Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 489 Gặp bà nội 2

Chương 489 Gặp bà nội 2Chương 489 Gặp bà nội 2
Lâm Y Y ôm lấy cậu, sờ đầu của cậu: "Tiểu Thập Nhất, còn nhớ mẹ từng nói đến bà nội không?
Bà nội là mẹ của cha, giống như cha mẹ cũng thích Tiểu Thập Nhất."
Hở? Nước mắt của Tiểu Thập Nhất lập tức dừng lại, cậu bé từ trong lòng ngực của Lâm Y Y nhìn ve phía Tần Hương Cúc: "Bà nội?"
Lâm Y Y: "Đúng vậy, là bà nội, bà nội sẽ dẫn Tiểu Thập Nhất đi chơi, sẽ cho Tiểu Thập Nhất ăn món ngon, Tiểu Thập Nhất phải gọi bà nội, biết không?”
Tần Hương Cúc chờ mong nhìn Tiểu Thập Nhất.
Tiểu Thập Nhất mở to mắt: "Bà nội."
Lâm Y Y cười lắc đầu, thằng nhãi con này, phản ứng ngược lại nhanh lắm.
Tần Hương Cúc thấy cháu trai thông minh cũng vui sướng. Bà đã có hai đứa cháu trai, hai đứa trước đều thích, nhưng bà vẫn thích đứa cháu trai này nhất, bởi vì cậu bé thông minh nhất.
Trước đây tính cách của Tiêu Thụy hướng nội, tuy rằng là bà và bà nội Tiêu nuôi lớn, nhưng không thích nói chuyện. Lúc Tiểu Cát Tường sinh ra, nhà họ Tiêu đã ở riêng, cho nên Tiểu Cát Tường lớn lên với Lương thị, hơn nữa thân thể Tiểu Cát Tường không tốt, Lương thị thật sự cưng quý, cũng bởi vậy, không hề ở chung với Tân Hương Cúc. Nhưng hai đứa trẻ ấy đều không thông minh như Tiểu Thập Nhất.
Bà xem như chưa từng gặp Tiểu Thập Nhất, nhưng vừa thấy mặt, bà đã cảm thấy đứa bé này thông minh.
Tần Hương Cúc: “Ai, Tiểu Thập Nhất, cháu thật ngoan." Bà ngồi xổm xuống, Tiểu Thập Nhất lại đây, để bà nội ôm một cái."
Tiểu Thập Nhất ngẩng đầu nhìn Lâm Y Y, thấy Lâm Y Y gật đầu, cậu bé chạy từ từ về phía Tần Hương Cúc: "Bà nội?"
Tần Hương Cúc ôm lấy cậu bé: "Đúng vậy, bà là bà nội, bà nội kiếm đồ ăn nhé, muốn không?"
Tiểu Thập Nhất: "Muốn."
Lâm Y Y: "Vậy Thập Nhất đi theo bà nội nhé."
Tiểu Thập Nhất: "Da được."
Tần Hương Cúc: "Chúng ta đến nhà cũ."
Lâm Y Y: "Vâng."
Tần Hương Cúc ôm Tiểu Thập Nhất rời viện, Tiểu Thập Nhất lập tức từ chối: "Tự mình đi, tự mình đi."
Tần Hương Cúc: "Cháu muốn tự mình đi hả?" Tiểu Thập Nhất: "Dạ, tự mình đi." Chân nhỏ đạp rồi đạp.
Tần Hương Cúc: "Được rồi, vậy bà nội dắt cháu được không?"
Tiếng của Tiểu Thập Nhất giòn tan nói: "Được."
Tần Hương Cúc dắt Tiểu Thập Nhất đến nhà cũ, đụng phải hàng xóm nhà bên cạnh. Hàng xóm: "ôi, bộ dạng đứa trẻ này rất lanh lợi, đây là con cái nhà ai thế?"
Tần Hương Cúc: "Đây là con của thằng hai, nhũ danh kêu Thập Nhất. Thập Nhất, gọi bà đi."
Tiểu Thập Nhất trừng, đầu nhỏ suy nghĩ một chút: "Bà."
"Ai, đứa nhỏ này thật ngoan."
Tiểu Thập Nhất thích nhất nghe người khác khen ngợi cậu bé, vừa nghe thấy có người khen cậu bé, cái miệng của cậu bé lại càng ngọt: "Bà ơi."
"Ôi, thật ngoan."
Tần Hương Cúc sờ đầu cháu trai: "Được rồi, chúng ta về nhà có ăn đồ ngon."
Tiểu Thập Nhất: "Dạ." Hai cái chân nhỏ đi có hơi chậm, nhưng bộ dáng đi đường chênh vênh cứ nhấp nhô không ngừng cũng cực kỳ đáng yêu. Cậu bé mặc quần đùi bảy phân màu đen, áo thun ngắn tay màu xám, tuy rằng cổ chân và cánh tay phơi hơi đen, nhưng làn da của trẻ con đẹp không ngừng bù trừ, nhìn qua vẫn trắng nõn trắng nà.
Tần Hương Cúc dắt cậu bé đến nhà cũ, Lương thị kéo Tiểu Cát Tường rửa đậu phộng. Tuy rằng viện của mấy nhà ngăn cách nhau, nhưng cổng lớn vẫn cùng một cái, cho nên có người vào, dù nhà nào cũng có thể nhìn thấy. Tiểu Cát Tường thấy Tần Hương Cúc và Tiểu Thập Nhất đến đây, vui vẻ đứng lên: "Ba nội, Thập Nhất." Tiểu Cát Tường lên đảo chơi mấy lần, đương nhiên biết Thập Nhất, cậu chạy đến trước mặt Tiểu Thập Nhất,'Thập Nhất, sao em lại tới đây?"
Dù sao Tiểu Thập Nhất tuổi còn nhỏ, đứa trẻ tuổi này chỉ biết người sớm chiều ở chung cùng mình, với họ hàng gặp mặt mấy lần không quen thuộc, nếu đối phương không gọi cậu bé, đoán là cậu bé cũng không biết được.
Tần Hương Cúc nói: "Thập Nhất, đây là anh Cát Tường của cháu."
Tiểu Thập Nhất ngọt ngào kêu một tiếng: "Anh Cát Tường."
Tiểu Cát Tường: "Ừ”" Nhà họ Tiêu bên này, trước khi có Tiểu Thập Nhất, Tiểu Cát Tường là đứa bé nhỏ nhất, không làm anh, bây giờ làm anh, cậu thật sự vui sướng,'Thập Nhất, anh có kẹo, anh dẫn em đi ăn kẹo." Nói xong, dắt tay Tiểu Thập Nhất.
Tiểu Thập Nhất nhìn Tân Hương Cúc.
Tần Hương Cúc gật đầu: "Đi đi, chơi với anh, rồi lại đến chỗ bà nội, bà nội cũng có kẹo."
Tiểu Thập Nhất vui vẻ lôi kéo tay Tiểu Cát Tường.
Lương thị lắc đầu, nhìn hai anh em bọn nó, cô ta sờ bụng, hy vọng thai này có thể sinh một đứa nhỏ khỏe mạnh, như vậy Tiểu Cát Tường có thể cùng chơi với đứa nhỏ. Đúng vậy, Lương thị lại mang thai, mấy năm trước còn không chuẩn bị việc mang thai, là bởi vì Tiểu Cát Tường còn nhỏ, hơn nữa thân thể Tiểu Cát Tường yếu ớt, cô ta và Tiêu Tân lo lắng sau khi sinh đứa nhỏ, không có tâm sức chăm sóc, cho nên mới đợi vài năm, chờ thân thể Tiểu Cát Tường bây giờ tốt hơn, nhưng những năm qua, bọn họ mới chuẩn bị thai thứ hai. Thật ra không chỉ có cô ta mang thai, ngay cả Tề Cẩn Thái cũng mang thai, lần này trái lại hai chị em dâu các cô mang thai xấp xỉ thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận