Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 385 Bắt cá 1

Chương 385 Bắt cá 1Chương 385 Bắt cá 1
Sau khi Lâm Ngũ Đệ chạy ra ngoài, Lâm Y Y cũng không lo lắng, con trai không thể quá yếu đuối, Lâm Ngũ Đệ khá nổi tiếng trong làng, ai cũng biết đó là em trai của cô nên sẽ không bắt nạt cậu, hơn nữa cậu đã sống ở đây được nửa năm, mỗi góc ngách ở đây đều rất quen thuộc.
Lâm Đại Quân nói: "Hôm nay ba con gà mái chỉ đẻ một quả trứng, còn hai con gà mái không đẻ trứng."
Lâm Y Y: "Ba con gà mái? Mấy đứa lại mang gà mái qua đây à?"
Lâm Đại Quân: 'Ah, hôm qua em quên nói. Hôm qua bọn em mang hai con gà mái qua. Nhưng có lẽ gà mái chưa quen với môi trường mới nên không đẻ trứng."
Lâm Y Y nói;Lại câu nói như vậy, tại sao mấy đứa lại mang gà mái qua đây? Mấy đứa qua đây là được còn mang theo gà mái làm gì." Đây là chuẩn bị để cho con gà mái đẻ trứng ở đây sao?
Lâm Đại Quân: "Những người trong làng nói rằng những phụ nữ mang thai sẽ uống canh gà, vì vậy bọn em mang theo hai con trong số đó tới. Chị không cần lo lắng. Nếu chúng ta ăn hết hai con thì vẫn còn sáu con ở nhà nữa." Có gà mái già rồi, Lâm Đại Quân tràn đầy tự tin"Em có hỏi mẹ vợ, bà ấy cũng nói phụ nữ có thai sẽ uống canh gà."
Lâm Y Y: "Đại Quân càng ngày càng ra dáng đàn ông trưởng thành nha. Chị cảm ơn Đại Quân, cũng cảm ơn Tam Quân với Tứ Quân đã mang gà mái qua đây."
Khóe miệng Lâm Tam Quân cong lên.
Lâm Tứ Quân: "Ở nhà còn có hai con gà mái. Hai con gà mái già lần này là của Tiểu Ngũ."
Lâm Y Y nghe xong lại cảm thấy buồn cười, mỗi lần mang gà mái đến đều nói gà mái của Tiểu Ngũ để mở đường. Tuy nhiên, cô vẫn rất vui mừng, giờ hai đứa em đã có thể tự kiếm tiền, kiếm lương thực, học phí cũng đều tự mình trả, cô dường như ăn không trứng gà, gà mái và thịt heo của họ mà không phải trả bất cứ thứ gì.
Lại nói tiếp, không phải do cô nuôi dạy chúng nhiều, mấy đứa có ngày hôm nay đều là vì bản thân bọn chúng tự mình nỗ lực, cũng chính vì sự đói khổ của cha mẹ ngày trước cũng tác động đến họ quá nhiều. Trong nguyên tác, Lâm Đại Nha có kết cục như vậy không thể trách bất cứ ai ngoài tác giả, bởi vì mọi thứ đều do tác giả viết ra, Lâm Đại Quân và anh em nhà họ Lâm đều do tác giả điều khiển, bây giờ thế giới mới được thành lập họ không còn là những nhân vật dưới ngòi bút của tác giả viết ra, họ có cuộc sống riêng của họ, vì vậy mọi thứ họ đều có thể được dạy.
Tuy nhiên, hệ thống đã nói rằng nếu cô không đến, cho dù là thế giới mới này có sinh mệnh, bọn họ vẫn sẽ đi theo cốt truyện trong sách.
Lâm Y Y hiện tại cẩn thận ngẫm nghĩ lại, anh em nhà họ Lâm trở nên như vậy, không thể nói Lâm Đại Nha là người như thế nào, một cô gái 15 tuổi nuôi bốn đứa em trai thật không dễ dàng, cô ấy không có thời gian và tinh lực để dạy cho mấy đứa em mình nên như thế nào, hơn nữa, chính bản thân cô ấy cũng không biết phải dạy như thế nào, vì trước đó, cô ấy cũng là một đứa trẻ được bố mẹ chiều chuộng lớn lên, cô ấy cũng là một đứa trẻ cân được dạy dỗ.
"Chị... Chị... Sau khi chạy ra ngoài được vài phút, Lâm Ngũ Đệ chạy thở gấp chạy về nhà "Chị, cái giỏ, đưa em cái giỏ."
Lâm Y Y hỏi: "Em lấy giỏ làm gì?"
Tiêu Thụy: "Đi bắt cá, bây giờ trong ao đã bắt được cá rồi."
Lâm Y Y nghe vậy trở nên thích thú: "Đi thôi, chúng ta đi xem." Hôm nay là 28, đúng là ngày trong ao bắt được cá. Thực ra bắt cá trong ao rất an toàn. Trước hết, nước trong ao rất trong nên dù trẻ em có ngã xuống cũng không bị chết đuối. Thứ hai, đàn ông xuống ao là những người lao động mạnh mẽ, nếu đứa bé nào xuống nước thì cứu ngay được. Vì vậy, thực sự không nguy hiểm, trừ khi đứa trẻ đó quá xui xẻo.
Mặc dù Lâm Đại Quân và những người khác không ở trong đại đội nhưng họ cũng có thể xuống ao bắt cá, cá mà họ bắt được có thể coi là của ông nội Tiêu, dù sao đối với đại đội, chỉ cân nhanh chóng bắt được cá là được, sau đó dựa theo mỗi người trong từng hộ mà phân chia, dùng lượng cá đánh bắt được để trợ cấp cho từng hộ.
Nhưng đừng tưởng như vậy mà người lạ có thể đến bắt cá trong đại đội, điều đó là không thể.
Lâm Đại Quân là họ hàng của nhà họ Tiêu, có người thân ở nhà đến giúp thì tốt thôi, nhưng nếu họ đến đây mục đích là bắt cá thì không được.
Từ phía nhà họ Tiêu, ông nội Tiêu cũng xách giỏ đi tới, sau khi Tân Hương Cúc ve nhà nhanh chóng phơi khô quần áo rồi lập tức đeo cái giỏ sau lưng đi ra ao.
Lâm Y Y đứng trên bờ, giữ một khoảng cách nhất định với mọi người, đứng quá gần với mọi người, cô lo lắng mọi người sẽ vô tình va vào mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận