Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 288 Thanh mai trúc mã

Chương 288 Thanh mai trúc mãChương 288 Thanh mai trúc mã
Lâm Y Y lấy ra ra bốn quả dưa hấu xanh, ngâm ở trong thùng nước, lại nói với bọn họ: "Chị đi mua vài món ăn khác, các em giữ nhà."
Các anh em nhà họ Lâm: ˆDạ.'
Lâm Y Y đi ra ngoài một chuyến, khoảng qua nửa giờ đã trở lại, trong giỏ để xương sườn cô mua từ hệ thống thương thành. Cô hầm canh sườn đậu tương trước, lại hái đậu và cà từ vườn rau trong viện, Lâm Y Y nấu món ăn ưa thích xong trước, tránh cho đến lúc đó luống cuống tay chân. Cho nên bây giờ, cô bắt đầu rửa rau, lại xắt.
Khi sắp đến ba giờ, cô liền chuẩn bị nấu ăn đều làm món đơn giản, ví dụ như với đậu, cô làm đậu chua ngọt, thả đậu vào trong dầu xào, sau đó thêm nước tương, giấm gạo, đường trắng, nước, chờ gia vị ngâm sắp nung cạn, đậu chua ngọt đã xong.
Sau đó là cà chua, cà chua trộn, trước tiên xắt cà ra, sau đó hấp cách thủy trên xửng hấp, cuối cùng đổ nước tương, muối, giấm gạo, tiếp đến là cắt củ tỏi, rắc lên trên, lại bỏ vào một lớp dầu nóng mỏng.
Còn có khoai tây sợi muối tiêu, rau trộn dưa hấu, trứng xào rau hẹ, cuối cùng là tôm hùm nồng mười ba vị, còn 37 cân tôm hùm, cô làm 27 cân, còn lại 10 cân để ngày mai. 27 cân tôm hùm bỏ đầu tôm hùm, nấu băng hai cái nồi sắt lớn, mùi bay thật xa.
Giữa trưa bà nội Vương nhẫn nhịn chưa từng có, sắp đến cơm chiều lại ngửi thấy hương vị này, thật sự nhịn không được nữa: "Nhất Nhất, cháu đang làm gì vậy, sao thơm thế?" Bà còn chưa vào phòng bếp, thanh âm đã truyền vào.
Lâm Y Y đi ra cửa phòng bếp, chỉ chỉ gùi và đống đầu tôm để chung một chỗ ở dưới mái hiên: “Cháu đang làm tôm.'
Bà nội Vương nhìn thấy một đống đầu tôm hùm, nuốt nước miếng, vừa rồi bị mùi hương khiến cho thèm ăn, lập tức không nhịn nữa: "Đây là gì thế? Có thể ăn không?”
Lâm Y Y: "Có thể ăn, chúng cháu câu ở nông thôn, rất nhiều thịt, hồi đó khi nạn đói, chúng cháu dựa vào ăn cái này mới gắng gượng được. Bà lấy một mâm về nấu thử xem? Thứ này ăn ngon như thịt kho tàu, nhiêu dầu một chút, nhiều nước tương một chút, gia vị khác cũng không thể thiếu."
Bà nội Vương vội vàng lắc đầu: "Không cân không cần... Bà trở vê nấu cơm."
Thật ra, cũng khó trách bà nội Vương có phản ứng này, người chưa từng thấy tôm hùm, nhìn bộ dáng của nó, đúng là có hơi đáng sợ, nhất là đống đầu tôm hùm đó đặt chung với nhau, máu me.
Lâm Tứ Quân cười hì hì: "Bà nội thực nhát gan, tôm Đại Hung tôm có gì phải sợ? Hương vị rất ngon."
Lâm Y Y: "Lần đầu tiên chúng ta đi câu tôm Đại Hung, các em còn nói chị không thể ăn mà, lúc ấy em không sợ hả?”
Lâm Tứ Quân nói: "Đều là người khác hại, tất cả mọi người nói không thể ăn, nói thứ này bẩn, thế không phải mù quáng hu dọa người sao?"
Lúc năm giờ rưỡi, Tiêu Vũ dẫn đồng nghiệp từ cục công an đến, liếc mắt một cái thấy mười công an, tất cả mọi người mặc quần áo lao động, khi đi vào viện công nhân viên chức, còn rất thu hút người ta, mọi người còn tưởng rằng nhà nào phạm tội, nhát gan, đến thở mạnh cũng không dám thở.
Lâm Đại Quân bọn họ ngoan ngoãn ở trong sân, nhìn thấy nhiều công an đi vào như vậy, cầm đầu chính là Tiêu Vũ, liền nói vọng vào trong: "Chị, anh rể đã trở lại." Có lẽ Lâm Đại Quân sẽ kinh sợ với cán bộ khác, nhưng với công an thì không sợ, anh rể cậu ta là công an, cậu ta nhìn quen công an rồi.
Lâm Y Y còn không lên tiếng, công an cùng nhau tới nhân tiện nói: "Chị dâu, quấy rây."
Dương Thái: "Em dâu, quấy rầy." Nói xong, đưa một chai rượu qua/'Món gì vậy, thơm quá."
Lâm Y Y nói: "Là tôm các em trai em câu từ hồ trong nông thôn, trong nồi ngấm rồi, mọi người không cần khách sáo, mời ngồi. Đại Quân, lấy bia và nước ngọt lên."
Trên bàn cơm đã bày đầy đồ ăn, mỗi đồ ăn đều là một kiểu hai phần, không nhiều màu sắc lắm, nhưng lượng đồ ăn rất dồi dào.
Võ dưa hấu xanh, cà chua trộn, đậu chua ngọt, khoai tây sợi muối tiêu, trứng xào rau hẹ, canh sườn đậu tương, cuối cùng Lâm Y Y bưng lên bốn mâm tôm hùm.
Trương Minh: "Hương vị này tuyệt quá, rất thơm. Chị dâu, tay nghề nấu ăn của chị thật giỏi, trong nhà chị dâu có em gái không? Em họ cũng được, trong nhà tôi bảo tôi kiếm người yêu, tôi muốn tìm người như chị vậy." Nếu lời này nói ra từ trong miệng người đàn ông bình thường, mọi người sẽ cảm thấy không lễ phép, nhưng Trương Minh là công an, hình tượng công an chính trực, mọi người sẽ không nghĩ đến hướng khác.
Lâm Y Y quen anh ấy, cười nói: "Nhà của tôi chỉ có mình tôi, cậu trai từ từ tìm người yêu rồi sẽ đến, phải tìm người phù hợp với mình."
Trương Minh: "Chị và phó cục trưởng tìm bao lâu mới phát hiện hai người phù hợp?”
Lâm Y Y nói: "Chúng tôi từ nhỏ đã quen biết nhau, là thanh mai trúc mã, tên của tôi là anh ấy chọn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận