Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 593 Gối lá trà

Chương 593 Gối lá tràChương 593 Gối lá trà
Tiêu Vũ về đến nhà, trong nhà không thấy vợ và con trai, anh thả bao tải và cái cuốc xuống đi tìm. Kết quả nhìn thấy vợ và con trai đang chơi ở sân lớn trước phòng làm việc thôn ủy, vợ anh ngồi ở một bên, con trai và người bạn nhỏ đang đá bóng, một đám con nít, líu ra líu ríu đang nói chuyện, nhìn qua rất hưng phấn.
Nhìn thấy Tiêu Vũ đến rồi, rất nhiều thôn dân nhiệt tình chào hỏi anh.
Tiêu Vũ cũng lễ phép đáp lại.
Lâm Y Y: "Xong rồi sao?"
Tiêu Vũ đến bên cạnh cô ngồi xuống: " Xong rồi."
Lâm Y Y: "Buổi tối trong nhà làm cơm, gọi mẹ và phòng ba bọn họ lại đây ăn." Buổi trưa nhà cũ đã làm cơm, phòng lớn và phòng ba ăn ở đó. Từ sau khi chuyện lần kia, phòng lớn và phòng hai bọn họ sẽ không đồng thời dùng cơm. Đương nhiên trên đại cục thì Lâm Y Y là không có trở ngại gì, giống như phòng lớn sinh con, cô cũng đưa sữa bột và trứng gà.
Lâm Y Y đứng dậy: "Vậy em đi chuẩn bị, anh trông con, đừng để cho nó thấy nóng lại cởi quần áo, nếu không thì sẽ cảm mạo."
Tiêu Vũ: "Biết rồi."
Chờ Lâm Y Y đi rồi, có người quen biết đi tới bên cạnh Tiêu Vũ, cùng Tiêu Vũ bắt chuyện, tuy rằng Tiêu Vũ nói ít, nhưng cũng không phải người lạnh lùng, anh chỉ là sẽ không chủ động tán gẫu, nhưng bây giờ người ta đến tán gau, đương nhiên anh sẽ không thể hiện thái độ lạnh lùng, làm cho ai xem chứ?
Lâm Y Y về đến nhà không bao lâu, đang rửa rau, Tân Hương Cúc và bà nội Tiêu đến rồi. Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất. . “
Lâm Y Y: "Mẹ, con ở bên trong đây."
Tần Hương Cúc: "Buổi tối không phải con muốn làm cơm sao? Mẹ đến giúp đỡ."
Lâm Y Y: "Cảm ơn mẹ, mẹ giúp con làm cá đi, con không làm cá được." Cá còn sống thì sẽ nhảy, cô làm cá không xuống dao được.
Bà nội Tiêu: "Lúc làm cá, dùng dao phay gõ ở trên đầu cá là được rồi."
Lâm Y Y: "Luôn cảm thấy có chút sợ. Cảm giác bong bóng cá chịu một dao thì sẽ bắn ra" Đúng là Lâm Y Y lập dị, người chưa từng giết cá, trong lòng đều nhát gan. Trước đây khi làm canh đậu hũ cá, là gọi Lâm Tứ Quân giết cá. Không thể không nói, dù chỉ là thanh niên nhưng đến cùng cũng là đàn ông, không giống mấy cô gái nhỏ.
Bà nội Tiêu nghe xong, không nhịn được cười. Vợ của thằng hai có lúc yểu điệu như vậy.
Lâm Y Y: "Ông nội và cha đâu ạ? Sao còn chưa đến?"
Tần Hương Cúc: "Ở trên núi đào măng, sau đó kiếm củi lửa." "Mẹ và bà nội cũng ở đây sao. .. .Tieng nói của Lương Thị vang lên. Chỉ thấy cô ấy cõng một đứa bé, ôm một đứa bé lại đây.
Lâm Y Y nhìn thấy, sợ hết hồn: "Em làm vậy cũng được sao?"
Lương Thị có chút đắc ý: "Chị hai cảm thấy thế nào? Cái ba lô này là cố ý làm, chị xem, dưới đáy rất dài, ba lô bình thường dưới đáy có hình tròn, cho nên bỏ đứa nhỏ vào chỉ có thể đứng, không thể nằm. Thế nhưng cái ba lô này của em dưới đáy dài cho nên đứa nhỏ có thể nằm, đây là cha của tụi nhỏ cố ý làm." Như vậy cho dù là sinh đôi. Cô ấy cõng một ôm một, cũng có thể ra ngoài đi bộ một hồi.
Lâm Y Y: ".. . Cũng thực sự không tồi, để chị xem đứa nhỏ một chút." Ý nghĩ của Lương Thị dĩ nhiên đã thuyết phục được cô.
Lương Thị: "Đã ngủ." Cô ấy ôm đứa nhỏ cho Lâm YY xem, sau đó gỡ ba lô xuống, để vào nơi râm mát.
Lâm Y Y: "Cũng không thể thả như vậy, trên đất có nấm mốc gây bệnh."
Lương Thị: "Chỉ một lúc."
Lâm Y Y đưa con cho cô ấy: "Chị đi lấy cái chiếu." Cô lấy chiếu ra trải trên mặt đất, sau đó lại lót nệm bông: "Được rồi, để đứa nhỏ ở chỗ này đi."
Hai đứa bé đều ngủ, đặt ở trên nệm, ngủ rất say sưa. Lâm Y Y lại cầm một cái thảm phủ lên người hai đứa nhỏ.
Bên trong mùa đông vừa tắm nắng vừa tán gau là hạnh phúc nhất, đặc biệt là khi có thể làm một người ngồi lắng nghe.
Lương Thị: "Đúng rồi chị hai, chị có muốn gối làm băng lá trà không? Nhà mẹ đẻ của em có rất nhiều lá trà, gối được làm băng lá trà lúc ngủ đặc biệt thoải mái." Trước đây Lương Thị ở nhà mẹ đẻ không có tình cảm gì nhiều, có điều thật ra nhà mẹ đẻ của cô ấy rất tốt, mặc dù là nạn đói bị nhà mẹ đẻ dùng để đổi lương thực, cũng không có cho cô ấy đồ cưới, nhưng ít ra nhà mẹ đẻ cũng không có đến tống tiền, cũng chưa hề đổi cô ấy cho một lão già. Vừa bắt đầu, Lương Thị cũng có thành kiến đối với nhà mẹ đẻ, theo thời gian trôi đi cô ấy cũng nghĩ thông suốt rồi, quan hệ với nhà mẹ đẻ hòa hảo rồi, hơn nữa Tiêu Tân làm công nhân, cho nên nhà mẹ đẻ đối với cô ấy cũng khách khí.
Bà nội Tiêu: "Gối lá trà không tệ, sau khi bà dùng thì đêm ngủ rất thoải mái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận