Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 564 Tron tim 2

Chuong 564 Tron tim 2Chuong 564 Tron tim 2
Tiểu Thập Nhất trốn trong đống rơm không lên tiếng. Cậu bé nhớ tới anh trai đã nói, kêu cũng không được di ra.
Cát Tường: "Thập Nhất. .. Thập Nhất em có thể đi ra ngoài rồi, em đang ở đâu?" Cát Tường lo lắng chết rồi, không tìm được em trai, làm sao bây giờ?
Lỗ tai Tiểu Thập Nhất giật giật, có hơi ngứa. Cậu bé dùng tay vồ vô, đống rơm có động tĩnh, Cát Tường liền đến xem, sau đó nhìn thấy Tiểu Thập Nhất ở bên trong. Cát Tường: ".... Tiểu Thập Nhất, tại sao em lại ở chỗ này?" Cát Tường làm sao không sẽ nghĩ tới Tiểu Thập Nhất ở đây, dù sao cậu đã giấu em trai ở bên cạnh mình, ai nghĩ tới em trai thay đổi đống rơm chứ? Nhưng Cát Tường không biết, Tiểu Thập Nhất căn bản không phải đổi mà là đẩy đống rơm sang chỗ khác.
Tiểu Thập Nhất: "Đi tới."
Cát Tường: "Lần sau không được đi lung tung, anh trai không tìm được em sẽ lo lắng."
Tiểu Thập Nhất: "Được rồi."
Mấy người lại chơi một canh giờ, cảm thấy không có hứng thú, mọi người mới giải tán. Giải tán xong, Tiểu Thập Nhất ôm đống rơm muốn mang nó đi.
Cát Tường: "Thập Nhất, em ôm cái này làm gì?"
Tiểu Thập Nhất: "Cầm về nhà."
Lâm Ngũ Quân: "Cam về nhà làm gì chứ?”
Tiểu Thập Nhất: "Chơi, trốn đi."
Lâm Ngũ Quân, Cát Tường: ”.. .
Tiểu Thập Nhất cũng mặc kệ Lâm Ngũ Quân và Cát Tường có giúp hay không, cậu bé vẫn muốn mang về nhà, nhìn cậu bé vất vả kéo một đống rơm lớn, Lâm Ngũ Quân và Cát Tường hết cách rồi, chỉ có thể giúp cậu bé cầm lấy.
Đem đống rơm về nhà, Tiểu Thập Nhất để ở trong sân, sau đó nói: "Anh trai, đắp kín." Cậu bé chỉ chỉ đỉnh đầu của chính mình.
Cát Tường: "Em còn muốn chơi trốn tìm?"
Tiểu Thập Nhất: "Trốn kỹ, để Nhất Nhất tìm."
Cát Tường: ". .. Được rồi." Cậu cảm thấy vô cùng vô lực.
Cát Tường đắp kín đống rơm, trở vê nhà cũ nhà họ Tiêu tìm Lâm Y Y, Lâm Y Y còn ở trong phòng Lương Thị, nghe Lương Thị nói tình hình trong thôn, thời đại này không có giải trí, nghe tám nhảm cũng là một hoạt động giải trí.
Cát Tường: "Bác hai gái, Thập Nhất gọi bác về nhà chơi trốn tìm, em ấy đã trốn kỹ rồi." Lâm Y Y:”.. " Khi cô còn bé không chơi trốn tìm, niên đại đó bọn họ có công viên, công viên trò chơi nhiều vô số kể, ai còn chơi chơi trốn tìm? Thế nhưng thời đại này đứa nhỏ yêu thích chơi.
Lâm Y Y đứng dậy cáo biệt Lương Thị, Chị đi xem xem.”
Lương Thị: "Da, buổi tối chị hai tới nhà chúng ta ăn cơm nha."
Lâm Y Y: "Buổi tối chị không qua được, chờ em ra tháng sẽ trở lại." Lương Thị còn ở trong tháng, buổi tối cô tới thì Tiêu Tân phải chiêu đãi cô, việc này không cần thiết.
Lương Thị: "Vậy được, chờ em ra tháng, khỏe mạnh rồi sẽ làm một bàn món ăn cho chị hai."
Lời này của Lương Thị, Lâm Y Y có thể không tin, bởi vì Lương Thị nấu ăn không ra sao, còn không bằng cô. Cái này cũng là do Lương Thị khi còn con gái ở nhà rất nghèo, cô ấy chỉ làm việc nhà, chuyện bếp núc tốt như vậy không có phần, cho nên sau khi kết hôn, căn bản không thể nấu ăn, cũng là sau đó ở riêng mới có cơ hội làm đầu bếp.
Lâm YY: "Vậy chị chờ em.”
Lâm Y Y từ gian nhà Lương Thị đi ra, lại đi tới sát vách, Tê Cần Thái ở cữ sát vách, đương nhiên Lâm Y Y sẽ không đi vào, cô nhìn thấy Tiêu Võ đang sưởi đồ vật, kêu một tiếng: “Anh cả."
Tiêu Võ: "Ai, mọi người vê nhà đón tết sao?"
Lâm Y Y nói: "Đúng vậy, em về trước, hai ngày nữa anh Vũ trở về, kỳ nghỉ của anh cũng ngắn."
Nói xong, đưa một bình sữa bột và một túi trứng gà chuẩn bị kỹ càng trước đó cho Tiêu Võ,Anh cả, đây là cho đứa nhỏ, một chút tâm ý." Tuy rằng hai phòng đã không còn liên hệ, thế nhưng thái độ của bọn họ với Tê Cần Thái không bao gồm Tiêu Võ, với tính cách của Tiêu Võ, anh ta không phải loại người tâm cơ thâm trâm, cho nên Tiêu Vũ sẽ không cùng người anh cả này cắt đứt mất quan hệ, cũng bởi vậy, hai bên đều sinh đứa nhỏ, nếu như cô chỉ đưa một bên, cũng khó nhìn.
Tiêu Vũ: "Không cân không cần, trong nhà có ăn, giữ lại cho Thập Nhất đi."
Lâm Y Y: "Thập Nhất có rồi, anh cả, em đi trước, trong nhà còn chờ quét tước."
Tiêu Vũ: "Được." Nhìn thấy Lâm Y Y đi rồi, Tiêu Võ lại nhìn đồ vật Lâm Y Y thả xuống, thở dài.
Lâm Y Y từ nhà Tiêu Võ đi ra. Lại đi đến chỗ trưởng bối chào hỏi, chỉ có điêu Tân Hương Cúc và bà nội Tiêu đều không ở đây, ngay cả ông nội Tiêu cũng không biết đi đâu, Lâm Y Y liên vê nhà trước.
Cát Tường như cái đuôi nhỏ theo cô đi tới đi lui, Lâm Y Y cảm thấy thú vị: "Cát Tường làm sao không đi chơi?"
Cát Tường: "Em trai muốn chơi trốn tìm, để bác hai gái tìm em ấy."
Lâm Y Y: "Cát Tường thật là một anh trai tốt."
Cát Tường xấu hổ cười cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận