. Vốn cô ấy cũng có vài phần cảm tình với Lâm Tú, vốn là tình cảm chị em họ tốt đẹp, nếu như tình cảm không tốt thì Lâm Tú cũng không chăm sóc khi Lâm Trân mang thai. Nhưng bây giờ, bởi vì những chuyện này, hai chị em lại nảy sinh tranh chấp, Lâm Trân cảm thấy, Lâm Tú - một cô gái như vậy không đủ nghiêm túc, sau khi đàng trai từ chối còn quấn lấy kiểu đó, không chỉ Lâm Tú mất tự nhiên mà cô ấy cũng thấy xấu hổ khi ở nhà họ Lâm.
Lâm Trân: "Tứ Quân, chị ở đây."
Lâm Tứ Quân đi tới cửa, bởi vì thân phận chị dâu em chồng khá kiêng kị cho nên Lâm Tứ Quân không có đi vào trong nhà, mà đứng ở cổng nói: "Chị dâu, chị em nói hiện tại chị đang ở cữ, Lâm Tú sẽ đến hỗ trợ, vì để tránh xấu hổ thì trong khoảng thời gian này, em sẽ ở nhà mình ăn cơm riêng."
Lâm Trân nghe xong lời này thì đã hiểu ngay ý tứ của Lâm Tứ Quân, hoặc là nói cô ấy cũng hiểu rõ truyền đạt về ý tứ của Lâm Y Y từ Lâm Tứ Quân. Việc này như đang nói, chuyện này do từ mẹ của cô mà ra nên chính các người tự mình giải quyết đi.
Lâm Trân cảm thấy hơi khó xử, nhiều hơn nữa là cảm thấy khó chịu với Lâm Tú. Lâm Trân: "Chị biết rồi, vậy trong khoảng thời gian này, mẹ chị nấu cơm xong sẽ đưa qua cho em."
Lâm Tứ Quân: "Cảm ơn chị dâu, em đi cắt cỏ cho heo đây." Cậu ta còn phải nuôi ba con heo đó heo nhà Lâm Đại Quân cũng là cậu ta chăm sóc đấy.
Chờ sau khi Lâm Tứ Quân cắt cỏ cho heo về, Lâm Trân đã gọi vợ đại đội trưởng tới: "Mẹ ơi, lời của Tứ Quân chắc mẹ cũng nghe rồi, sao Tiểu Tú làm việc lại không có chừng mực như vậy nhỉ?
Hôm qua mẹ đã đi tới nhà chị cả, chỉ cả cũng nói rõ ràng không đồng ý chọn Lâm Tú thành đối tượng cho Lâm Tứ Quân. Huống chi, Tứ Quân cũng không có ý định này, sao em ấy lại còn tạo ra chuyện như vậy chứ? Nếu như Tứ Quân và Tiểu Tú thích nhau, vậy cũng dễ nói nhưng vấn đề là Tứ Quân không hề có tâm tư kia với em ấy."
Vợ đại đội trưởng nói: "Mẹ biết rồi, mẹ sẽ đi nói rõ ràng với thím hai của con, người trong nhà cũng không cần để bà ấy tới tận cửa."
Lâm Trân: ˆDạ.” Vợ đại đội trưởng giận dữ đi tìm mẹ Lâm Tú.
Mẹ Lâm Tú không có ở nhà, đã bắt đầu đi làm lại rôi. Vợ đại đội trưởng về lại nhà, bà nội Lâm thấy vẻ mặt của bà thì biết là có chuyện: "Chuyện gì xảy ra vậy?" Buổi sáng ra ngoài vẫn còn tốt, sao vừa quay đầu là nghiêm mặt rồi. Bà nội Lâm và vợ đại đội trưởng sống cùng nhau luôn rất tốt, một là vì đại đội trưởng là đứa con đáng kiêu ngạo của bà nội Lâm, thứ hai là vì Lâm Trân gả tốt, khiến bà nội Lâm cũng nguyện ý nể mặt vợ đại đội trưởng. Còn thứ ba là vì tính tình của vợ đại đội trưởng khá tốt, người vẫn luôn cân cù giữ bổn phận cho nên mẹ chồng nàng dâu hai người họ vẫn luôn rất tốt, nói tới vợ đại đội trưởng đã tới nhà họ Lâm nhiều năm, mẹ chồng nàng dâu bọn họ còn chưa cãi nhau, tức tối đỏ mặt với nhau lần nào.
Vợ đại đội trưởng nói lại chuyện buổi sáng một lần: "Mẹ à, mẹ nói xem em dâu đang nghĩ gì vậy? Cái này là muốn kéo mặt mũi Tiểu Trân xuống sao? Em họ đi quyến rũ em rể mình, chuyện này mà truyền ra ngoài thì nhà chúng ta còn gặp người thế nào nữa?"
Lông mày bà nội Lâm nhíu lại thật chặt, thực sự không tin nổi người con dâu kia lại không có chừng mực như vậy: "Lúc sau mẹ sẽ nói lại với nó, nếu Tiểu Tú còn không thay đổi vậy cứ sớm định ra hôn sự cho con bé." Loại chuyện này mà truyền ra thì nhà bọn họ thật sự rất xấu hổ, khiến người ta cười tới mấy năm luôn. .
Sau khi ăn cơm trưa xong, bà nội Lâm và vợ đại đội trưởng đi tới nhà Lâm Tú.
Lâm Tú vừa thấy các bà, trong mắt lập tức hiện lên oán hận chẳng qua cô ta che giấu nó đi.
Lâm Tú Nương: "Mẹ, chị dâu, các người là đang làm gì vậy?" Bà ta thấy sắc mặt hai người không tốt, không rõ nguyên nhân.
Vợ đại đội trưởng nói thẳng ra chuyện lúc sáng này: "Em dâu à, chuyện này Tứ Quân có nói với chị, em nói thử xem, sao Tiểu Tú lại trùng hợp tới vậy, còn ngã sấp xuống trước mặt Tứ Quân, còn bị thương tới chân nữa chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận