Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 272 Xay nha

Chuong 272 Xay nhaChuong 272 Xay nha
Lâm Y Y nói: "Kỹ thuật nuôi heo này không phải đã bán cho Công xã sao? Công xã chuẩn bị mở cơ sở chăn nuôi heo chắc chắn sẽ cần đến công nhân, cho nên cháu đã xin Xã Trưởng suất công nhân, suất cho bốn nhà của mọi người, nhưng mà cũng không phải có suất là có thể làm công nhân, mà còn phải thông qua việc tuyển chọn, việc này coi như là báo đáp mọi người."
Bốn người nghe xong đều vô cùng ngạc nhiên, thậm chí cảm xúc kích động trên cũng dâng lên khuôn mặt. Suất công nhân đó, chính là suất công nhân, công nhân nuôi dưỡng heo cũng đã là công nhân rồi.
Những mà chỉ có một suất, ai có thể tranh thủ được đây?
Mặt khác ba người còn lại thở dài, bọn họ cũng không muốn nghĩ nữa, suất này chắc chắn cho nhà của Đại đội trưởng rồi, dù sao thì nhà Đại đội trưởng và nhà họ Lâm cũng là thông gia.
Tiếp theo, mọi người đã đến trong thôn, Lâm Y Y lấy ra ba miếng thịt đã được cắt thành từng cân, đưa cho ba hộ của ba người trung niên kia mỗi nhà một cân. Nếu là ngày bình thường cô sẽ không cho nhiều như vậy, nhưng hôm nay nhà họ nhận được bao nhiêu cân thịt mọi người đều đã biết, nói một cách tương đối, những người đàn ông này đã khiêng heo nặng 200 cân, đi bộ ba mươi bốn mươi phút, mới thật sự là vất vả, cho nên mỗi hộ một cân cũng không tính là gì cả.
Mà đối với ba người đàn ông trung niên đó mà nói, chút vất vả này đổi lấy một cân thịt, bọn họ cũng rất vui vẻ, dù có thêm vài lần nữa, bọn họ cũng đồng ý khiêng. Đây chính là có phiếu cũng chưa chắc mua được đến thịt heo.
Chờ cho ba người đàn ông trung niên đó đi khuất tâm mắt, Lâm Y Y lại đưa cho Đại đội trưởng hai cân thịt cùng một cây xương sườn. Đại đội trưởng chối từ một hồi lâu, nhưng thấy Lâm Y Y thật sự có thành ý ông ấy cũng nhận lấy.
Lấy ra bảy cân thịt và hai khúc xương sườn, Lâm Y Y còn lại năm cân thịt và hai khúc xương sườn, cô tính đưa đến cho nhà bác sĩ Lâm.
Lâm Đại Quân: "Chị, buổi tối chúng ta ăn thịt kho tàu được không?”
Lâm Y Y: "Được, buổi tối ăn thịt kho tàu, để mấy đứa ăn cho sướng."
Lâm Đại Quân: "Nhiều thịt hơn cũng sẽ ăn cho sướng được."
Lâm Tứ Quân: "Thật sự muốn ăn đến bụng phình to lên."
Lâm Tam Quân: '...'
Đến của nhà họ Lâm, nhìn thấy Lâm Ngũ Đệ ngồi xổm một mình chơi bùn, Lâm Trân và vợ của Đại đội trưởng cũng ở đây.
Lâm Y Y: "Thím, Tiểu Trân."
Lâm Ngũ Đệ vừa nghe thấy tiếng của chị gái, đã ném cục đá đi, chạy tới chỗ chị gái: "Chị..." Lâm Y Y bế được cậu, bây giờ Lâm Ngũ Đệ bốn tuổi là một cậu nhóc mũm mim nhiều thịt. Sau khi bế Lâm Ngũ Đệ, còn phải lùi vê phía sau hai bước: "Vừa nãy chị đi làm việc, em có ngoan không đó?”
Lâm Ngũ Đệ: "Em rất ngoan, em ngoan nhất, em chăm sóc gà con." Không có heo, còn có gà.
Vợ Đại đội trưởng nói: "Còn phải nói sao, Tiểu Ngũ là ngoan nhất nhưng mà nhưng mà chuyện đó đã xử lý xong chưa?”
Lâm Y Y: "Xử lý xong rồi, chú đã về nhà rồi." Sau đó, lại nói đến chuyện bán kỹ thuật nuôi heo, Hai ngày nữa cháu phải lên nên móng cho ba anh em xây nhà rồi."
Vợ Đại đội trưởng trợn tròn mắt, Nhà... Nói xây liền xây? Nhưng mà nghĩ đến đây là Công xã khen thưởng, lại cảm thấy anh em nhà họ Lâm số thật tốt, số bọn họ tốt là bởi vì cha mẹ họ tốt, số bọn họ tốt là bởi vì chị gái họ tốt. Lại một lần chứng minh, đọc sách vô cùng cần thiết, con gái còn tốt hơn con trai.
Nhớ trước đây, nhà họ Lâm nghèo như vậy, vợ chồng nhà họ Lâm còn nhất quyết để con gái đi học, nếu không, hiện tại không được đền đáp rồi.
Vợ Đại đội trưởng: "Nền móng nói thì dễ, đến lúc đó anh em bọn họ đều sẽ ở bên nhau đi? Vậy Tiểu Ngũ thì sao?"
Lâm Y Y: "Tiểu Ngũ còn nhỏ, sau này có thể ở nhà cũ nền đất, chờ Tiểu Ngũ lớn hãy nghĩ đến mua nhà khác, tiền lương của Đại Quân cũng kiếm lời được rồi."
Vợ của đại đội trưởng: "Nhìn con xem ra đều đã an bài xong."
Đúng là đã an bài xong, bốn anh em bốn cái nền đất, thật sự vừa vặn.
Lâm Y Y nói: "Vừa vặn vào lúc này mọi người đều không thể nào làm việc, có thể xin mọi người hỗ trợ. Đến thời điểm xin mời thím giúp con đến làm đầu bếp, giữ thể diện cho nhà con."
Vợ của đại đội trưởng: "Con đây là một lân muốn xây cả ba gian nhà cùng lúc sao?"
Lâm Y Y: "Đúng vậy, công xã sẽ vận chuyển gạch xanh đến, nếu mỗi một lần xây đều phải nhờ vả thì sẽ gây thêm phiên toái cho công xã. Đại Quân năm nay 15, qua năm liên 16, Tam Quân năm nay 14, Tứ Quân cũng 12, thời gian trôi qua thật nhanh. Thím, chờ Đại Quân lên 18, thì để nó và Tiểu Trân kết hôn, thím thấy thế nào?" Thời đại này đều là mười bảy mười tám tuổi liền bắt đâu kết hôn, Lâm Y Y cũng không muốn dùng tư tưởng hiện đại để ngăn không cho Lâm Đại Quân và Lâm Trân kết hôn, Lâm Đại Quân vẫn có thể ung dung thế nhưng Lâm Trân thì không được. Coi như cô là vì Lâm Trân cũng được, đối với chuyện như thế này, cũng là tốt bụng nhận làm người xấu. Cho nên, nhập gia tùy tục, cứ dựa theo thời đại này, để khi Lâm Đại Quân và Lâm Trân 18 tuổi có thể kết hôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận