Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 388 Chuc tet

Chuong 388 Chuc tetChuong 388 Chuc tet
Sắp tới giờ cơm chiều, bọn họ đã trở lại, cõng một sot măng mùa đông.
Lâm Y Y nói: "Thiệt nhiều." Măng mùa đông này ở hiện đại rất đáng giá, phải hơn mười đồng một cân,'Cũng lấy một ít qua nhà cũ đi." Nhiều như vậy, bọn họ cũng ăn không hết.
Tiêu Vũ: "Không cần, lúc bọn anh đi đào măng đụng phải ông nội và cha, còn có anh cả và em ba." Đào măng đều là mấy người cùng nhau làm, chẳng qua nạn đói hai năm trước, măng đều bị đào hết, bây giờ mới xuất hiện một lần nữa.
Măng mùa đông để rất lâu, để đó một tuần cũng sẽ không hư. Cho nên cũng không cần lo lắng măng quá nhiều. Nhưng ngày hôm sau là đêm 30, Tiêu Vũ mang theo hai con cá cho nhà cũ, cùng một túi nhỏ mười cây măng đưa qua cho Tiêu Linh. Không phải tất cả thôn đều có rừng trúc, nơi không có rừng trúc sẽ không có măng.
Chờ Tiêu Vũ tặng đồ trở về, tất cả mọi người ăn cơm trưa ở nhà cũ, bữa cơm đoàn viên hôm 30, món chính là sủi cảo, sủi cảo thịt bằm măng tre, sủi cảo rau xanh đậu hủ, các loại nhân bánh đều có, mười ba người nhà họ Tiêu thêm các em trai nhà họ Lâm, tổng cộng 17 người, trọn hai bàn, vô cùng náo nhiệt.
Bây giờ đã không ai sẽ ghét bỏ các em trai nhà họ Lâm, bọn họ cũng mang theo đồ vật tới, mặc kệ là đồ ăn hay là rau, đều đủ nhiều. đồ ăn các em trai nhà họ Lâm mang đến là trứng gà, cho nên cơm trưa Tần Hương Cúc liền làm trứng xào rau hẹ, trứng gà xào dưa muối, dù sao cũng đủ cả nhà ăn thêm mấy đũa trứng gà. Cơm chiều thì nhà con hai ăn ở nhà mình, vê phần nhà con cả và con ba, bọn họ cùng ăn với trưởng bối nhà họ Tiêu, giữa trưa ăn đồ thừa lại.
Trở về từ nhà cũ nhà họ Tiêu, Lâm Y Y lập tức chỉ huy Tiêu Vũ giết gà, sau đó chỉ huy các em trai nhà họ Lâm nhổ lông gà, buổi tối hâm canh gà.
Khi hầm canh gà thả măng mùa đông, rau long gà, gừng sống, còn có một ít nguyên liệu phối khác, về gói canh nguyên liệu phối trong hệ thống thương thành cô không có mua, bởi vì mọi người trong nhà ở đây, món đồ này không có xuất xứ, thật ra, Lâm Y Y đã lâu không có mua gì bắt mắt ở hệ thống thương thành. Cho dù là nước ngọt cô cũng không thể mua, bởi vì cô mang thai, không có cách nào tự mình đi ra ngoài mua đồ, cho nên trong nhà cũng không thể xuất hiện món đồ này.
Sao khi hâm canh gà xong, Lâm Y Y bảo Tiêu Vũ cam một chén canh thêm một cái chân gà đưa qua cho nhà cũ, khi Tiêu Vũ trở về, xách một ít rau dưa, còn có hai miếng đậu hủ.
Lâm Y Y: "Trong thôn chúng ta có người làm đậu hủ hả?”
Tiêu Vũ: "Đậu hủ của thôn khác làm, buổi chiêu mẹ với chị dâu cả cùng đi đổi, bởi vì em mang thai, cho nên sẽ không nói với em, đây là đổi lấy cho nhà chúng ta, mẹ nói không cần đưa mẹ tiền." Bởi vì bọn họ cam chân gà qua, cho nên đậu hủ này coi như bên kia đáp lễ.
Lâm Y Y: "Thả trong bát đi, ngày mai làm canh đầu cá đậu hủ."
Đại đội sản xuất Đại Đường còn chưa mở điện, cho nên cơm chiều ăn sớm, nhưng mùa đông trời tối khá nhanh, cho dù bọn họ ăn sớm đi nữa, ở trên bàn cơm trong chốc lát, trời lập tức đen.
Nhưng nhà bọn họ nhiều đèn dầu, còn có đèn pin, tất cả đều thắp lên, cũng rất sáng.
Ăn cơm chiều xong, cả gia đình bắt đầu gác đêm, hiện đại không có truyền thống gác đêm, ít nhất nhà Lâm Y Y không có, nhưng xem Lâm Đại Quân bọn họ hình như rất hăng hái.
Trí nhớ của các em trai nhà họ Lâm quả thật rất tốt. Hồi tết trước kia, bọn họ đều ở trong nhà, mấy anh em ở trong nhà, bọn họ không cảm thấy tết thú vị, bây giờ ở nhà chị, bọn họ mới cảm thấy tết có ý nghĩa. Gác đêm qua không lâu, Lâm Y Y đi ngủ, Tiêu Thụy và Tiêu Châu dắt Tiểu Cát Tường đến đây.
Tới nửa đêm, mấy người gác đêm lại ăn một ít sủi cảo.
Ngày hôm sau "Chú hai, thím hai, mừng năm mới." Sáng sớm, Tiêu Thụy dẫn chị gái và em trai đến đây, cái giọng này, nặng hơn bình thường không ít. Cậu mang theo túi giải phóng, chỉ để đựng kẹo. Đứa nhỏ thích tết, bởi vì khi tết đến, sẽ có rất nhiêu đồ ăn ngon, nhất là bấm nhà bấm cửa đi chúc tết, nhận được đồ ăn vặt có thể nhét đầy túi của bọn họ.
Theo Tiêu Thụy bọn họ đến, đứa nhỏ tới chúc tết càng ngày càng nhiều, Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân lớn tuổi, ngại đi chúc tết với bạn nhỏ, nhưng Lâm Tứ Quân không sợ mất mặt, cậu ta vác túi giải phóng, dắt Lâm Ngũ Đệ, cùng Tiêu Thụy bọn họ đi chúc tết.
Người trong thôn không nhiều lắm, đi khắp một thôn, bấm nhà bấm cửa chúc tết trở vê, cũng chỉ một tiếng. Lâm Tứ Quân và Lâm Ngũ Đệ liên bỏ đầy túi giải phóng của mình, trong túi có kẹo trái cây, nhưng nhiều nhất chính là khoai lang khô, trong những món đồ ăn vặt của gia đình nông dân, làm khoai lang khô nhiều nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận