Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 265 Muon doa chi

Chuong 265 Muon doa chiChuong 265 Muon doa chi
Lâm Đại Quân: "Chị ơi chị đã trở lại, nhà của chúng ta đo đất tư nhân xong rồi, bốn anh em tụi em tổng cộng bốn miếng đất."
Lâm Tứ Quân: "Chị, đất tư nhân đó đều là bùn đất và tảng đá cứng rắn, còn phải tự mình khai hoang." Đất kia đều ở trên núi, nhưng là vị trí ở chân núi. Quốc gia đột nhiên ban bố chính sách đất tư nhân, đại đội đương nhiên sẽ không chia đất tốt của đại đội cho thôn dân, cho nên thôn dân phải tự mình khai hoang là tất nhiên.
Về phần vị trí, đều là rút thăm quyết định, vô cùng công bằng.
Lâm Y Y: "Ừ, chị đã biết, đất tư nhân đó không vội, từ từ sẽ tới, đến lúc đó ba anh em các em khai hoang, chị nấu cơm cho các em, ba anh em cùng nhau làm, làm chuyện gì cũng nhanh."
Lâm Đại Quân: "Chị, chị muốn tới nấu cơm cho chúng em hả?"
Lâm Y Y: "Đúng vậy, làm màn thầu và bánh bao thịt cho các em, em cũng không thể nói với người khác.'
Lâm Đại Quân: "Em chắc chắn không nói."
Lâm Tứ Quân: "Chị, chúng ta trồng gì trong đất?"
Lâm Y Y: "Trồng khoai lang và khoai tây, diện tích sản xuất khoai lang với khoai tây cao, một năm hai mùa, heo con cũng có thể ăn."
Lâm Tứ Quân: "Nhưng mà không có gạo ngon."
Lâm Y Y: "Gạo cần ruộng nước, trên núi có ruộng nước không? Hơn nữa nước dẫn lên núi được hả? Các em trồng khoai lang với khoai tây, chị có thể đem đến thị trấn đổi gạo cho các em, thế nên các em cũng có thể ăn."
Lâm Tứ Quân: "Thật tốt quá."
Lâm Y Y: "Trước đừng nói cái này, heo con nhà chúng ta thế nào rồi?"
Lâm Tứ Quân: "Chị, chị nhìn rôi chắc chắn có thể hù chết chị, tụi em cũng không để ai thấy heo con nhà chúng ta." Bây giờ ba anh em xem heo con như báu vật, mỗi ngày đóng cửa nhà vệ sinh chặt chẽ kín đáo.
Nghe thấy lời của Lâm Tứ Quân, Lâm Y Y càng thêm tò mò, nhưng nhìn thấy vẻ mặt tự mãn trên gương mặt của ba anh em nhà họ Lâm, ngay cả trên mặt của Lâm Tam Quân vốn không có biểu cảm gì cũng không tự giác mà lộ ra vẻ có hơi đắc ý của thiếu niên trẻ tuổi, cô biết rằng hai con heo con đã được bọn họ nuôi dưỡng rất tốt.
Lâm Y Y nói: "Không ngờ thế mà muốn dọa chị, nếu như đã dọa được chị rồi, thưởng cho mỗi đứa một hào." Bình thường Lâm Y Y không có cho các cậu hẳn một hào như thế, chỉ có lúc đón tết, mới cho các cậu bao lì xì một hào. Mà Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân bởi vì đang học tiểu học, tạm thời đang ở đại đội, vì vậy mỗi tuần chỉ có một xu tiền tiêu vặt, Lâm Đại Quân đang học cấp hai của trung học Công xã, mỗi tuần được thưởng hai xu tiền. Đừng cho rằng một hai xu tiền là ít, kẹo sữa Đại Bạch Thỏ cũng chỉ có 2 đồng một cân, kẹo trái cây cũng 1 đồng một cân, một cân kẹo trái cây có đến 200 viên, trọng lượng nhẹ hơn kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, vậy thì một xu tiền có thể mua được hai viên, nếu chia ra thì một hai xu tiền cũng không ít. Phải biết là hiện tại bánh nướng bánh quẩy cũng đã ba xu tiên, kem cũng đã bốn xu tiền.
Chẳng qua, đến bây giờ Lâm Y Y cũng không có nhìn đến kem.
Thêm nữa, nhà người khác còn không có tiên tiêu vặt đâu, Lâm Y Y thấy các cậu nuôi heo, nuôi gà, kiếm củi rất ngoan ngoãn, nên mới thưởng tiên tiêu vặt cho các cậu, với trẻ con, phần thưởng xứng đáng là động lực để bọn chúng tiến bộ và làm việc chăm chỉ, hơn nữa, chúng không có cha mẹ, nếu như người chị gái như cô không cho tiền tiêu vặt thì bọn chúng mãi mãi không có được tiền tiêu vặt, không giống ở thời đại của bản thân, không có tiểu có thể giơ tay xin bố mẹ, ông bà nội, ông bà ngoại đều được nhanh chóng đưa cho. Với lại mấy anh em bọn họ đã khá tự hào mỗi tuân một hai xu tiền tiêu vặt rồi. Ngoài trừ Lâm Tam Quân là người lãnh đạm, mỗi lần Lâm Đại Quân cùng Lâm Tứ Quân nói về tiền tiêu vặt đều rất hùng dũng oai vệ.
Chẳng qua có điều ba anh em rất giống nhau, bọn họ đã có tiền tiêu vặt cũng không có tiêu xài phung phí. Chúng đã từng đau khổ, ấn tượng sâu sắc về việc cha mẹ đói chết, họ rất giỏi tiết kiệm, rất sợ một ngày nào đó nạn đói lại ập đến, bọn họ có tiên thì trong lòng luôn yên tâm được phần nào.
Lâm Y Y đi theo bọn chúng vào nhà xí, ba anh em không chỉ có bịt kín cửa nhà xí, còn dùng quần áo cũ rách của cha mẹ còn trong nhà quấn thành một khối vải, bất kỳ chỗ nào có thể nhìn thấy, cũng đều đã bịt kín mít. Lâm Y Y nhìn thấy cảnh này, quả thực không lời gì để nói, chẳng lẽ bọn họ không biết đạo lý lạy ông tôi ở bụi này sao?
Nhưng mà nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của các cậu, Lâm Y Y tất nhiên sẽ không đả kích bọn họ, ngược lại nói: "Các em làm rất tốt, giống như đạo lý không được để lộ ra tiền bạc của cải, đợi đến lúc chúng ta giao bí mật phương thức nuôi heo cho Công xã sẽ không cần phải che lấp như thế nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận