Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 257 Mua qua

Chuong 257 Mua quaChuong 257 Mua qua
Tiêu Vũ đếm tiền xong thì cất vào trong túi, thừa dịp còn chưa tới giờ làm việc, di tới tiệm bách hóa. Một năm rưỡi nay, anh chưa từng mua đồ vật cho vợ, một là bởi vì anh không biết mua cái gì mới được, hai là bởi vì anh muốn có tiền dư, mua đồ vật mà anh đã vừa ý. Trái lại đúng là vợ mua cho anh rất nhiều thứ. Từ áo trong đến áo bông, giày giải phóng, giày da, khắp toàn thân anh từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều là do vợ mua, hơn nữa đều là loại có chất lượng rất tốt. Tiêu Vũ biết vợ anh có tiên, anh vui vẻ vợ khi vợ mua đồ cho mình, có lúc muốn nói, không cần dùng tiền ở trên người anh, anh là người đàn ông trưởng thành lại không nói những này, lúc làm việc anh cũng đều là mặc quần áo làm việc, thế nhưng mỗi lần thấy vợ tặng đồ thì đôi mắt kia lòe lòe tỏa sáng, anh liền không thể nói nữa. Anh cảm thấy những lúc anh nhận lễ vật thì vợ anh sẽ rất vui vẻ.
Ai... Áp lực lớn, muốn liều mạng mà tồn tiền riêng.
Tiêu Vũ đến quầy hàng đồng hồ đeo tay, anh còn nhớ lần thứ nhất bọn họ đến tiệm bách hóa mua đồ vật kết hôn thì lúc đó cô nhìn quây hàng đồng hồ đeo tay một hồi lâu, vào lúc ấy anh cảm thấy cô muốn đồng hồ đeo tay, thật ra cô muốn, anh cũng sẽ mua, lúc đó anh có sổ tiết kiệm, tiền của đàn ông chính là dùng mua đồ cho vợ mình, thế nhưng cô nói không muốn.
Sau đó anh nộp tiền lên, chính là muốn mua cũng không thể tạo ra bất ngờ, biết cô yêu thích bất ngờ, cho nên anh chỉ có thể đợi dư tiên thì mới mua. Làm sao biết để có 200 đồng tiền phải tích trữ một năm rưỡi, thật khổ cho cục phó Tiêu.
Ở trong khái niệm của Tiêu Vũ, mua đồ vật khẳng định phải mua đồ trong nước, anh chưa từng có nghĩ tới sẽ mua nhãn hiệu nhập khẩu, là một người Trung Quốc, đặc biệt là xuất thân quân nhân, anh càng thêm yêu tha thiết đồ vật của quốc gia. Cho nên khi xem đồng hồ đeo tay, anh nhìn hai tấm bảng, một là Hồ Điệp, một là Thượng Hải.
Nhân viên bán hàng: "Đồng chí công an mua cho người yêu sao?" Tiêu Vũ ăn mặc đồng phục công an mà đến, cho nên nhân viên bán hàng bình thường luôn cao cao tại thượng, bây giờ bưng một bộ mặt ma ma trong hoàng cung vào lúc này vô cùng nhiệt tình.
Nghe được nhân viên bán hàng dùng đến hai chữ người yêu, tinh thần căng thẳng của Tiêu Vũ hòa hoãn đi, ngay cả bên mép cũng mang tới mấy phần ý cười, anh yêu thích người khác dùng hai chữ người yêu để hình dung vợ mình. Tiêu Vũ nói: "Đúng, có điều. .. hai nhãn hiệu Hồ Điệp và Thượng Hải, tôi không biết lựa chọn cái nào."
Nhân viên bán hàng cảm khái, vị người yêu này của đồng chí có số mệnh thật tốt, có một người yêu làm công an cũng thôi đi, hơn nữa đồng chí người ta còn mua đồng hồ đeo tay cho, đồng thời đồng chí công an này lớn lên còn anh tuấn như thế. Tuy rằng ước ao, thế nhưng nhân viên bán hàng vẫn tận trách chào hàng: "Thật ra mua lễ vật cho nữ đồng chí, chủ yếu vẫn ở vẻ ngoài.
Đồng hồ đeo tay Hồ Điệp và Thượng Hải chất lượng đều rất tốt, khác biệt lớn nhất chính là ở kiểu dáng. Xin hỏi người yêu của đồng chí công an có cách thế nào tính?" Tiêu Vũ nhíu mày: "Chuyện này có liên quan gì đến tính cách?"
Nhân viên bán hàng nói: “Anh xem, hai cái đồng hồ đeo tay này, một cái bên trong mặt đồng hô có một con Hồ Điệp, một cái thì bên trong có hai chữ Thượng Hải. Nếu như tính cách của người yêu đồng chí công an khá là lanh lẹ, hoặc là có chút tính cách khá mạnh như nữ cán sự, có lòng háo thắng, tôi đê cử mua Thượng Hải, nhãn hiệu Thượng Hải rất vang dội. Nếu như người yêu của đồng chí công an có tính cách khá là. .. khá là điềm đạm, yểu điệu, thì mua Hồ Điệp, bên trong có con bướm cực kỳ đẹp de, rất nhiều nữ đồng chí yêu thích hình Hồ Điệp này."
Tiêu Vũ rõ ràng: "Vậy thì cho tôi chiếc đồng hồ đeo tay Hồ Điệp này đi, cảm ơn đồng chí."
Nhân viên bán hàng: "Không cần khách khí."
Một cái đồng hồ đeo tay đối với tiền riêng của Tiêu Vũ mà nói cũng không mắc, chỉ có 160 đồng tiền, sau khi mua xong, trong tay Tiêu Vũ còn có bảy mươi, tám mươi đồng. Anh suy nghĩ một chút, lại hỏi: "Tặng cho người yêu, ngoại trừ đồng hồ đeo tay thì còn có cái gì thích hợp không?”
Nhân viên bán hàng nghĩ thầm, tại sao người đàn ông tốt đều là người khác vậy chứ?"Người yêu của anh còn thích gì khác không? Ví dụ như quần áo, giày da, rất nhiều nữ đồng chí yêu thích giày da nơi này.'
Tiêu Vũ nói: "Vợ tôi cũng không thiếu những thứ đồ này." Quần áo và giày da các thứ của vợ anh có chất lượng còn cao hơn đồ bán ở tiệm bách hóa, có vài loại là nữ đồng chí thân thích ở viện công chức ở Thượng Hải mang đến, những chuyện này xưa nay anh không hỏi, anh cũng thích xem vợ mình ăn mặc thật xinh đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận