Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 77 Tiêu Vũ tới

Chương 77 Tiêu Vũ tớiChương 77 Tiêu Vũ tới
Tần Hương Cúc cười ha hả, bà tính định sau khi Lâm Y Y kết hôn với con trai xong sẽ đi ra ngoài chém gió vài câu, con dâu bà tài giỏi như vậy, sao có thể che giấu được? Huống hồ chuyện này nhất định cũng không giấu nỗi, đợi đến khi con dâu của đứa lớn và đứa thứ ba biết được, người trong thôn còn không phải biết được cả rồi?
Lâm Y Y lại nói: "Bác gái, chỉ là... chỉ là còn có một việc, con muốn bàn bạc với ngài một chút.'
Tần Hương Cúc hiếu kỳ: "Chuyện gì?"
Lâm Y Y nói: "Chính là... chính là không phải bản thảo kia của con có thể kiếm tiền sao? Thế nhưng mà con muốn ban ngày viết bản thảo, viết vào ban đêm tốn dầu hỏa, cho nên... cho nên sau này ban ngày con viết, việc kiếm lương thực, rồi đi làm ấy, có khả năng là không có cách nào đi được."
Tần Hương Cúc nói: "Chuyện này thì có gì đâu, nhà chúng ta lại không thiếu một phần điểm công của con, huống chỉ tay nhỏ chân nhỏ này của con, có thể kiếm được bao nhiêu điểm công chứ?”
Tần Hương Cúc nói như thế cũng không sai, nhưng mà Lâm Y Y biết, đây chính là sức hút của đồng tiền. Nếu hôm nay cô không thể gửi bản thảo kiếm tiền, cho dù Tân Hương Cúc có dễ ở chung hơn đi nữa cũng không thể nào để cô ở nhà cả ngày.
Lâm Y Y nói: "Nhưng mà người trong nhà đều đi kiếm lương thực, hái rau dại, cũng đều sẽ đi làm việc, cho nên nếu con không đi, con chi ra một chút tiền để cả nhà dùng, bác xem có được không? Nếu không mọi người lại nói bác thiên vị."
Theo phép tắc thường thấy của nhà người ta là sẽ không lấy tiên riêng con dâu kiếm được.
Giống như việc Lâm Y Y gửi bản thảo lấy nhuận bút, hoặc là con dâu dựa vào bản thân hoặc là nhà mẹ đẻ kiếm cho một công việc các thứ, chỉ cần tiền kiếm được không liên quan gì với nhà chồng, nhà chồng đều sẽ không lấy tiền của con dâu. Đương nhiên, những người không ra gì thì khỏi phải nói rồi, việc lấy lương của con dâu gặm hoài không nhả cũng có. Nhưng mà, con dân ăn của nhà chồng, cái gì cũng không làm, chỉ tiền ra phụ cấp chỉ phí trong nhà cũng là bình thường.
Tần Hương Cúc ngược lại không quan tâm việc Lâm Y Y đưa sinh hoạt phí, dù sao thì con trai của bà mỗi tháng gửi tiền cho nhà cũng không ít, với lại tiền Lâm Y Y kiếm được sau này còn không phải là cho cháu trai của bà hay sao? Cứ coi như Lâm Y Y sẽ cứu giúp em trai, không lẽ sẽ đem toàn bộ tiên đều cho em trai hết? Em trai không thân bằng con trai đâu. Nhưng mà, quả thật thì nếu như Lâm Y Y không đưa tiền phí trong nhà, nhà thằng cả và thằng ba nhất định sẽ có ý kiến.
Tần Hương Cúc nghĩ nghĩ: "Vậy mỗi tháng con đưa hai đồng phí sinh hoạt vậy..." Dừng lại một lát rồi nói Nếu như người khác có hỏi con, mỗi tháng kiếm được bao nhiêu tiền, con cứ nói... năm đồng nhé."
Lâm Y Y ngọt ngào cười một tiếng: "Vâng ạ." Phối hợp với khuôn mặt gây nhỏ của nguyên chủ, nụ cười này nhìn có vẻ ngu ngơ, lại sạch sẽ đơn thuần.
Tần Hương Cúc chọc đầu Lâm Y Y một cái: "Đứa nhỏ ngốc này, chuyện này ngoại trừ anh Tiêu Vũ của con ra, ai cũng đừng nói, người trong nhà cũng không cần nói... Mấy đứa em trai của con tốt nhất cùng đừng nói, miệng của trẻ con không giấu được, lỡ như bọn họ biết được con kiếm được bao nhiêu tiền, một chốc sau lại nói với người khác thì không ổn đây, đạo lý không nên để lộ tiền tài con nên hiểu rõ."
Lâm Y Y nói: "Nguy hiểm thật, vốn dĩ con muốn nói cho bọn nó biết, để bọn họ cùng vui vẻ, bây giờ bác nói như vậy, con liên không dám nói nữa, nhất định hôm nào đó bọn nó sẽ lỡ miệng mất"
Tần Hương Cúc: "Đúng đấy, trẻ con nhanh mồm nhanh miệng, không có đầu óc."
Lâm Y Y: "Vậy con nói cho bác gái biết, sau này có chuyện này đều nói với bác, có bác ở bên chỉ bảo con một chút, con mới yên tâm."
Tần Hương Cúc: "Được thôi, con còn nhỏ tuổi, bác nên quan tâm một chút."
Lâm Y Y: "Chốt nữa con lấy tiền đưa cho anh Tiêu Vũ, để ở chỗ anh ấy, con càng yên tâm."
Ánh mắt Tần Hương Cúc lấp lóe: "Chính là đạo lý này, anh Tiêu Vũ của con sẽ không xài tiền bậy bạ.
Lâm Y Y: "Vâng." Đưa tiền cho Tiêu Vũ? Đó là chuyện không thể nào, chỉ có chuyện đàn ông nộp tiên lương lên mà thôi. ...
Sau bữa cơm chiều, Lâm Y Y dẫn Lâm Ngũ Đệ đi dạo trong sân nhỏ, mặc dù nói ở đây ăn không đủ no, không cần đi dạo để tiêu thức ăn, nhưng mà đi dạo vận động thích hợp vẫn có chỗ tốt.
Nếu không ăn xong liền ngủ, các chức năng trong cơ thể đều không ổn. Với lại tuổi của Lâm Ngũ Đệ là lúc cần học đi rồi, cho nên một ngày ba bữa cơm, Lâm Y Y chưa từng để Lâm Ngũ Đệ đói bụng.
Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân cũng ở trong sân, bọn họ đang đọc sách, Lâm Đại Quân đọc sách lớp 7, Lâm Tam Quân đọc sách lớp 3, Lâm Tứ Quân thì đọc sách lớp 1, trong cả viện lộ ra vẻ yên tĩnh. Vào lúc này, Tiêu Vũ tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận