Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 684 Ngoại truyện nhà họ Tiêu (1)

Chương 684 Ngoại truyện nhà họ Tiêu (1)Chương 684 Ngoại truyện nhà họ Tiêu (1)
Tề Cần Thái nhìn phòng thứ hai, phòng thứ ba phát triển càng ngày càng tốt, cả người chị ta cũng càng ngày càng nặng nề. Từ sau khi phòng thứ hai cắt đứt quan hệ với phòng lớn của bọn họ, ngoại trừ lễ phép cần thiết, thì phòng thứ hai sẽ không chào hỏi phòng lớn làm gì. Thật ra những năm này, Tê Cần Thái thật sự không biết mình sai ở đâu, chị ta muốn để trong nhà càng ngày càng tốt lên, cho nên mới tranh thủ những thứ kia, chẳng lẽ như vậy là sai sao? Nhưng mọi người đều nói chị ta sai.
Những năm này vừa qua, từ năm 60 khi Lâm Y Y gả vào nhà họ Tiêu, tới mùa hè năm 80, ròng rã hai mươi năm, Tề Cần Thái chưa từng được thanh thản, chỉ có năm nay, con trai chị ta thi đậu đại học, chị ta mới thở dài một hơi. Năm nay Tiêu Thụy hai mươi ba tuổi, rốt cuộc thi lên được đại học. Đầu óc Tiêu Thụy không được thông miinh, cho nên lớp mười hai phải thi hai lần mới thi lên đại học được. Nếu là nhà người bình thường, làm gì có thể thi lại hai lân? Tê Cần Thái coi như liều mạng một lần để con trai đi thi.
Mặc dù không thể so với nhà họ Lâm có tới sáu người sinh viên đại học nhưng con trai của chị ta thi được lên đại học, đó cũng là một loại vinh quang. Vì để con trai thi đại học, tương lai tìm được đối tượng tốt, chị ta mới chưa bàn chuyện hôn sự cho con trai, người này còn sống không phải là để tranh một hơi sao? Chị ta không hy vọng xa vời là tương lai con chị ta có thể kiếm tiền thế nào, có thể thi đậu đại học với chị ta mà nói chính là vì giúp chị ta không thua kém người ta.
Tê Cần Thái đi ra khỏi nhà, đụng trúng người trong thôn.
“Nhà Tiêu Võ này, chúc mừng chúc mừng nha, nhà họ Tiêu các người đã có người thứ ba là sinh viên đại học rồi." Sinh viên thứ nhất chính là Tiêu Vũ, thứ hai là Lâm Y Y, Lâm Y Y gả vào nhà họ Tiêu, chỉ có thể coi là người nhà họ Tiêu.
Tê Cần Thái nghe tới câu sinh viên thứ ba này thật sự không vừa ý nổi, tuy Lâm Y Y gả vào nhà họ Tiêu, nhưng máu trên người của cô vẫn không phải là nhà họ Tiêu. Dựa vào cái gì sinh viên đi ra từ nhà họ Tiêu, con trai của chị ta không phải là sinh viên thứ hai của nhà họ Tiêu, làm rạng rỡ tổ tiên chứ. Mặc dù trong lòng Tề Cần Thái nghĩ như vậy, nhưng trên miệng vẫn không nói như vậy, chị ta không phải là người phụ nữ trẻ tuổi năm đó, đã trôi qua hai mươi năm, cuộc sống có bóng ma Lâm Y Y đè ép, ở bên ngoài cũng sửa trị tính khí của chị ta. Chị ta chỉ cười nói: "Còn không phải à, qua vài ngày nữa trong nhà sẽ tổ chức một bữa tiệc cảm ơn, nhớ phải tới uống rượu đó."
"Chắc chắn rồi."
"Tê Cần Thái, chúc mừng con của cô thi đỗ đại học nha."
"Đứa kia thi hai lần, rốt cuộc cũng thi lên đại học rồi." Dĩ nhiên, lời này có chút chua ngoa.
Bên cạnh có người hùa theo: "Mặc kệ nó thi mấy người, có thể thi đậu là được."
"Đúng vậy, giống như mèo có thể bắt được chuột chính là mèo ngoan rồi." Tê Cần Thái muốn nói hàm súc một chút, nhưng thật sự là tâm tình quá tốt, chị ta hơi không khống chế được.
"Đúng rồi, năm nay nhà các người thi lên đại học có hai người à? Ngoại trừ người nhà bên phòng ba cũng thi đại học à?" Người kia đang nói tới chính là Cát Tường.
Tê Cần Thái: "Đúng vậy, Cát Tường cũng thi đại học, còn không phải à, thông báo chưa tới nên vẫn chưa biết kết quả." Trong lòng Tê Cần Thái, chị ta cảm thấy thư thông báo này sẽ không tới, đã lúc này rồi mà thư thông báo còn chưa tới, chắc chắn không có hy vọng. Nhưng chị ta không thể chế giễu.
Tề Cần Thái không thể biểu hiện ra ngoài, nhưng ngăn không được người ta châm chọc nói: "Đến bây giờ còn chưa có thư thông báo, không phải là không tới đó chứ?"
Tề Cần Thái: "Không đâu, thành tích của Cát Tường vẫn luôn rất tốt, nhất định có thể thi lên đại học." Thành tích của Cát Tường đúng là rất tốt, nhưng vẫn có thể phát huy không tốt trong kỳ thi đại học mà.
Phòng thứ ba đã dọn ra ngoài, tự xây phòng riêng, loại hình nhà khá giống với nhà Lâm Y Y, đều là phòng ở. Nhà bọn họ có năm phòng nhỏ, ba phòng lớn gồm vợ chồng Tiêu Tân một phòng, Cát Tường một phòng, cặp sinh đôi nữa một phòng, tháng ngày trôi qua rất tốt. Bên kia phòng lớn đắc ý bao nhiêu thì phòng thứ ba bên này lại tâm sự nặng nê bấy nhiêu, như người ngoài nói, đã lúc này rồi mà còn chưa thấy thư thông báo tới nữa?
Cát Tường thấy cha mẹ cả ngày chau mày, cậu cảm thấy buồn bực, thành tích thi của mình cao thì nói hơi quá, nhưng để thi vào trường đại học bên kia thì điểm của cậu tương đổi đủ. Nhưng tới bây giờ, sao thư thông báo còn chưa xuống tới? Hai năm trước, lúc vừa mới khôi phục thi đại học, mọi chuyện đều có thể xảy ra, ví dụ như có người giả mạo người khác đi học đại học, có người bán các loại thư thông báo, báo chí đều từng đăng bài nói rõ. Cho nên Cát Tường cảm thấy hơi lo lắng, thế là cậu cầm tiền tiết kiệm tiêu vặt của mình lên văn phòng Ủy ban xã.
Trưa mùa hè, thời tiết vô cùng nóng, có không ít người làm việc tại văn phòng Ủy ban xã đang đứng nói chuyện, hóng mát dưới cây đa. Bây giờ đã không cần lên công, mọi người tương đối rảnh rỗi.
Toàn bộ trong thôn chỉ có Ủy ban xã là có điện thoại, Cát Tường tới là để gọi điện thoại.
Reng reng reng...
Cát Tường gọi điện thoại tới thủ đô.
"Alo?"
Cát Tường nghe tiếng nói, không nhịn được mà nói: "Là Thập Cửu à?" Ở nhà bác hai, cũng chỉ có một mình Thập Cửu là có tiếng nói trẻ con.
Năm nay, Thập Cửu mười tuổi: "Đúng vậy, em là Thập Cửu, anh là ai vậy?"
Cát Tường cười cười: "Anh là anh Cát Tường nè, bác hai gái có ở đây không?" Thập Cửu: "Có nha, mẹ em và mấy người cậu đang đánh bài, anh Cát Tường có chuyện gì sao ạ?"
Lúc này Lâm Y Y và mấy đứa em trai, em dâu đang đánh bài ba lá, dĩ nhiên có chơi tiền, chẳng qua một lần chỉ một đồng. Đều là người trong nhà, không có gì chỉ để chọc cười, chỉ là niềm vui để giết thời gian.
Cát Tường: "Anh có chuyện tìm bác hai gái, em có thể nói bác hai gái tới nghe điện thoại không?”
Thập Cửu: "Được ạ... Mẹ ơi, anh Cát Tường gọi điện thoại tới."
Lâm Y Y: "Tới ngay." Lúc Lâm Y Y tới nghe điện thoại, Thập Cửu đứng ở một bên, tò mò nghe: “Cát Tường à, bác là bác hai gái đây.'
Cát Tường: "Bác hai gái à, cháu muốn nhờ bác một chuyện."
Lâm Y Y: “Chuyện gì?"
Cát Tường: "Là như vây, bây giờ kết thúc thi đại học đã một thời gian rồi, anh cả đã nhận được thư thông báo tới mà mấy người bạn của cháu cũng nhận được thư thông báo hết rồi, chỉ có mình cháu là vẫn chưa có. Nhưng dựa theo điểm cháu đánh giá thì cháu nhất định có thể nhập học với nguyện vọng 1, chẳng qua dù nguyện vọng 1 không được thì còn nguyện vọng hai, nguyện vọng ba chi. Nhưng mà tới bây giờ, một tờ thư thông báo trúng tuyển thôi mà cháu cũng chưa nhận, nên cháu hơi lo lắng."
Bởi vì thời đại này còn chưa phổ biến internet, cho nên Cát Tường không thể nào kiểm tra điểm số thi đại học thông qua internet, cho nên cậu chỉ có thể dựa vào điểm tự đánh giá mà nói, thậm chí cậu cũng không biết mình thi đại học được bao nhiêu điểm.
Lâm Y Y: "Cháu báo thẻ căn cước cho bác, rồi báo luôn trường cháu dự thi."
Cát Tường: "Dạ, được. Thẻ căn cước của cháu số... , cháu dự thi là..."
Lâm Y Y: "Cháu chờ bác một chút, bây giờ bác gọi hỏi thử xem, chờ lúc nữa sẽ gọi điện thoại lại thông báo cho cháu.
Cát Tường: "Dạ, được, cảm ơn bác hai gái."
Lâm Y Y gọi điện thoại cho bên xử lý chiêu sinh đại học, vừa gọi đã thông: “Alo, xin chào ạ. Tôi là người nhà của các em học sinh, tôi muốn hỏi quý trường đã kết thúc kỳ chiêu sinh rồi sao?
Thư thông báo nhập học cũng đã gửi ra hết rồi sao?"
Đại học xxx: "Đúng vậy, thư thông báo đã gửi ra hết vào nửa tháng trước rồi."
Lâm Y Y: "Là như vầy, thành tích thi tốt nghiệp phổ trung của con nhà tôi là dự thi vào quý nhà trường, nhưng thằng bé vẫn chưa nhận được thư thông báo nhập học của quý nhà trường, tôi sợ không biết thư thông báo có lạc giữa đường không? Cho nên có thể nhờ bên ngài tra giúp tôi một chút không?” Đại học xxx: "Có thể, chị đọc tên đứa nhỏ, số căn cước, địa chỉ gia đình một chút, tôi kiểm tra đối chiếu thử."
Lâm YY: “Được ạa...'
Đại học xxx: "Con của chị đúng là nhập học vào trường chúng tôi, vê phần tại sao vẫn chưa nhận được thư thông báo thì bên này chúng tôi cũng không biết nhưng thư thông báo nhập học chúng tôi thật sự đã gửi ra hết rồi."
Lâm Y Y: "Vậy tới lúc đó, tôi dẫn đứa nhỏ cầm theo hộ tịch, chứng minh thư là có thể báo danh trong trường đúng không?”
Đại học xxx: "Có thể, bên này chúng tôi sẽ ghi chú lại một chút."
Lâm Y Y: "Cảm ơn ạ, đã làm phiền rồi."
Đại học xxx: "Không cần khách khí."
Lâm Y Y nói chuyện điện thoại xong, lập tức gọi điện thoại vê cho Cát Tường.
Lúc điện thoại trong văn phòng Ủy ban xã vang lên, Cát Tường giật mình trong lòng một trận.
Cậu nhìn vào ông bác quản lý điện thoại: "Ông à, điện thoại reo kìa."
Ông bác: "Cháu nhận đi, có thể là bác hai gái của cháu gọi tới đấy."
Cát Tường: "Ồ" Vội vàng nhận điện thoại: 'Alo, xin chào ạ.'
Lâm Y Y nghe là giọng của Cát Tường nên lập tức nói: "Cát Tường này, chuyện thư thông báo thì bác gái đã hỏi rõ ràng, cháu đã được nhận vào học, về phần không nhận được thư thông báo thì bác cũng không biết nữa, trường học nói đã gửi thư thông báo ra hết rồi, có thể là xảy ra chút vấn đề trên đường đó. Trường học bên kia có nói, đến lúc đó, cháu cầm theo hộ tịch, chứng minh tới báo nhập học với trường là được, thời gian là... Cháu nhớ kỹ chưa?”
Cát Tường nghe xong, thở dài một hơi: "Cháu nhớ kỹ rồi ạ, cảm ơn bác hai gái ạ."
Cát Tường về tới nhà, cha cậu làm việc tại trại chăn nuôi heo không có ở nhà, mẹ cậu thì có, cho nên cậu nói chuyện này với Lương thị nghe.
Lương thị nghe xong, lập tức yên lòng: "Vậy là tốt rồi, thật sự quá tốt mà." Phải biết là mấy ngày nay, Tê Cần Thái hết sức đắc ý trước mặt cô ta, chọc cô ta tức giận nhưng chỉ có thể nuốt vào bụng. Chẳng qua bây giờ thì tốt rồi, biết con trai mình thi đậu đại học, cô ta có thể nhả một hơi này ra rồi.
Chờ tới lúc ăn cơm tối, Tiêu Tân trở về, Lương thị lập tức nói chuyện này cho Tiêu Tân nghe: "Mặc dù không có thư thông báo nhập học, nhưng cũng phải để mọi người biết Cát Tường nhà chúng ta đậu đại học. Cho nên nhà chúng ta cũng phải bày mấy bàn tiệc mời mọi người chứ nhỉ?"
Tiêu Tân nói: "Dĩ nhiên phải bày rồi." Con của anh ta thi đỗ đại học, chuyện vui như vậy sao có thể không chúc mừng chứ? Tại nhà họ Tiêu, Tiêu Tân vẫn luôn là một sự tồn tại mờ nhạt, bây giờ con trai anh ta rốt cuộc có thể tăng thể diện cho anh ta, vấn đề này không đáng chúc mừng sao?
Lương thị: "Vậy ăn cơm xong, chúng ta nói chuyện này cho cha mẹ, để họ cũng vui lây, rồi mới bàn bạc chút chuyện mời khách khứa.'
Tiêu Tân: "Được chờ lúc nữa rồi đi tới nhà cũ."
Cát Tường nhìn thấy cha mẹ cậu vui mừng, cậu cũng vui mừng theo.
Sau khi ăn xong cơm tối, cả nhà năm miệng ăn của phòng thứ ba cùng đi tới nhà cũ. Ông nội Tiêu và bà nội Tiêu đã cao tuổi đều tám mươi hết rồi ở trong thôn vẫn là số ít người sống rất trường thọ. Chủ yếu là do hàng năm, Lâm Y Y thường xuyên để bọn họ kiểm tra sức khỏe, cho nên thân thể không tệ. Nhà cũ nhà họ Tiêu trừ bốn người lớn nhà họ Tiêu thì còn cả người phòng lớn. Bởi vì bây giờ phòng thứ hai và phòng thứ ba đều dọn ra riêng, phòng ốc của bọn họ đều bị Tiêu Vũ mua lại, cho nên hủy đi tường vây lúc trước, bây giờ cả sân vườn bên này đều lớn hơn rất nhiều rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận