Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 333 Kha nhieu von lieng

Chuong 333 Kha nhieu von liengChuong 333 Kha nhieu von lieng
Thật ra, Tiêu Võ này cũng là người trung thực, bản thân không có chủ kiến gì, không quản nổi Tề Cần Thái. Cũng còn may là tâm tư của Tề Cần Thái chỉ đặt ở nhà nhỏ của bọn họ, nếu đổi lại thành đặt ở nhà mẹ của chị ta, vậy coi như xong đời.
Tiêu Vũ: "Ừm. Tối nay, Tiểu Thụy và Tiểu Châu sẽ ở lại nhà em ăn cơm, em tới nói một tiếng, kẻo anh cả và chị dâu lại lo lắng."
Tiêu Võ cười trách cứ: "Thằng nhóc này, sao lại sang nhà cậu ăn cơm hết rồi?"
Tiêu Vũ: "Trong nhà nhiều trẻ nhỏ thì càng vui, thôi em về trước."
Tiêu Võ: 'Ơ”"
Tiêu Vũ đi không bao lâu, Te Cần Thái đã về tới, chị ta câm theo cái rổ. Trong rổ chính là đồ giặt của hôm nay, vừa về tới nhà đã không thấy mấy đứa nhỏ đâu, chị ta lập tức hỏi: "Tiểu Thụy và Tiểu Châu đâu? Tôi thấy con của mấy nhà khác đều tan học rồi mà."
Tiêu Võ: "Sang nhà chú hai nó ăn cơm rồi."
Tề Cần Thái nghe vậy, không nói gì thêm nữa.
Con nít nhiều, khi ăn cơm càng thêm nhộn nhịp.
Lâm Y Y nhớ tới lúc vừa tới, Lâm Đại Quân chỉ mới mười ba tuổi cũng thích nói chuyện, sau đó lại bày ra dáng vẻ xấu xa của anh cả. Bây giờ cũng đã mười sáu tuổi, trưởng thành rồi cũng chững chạc hơn trước kia nhiều, mà mấy nhóc nhỏ như Lâm Tứ Quân cũng không nói nhiều.
Trước kia, hai anh em bọn họ đều líu ríu, chẳng qua Lâm Đại Quân là nhỏ lại thành người lớn nhất nên Lâm Ngũ Đệ được nước lấn tới.
Lâm Ngũ Đệ còn nhỏ tuổi, hết lần này tới lần khác cái gì cũng thích chen vào hỏi, mà Lâm Tứ Quân cũng sẽ nói với cậu, cộng thêm Tiểu Cát Tường, Tiểu Thụy, một bàn toàn mấy đứa trẻ con, gom lại thật sự đủ náo nhiệt.
Đùi gà lớn được Lâm Y Y cắt ra. Trong đó, một cái thì đưa tới phòng cũ, sau khi thịt gà chín thì có thể bị hâm nhừ, ngay cả xương cũng mềm nhuyễn, không cần dùng sức là có thể tách ra.
Lâm Y Y cho Tiểu Cát Tường vài miếng thịt mềm, tuổi của cậu nhỏ nên không thể nào ăn xương được, kẻo mắc xương thì không tốt. Còn những đứa nhỏ khác đều cầm xương mà gặm.
Tiêu Vũ ăn cơm rất nhanh, không giống như mấy đứa nhỏ, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm. Anh ăn cơm xong vừa ra sân đứng thì người nhà họ Tiêu đã tới, cả phòng lớn và phòng thứ ba đều tới. Sau đó ba anh em nói chuyện phiếm trong sân, Tê Cần Thái và Lương thị đi vào phòng bếp, nhìn thấy bọn nhỏ vẫn còn ăn, hai chị em dâu nhìn thức ăn trên bàn rồi nghĩ thâm đồ ăn này thật là ngon.
Lâm Y Y ăn cũng chậm, nhai kỹ nuốt chậm, còn phải để ý Cát Tường, nhìn thấy các cô tới thì lập tức hỏi: "Có muốn lại ăn chút không?” Cho dù là kiểu người da mặt dày như Te Cần Thái cũng không thể nào đồng ý: "Trong nhà ăn đủ no rồi." Hai đứa nhỏ của chị ta vẫn còn đang ăn đấy, trong miệng vẫn còn gặm thịt, chị ta cũng không tiện nói mình muốn ăn được.
Lâm Y Y: "Tối nấu canh gà vẫn dư ra không ít dầu, chờ lúc nữa các người cứ mỗi người mang về bát." Mặc kệ mỡ gà rào rau vẫn rất thơm: "Em có thêm chút muối nên vẫn có thể để vài ngày." Tề Cần Thái: "Vậy thì quá tốt rồi, thật ra mấy ngày nay chị thấy ăn gì cũng không có mùi vị."
Lương thị: ˆVậy em sẽ không khách khí nha."
Sau bữa ăn, Te Cần Thái và Lương thị cùng nhau đi thu dọn, bọn nhỏ thì ra ngoài chơi.
Lâm Đại Quân: "Chị ơi, chúng em phải về rồi."
Lâm Y Y kinh ngạc: "Chờ ngày mai ăn sáng rồi hãng về."
Lâm Đại Quân: "Không được đâu, phải trở vê xem heo con và gái mái nữa. Lần này bốn con heo con vẫn còn rất nhỏ, hơn nữa chúng em không có ở đó nhỡ bị bắt trộm thì sao xử lý đây?"
Trong năm này, bọn họ nộp lên hai lần nhiệm vụ nuôi heo, mỗi lần đều là bốn con heo con cũng giao về hết. Tất cả đều đưa trước tám nhiệm vụ heo con, mỗi lần chỉ có thể nhận ba bốn mươi cân thịt, tám con đều là 250 cân. Bọn họ cũng không có nhận miễn phí, bọn họ chỉ nhận con bình thường, dùng con tin rồi thêm tiền là có thể mua được thịt, con còn tồn thì họ lại đợi ngày mua bán để đổi lương thực, hoặc là đổi cái khác. Qua một năm này, anh em nhà họ Lâm sống vẫn được rất tốt, thậm chí thịt tồn đều được đổi thành tiền hết. Chẳng qua, bọn họ cũng không đổi lung tung, ví dự như nhà bác sĩ Lâm, nhà Dương Quế Lan, nhà đại đội trưởng, bọn họ đều đổi tiền, có vài lân đụng phải Tân Hương Cúc, bọn họ cũng đổi trả tiền. Một con heo thịt thì bọn họ đổi được ba đồng tiên, một con heo thịt 100 cân thì đổi được ba mươi đồng tiên. Vấn đề này là do Lâm Y Y biết tới trước, ba mươi đồng tiền là Lâm Đại Quân giữ lại, tương lai bốn anh em lại chỉ ra, bởi vì đây là thịt cộng dồn của bốn anh em bọn họ, cộng thêm trứng gà mỗi tháng mà hợp tác xã phân, bọn họ bán thịt rồi bán thêm trứng gà là cũng gom đủ năm mươi đồng.
Cho nên anh em nhà họ Lâm cũng có khá nhiều vốn liếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận