Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 502 Đổi đồ 1

Chương 502 Đổi đồ 1Chương 502 Đổi đồ 1
Tần Mai Mai nhìn Phương Phương, trong lòng rất không thoải mái, nếu cô ta cũng không nói những lời vừa rồi thì nếu cô ta và Phương Phương cạnh tranh, suất giáo viên nữ chắc chắn chính là của cô ta.
Đội trưởng Lâm cũng không biết chuyện vặt vãnh của bọn họ, sau khi ông cho mọi người giới thiệu xong thì trở vê nhà, vê phân nhóm thanh niên trí thức muốn làm gì, ai quản bọn họ. Vừa thấy bọn họ da non thịt mềm, đội trưởng Lâm đã đau đầu, muốn nhắm mắt làm ngơ.
Sau khi đội trưởng Lâm đi rồi, mọi người không làm gì đứng ở trên đất tư nhân. Trương Hiếu Quân nói: "Nếu không như vậy đi, bây giờ chúng ta đi về trước, buổi chiều nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai tới đất tư nhân sớm, mỗi người chia đất ra, vì tạo một ấn tượng tốt cho đại đội, chúng ta làm việc cho tốt."
Tần Mai Mai: "Nhưng em chưa từng khai hoang, em cũng không biết khai hoang thế nào, làm sao bây giờ?" Nói xong, cô ta uất ức nhìn về phía Trương Hiếu Quân,/Thanh niên trí thức Trương, trong chúng ta anh lợi hại nhất, anh có thể giúp em không?"
Trương Hiếu Quân nói: "Đồng chí Tần, tôi cũng muốn giúp cô, chúng ta đều là thanh niên trí thức, cùng nhau đến muốn xây dựng nông thôn, vốn nên giúp đỡ lẫn nhau, nhưng mà, nếu tôi giúp cô, đại đội trưởng cho rằng cô không chỉ lười biếng còn không tích cực thì làm sao bây giờ? Đại đội trưởng đã không có ấn tượng tốt với cô, nếu lại... Chỉ sợ đối với cô cũng không tốt."
Tần Mai Mai cắn môi dưới, hai mắt đo đỏ.
Trương Hiếu Quân thở dài: "Chúng ta chia đất một lát, sau đó trở vê." Bảo cậu ta giúp người khác làm việc, nghĩ cũng đừng nghi.
Rất nhanh sáu thanh niên trí thức chia đất xong, bọn họ về ký túc xá của thanh niên trí thức.
Trương Hiếu Quân: "Thanh niên trí thức Phương, tôi tính đến chỗ bà Quế đổi chút đồ, cậu muốn đi không? Hoặc là tôi đổi cho cậu?"
Phương Tào suy nghĩ: "Vậy cùng đi, tôi cũng muốn đổi chút đồ, chờ tôi một lát."
Trương Hiếu Quân: "Được, tôi đi hỏi hai vị khác một cái."
Trịnh Vọng Danh và Nhâm Thanh nghe thấy lời của Trương Hiếu Quân, tỏ vẻ cũng muốn đi cùng, tuy rằng không biết đổi gì được, nhưng có thể đi xem.
Vì thế, bốn người lại cùng đến hỏi thanh niên trí thức nữ bên cạnh.
Phương Phương: "Em không đi, em mệt chết, muốn nghỉ ngơi một chút. Anh, anh đổi giúp em một ít đi, em muốn ăn gạo, không muốn ăn khoai lang khoai tây."
Phương Tào: "Được, anh sẽ đổi cho em."
Tiếp theo, lúc mấy người đến nhà bà Quế, Trương Hiếu Quân dẫn đội, cố ý rẽ qua nhà họ Lâm một lát, nhưng cậu ta rẽ vào nhà cũ của nhà họ Lâm, đó đã nhiêu năm không người ở, cho nên cậu ta thấy nhà họ Lâm không ai. Điều kiện trong nhà bà Quế kém, chồng bà mất sớm, chỉ có một đứa con, hồi giải phóng bị giặc giết, bà thành người lẻ loi. Khi nạn đói tiếp tục nhịn, đến bây giờ có đất tư nhân, bà xem như sống qua. Chẳng qua bởi vì lớn tuổi, bà làm việc kiếm không được hai ba công điểm, cho nên trong đội phát lương thực không đủ bà ăn, toàn bộ dựa vào một mảnh đất tư nhân của chính bà chống đỡ. Nhưng bởi vì nhà bà chỉ có một mình bà, phòng trống trong nhà dùng để trông rau trong hố bêp, cho nên nhà bà không ít rau dưa. Hơn nữa bà nuôi gà với heo, cuộc sống cũng dần dần tốt hơn. Đội trưởng Lâm nói điều kiện của bà kém, kỳ thật điều kiện của bà cũng không kém, ít nhất đồ ăn của mình cũng khá nhiều, mà đội trưởng Lâm phái người đi đổi đồ ăn với bà, đơn giản là chăm sóc bà lớn tuổi.
Tuổi tác bà Quế lớn, năm nay đã sắp bảy mươi, bản thân bà trồng đất tư nhân, thời gian gấp hai lần nhà người ta, cho nên nhìn như cuộc sống không tệ, nhưng thật ra cũng rất vất vả, mà có vài người mạng cứng.
Trương Hiếu Quân: "Bà Quế có ở nhà không? Chúng cháu đến đổi đồ."
Sau khi đám người Trương Hiếu Quân tiến vào, bà Quế hỏi: "Các cháu muốn đổi cái gì vậy?"
Mọi người nhìn thoáng qua nhau, Trương Hiếu Quân nói đầu tiên: "Ba Quế, cháu đổi mấy quả trứng gà và rau dưa, xin hỏi đổi thế nào?"
Bà Quế nói: "Các cháu có thể dùng lương thực đổi với bà, còn có bông, phiếu xuất nhập, đường linh tinh đều có thể. Mỗi tháng ngày 15 bọn bà có ngày giao dịch của công xã, đến lúc đó mọi người cả công xã sẽ đi đổi, lúc đó đổi đồ nhiều, các cháu có thể đổi nhiều một chút."
Trương Hiếu Quân đi ra từ nông thôn, sau khi đi vào nông thôn, cậu ta mang đến đồ khá thực tế, phiếu lương thực, phiếu đường, phiếu vải linh tinh đều có mang, còn có đường, bột mì các loại. Từ sau khi cậu ta bị báo danh phải xuống nông thôn, cậu ta đòi không ít thứ tốt của cha mẹ nuôi, chờ đồ tới tay, hai ngày trước khi rời khỏi, cậu ta cũng báo cả đứa con nuôi Trương Hiếu Hồng. Cậu ta không phải đồ ngốc, nếu mình xuống nông thôn, không biết khi nào thì trở về, vậy không phải nhà họ Trương đều đưa Trương Hiếu Hồng sao? Cho nên liêu mạng bị nhục mặt với cha mẹ nuôi, cậu ta cũng muốn xách Trương Hiếu Hồng đi. Về phần cậu ta đã lấy đồ tới tay, cậu ta cũng sẽ không trả về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận