Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 278 Cái gì cũng sợ hãi

Chương 278 Cái gì cũng sợ hãiChương 278 Cái gì cũng sợ hãi
Lâm Y Y nói: "Đại đội trưởng nói đúng, cháu cũng kết hợp với kiểu dáng của chung cư." Sau đó lại thay đổi một ít ở kiểu dáng nhà của mình, như bây giờ thì đơn giản hơn nhiều.
Đại đội trưởng: "Góc phía trước viện còn có ba căn nhà mái bằng nhỏ, một gian là nhà vệ sinh, một gian là chuồng heo và chuồng gà, một gian là phòng chứa đồ. Căn nhà của cháu rất có ý mới mẻ, ở trong đại đội của chúng ta cũng chỉ có một."
Lâm Y Y nói: "Nhà xây na ná với nhà thị trấn, có thể sống lâu, chờ con của Đại Quân bọn họ trưởng thành, cũng sẽ không ghét bỏ căn nhà."
Đại đội trưởng: "Cháu lo xa. Nhưng mà, nhà của cháu xây ba căn, đều mời đàn ông hỗ trợ, lại đưa tiền công, sợ là cần không ít tiên công."
Lâm Y Y: "Này phải bao nhiêu?”
Đại đội trưởng nghĩ một lát: 'Mọi người ăn của nhà mình, dự tính một ngày 5 mao tiền công, xây xong ba căn nhà, nhiều người chút, có lẽ mười người, một tháng hoàn thành, tiền công phải 150 đồng."
Lâm Y Y nói: "Vậy theo cái này đi." Cho nên dựa theo kế hoạch của cô, không cần tiền ngói xanh, ba căn nhà tổng cộng tiêu đến 300 đồng tiền.
Đại đội trưởng nói: "Vậy được rồi, mấy người của chú sẽ khiến cháu trầm trồ khen ngợi."
Lâm Y Y: "Cám ơn đại đội trưởng."
Xây nhà ở thời đại không chú trọng, không cần tính ngày đặc biệt, tránh cho bị đánh đồng thành bè phái mê tín phong kiến. Thật ra trước khi dựng nước, hoặc là đời sau, thăng quan vẫn rất chú ý chuyện này, cần lựa ngày.
Sau khi Lâm Y Y bàn bạc với đại đội trưởng, thì bắt đầu xây nhà. Bởi vì ba căn nhà đều cùng một chỗ, căn nhà cũ ở bên cạnh không có nền, cho nên nền của bọn họ là lựa chọn một lần nữa, chọn đất trống rộng rãi. Đương nhiên, diện tích thực tế của nên khác với kế hoạch của Lâm YY.
Nền có đến 200 mét vuông, nhưng mà, đây là bao gồm cả nền viện.
Sau khi nhà xây xong, một bên góc viện là nhà vệ sinh, bên kia có thể sửa sang miếng đất, trông rau mình thích ăn. Tính ra tiền nền, Lâm Y Y chuẩn bị 300 đồng vẫn chưa đủ.
Nhà họ Lâm bắt đầu xây nhà, Lâm Đại Quân cũng phải đi làm ở trang trại nuôi heo của công xã.
Mỗi ngày Lâm Tam Quân dẫn các em trai giúp đỡ chỗ nền mới, vợ đại đội trưởng cũng thường xuyên nấu chút canh đậu xanh cho mọi người, đậu xanh là của Lâm Y Y cung cấp.
Trang trại nuôi heo của công xã thành lập, cũng không khiến nhiều người chấn động, bởi vì rất nhiều người trong thôn cũng không biết việc này, nhưng đối với đại đội sản xuất Thượng Lâm mà nói, cũng là một tin tức quan trọng, bởi vì trong đội có suất của công nhân, dù cho suất này chỉ có bốn hộ gia đình có thể tranh thủ, nhưng mọi người chỉ nhìn thấy cũng vui vẻ.
Thật ra, ba hộ gia đình khác đã hoàn toàn buông bỏ, bọn họ đều nghĩ đây là suất của nhà đại đội trưởng, dù sao nhà họ Lâm với nhà đại đội trưởng là quan hệ sui gia, kết quả vậy mà nhà đại đội trưởng không hề giành suất, suất này rơi vào tay của một gia đình rất cần cù, là vợ của người đàn ông đó tranh thủ, người vợ kia cũng không phải người lợi hại gì, cũng không có kiến thức, nhưng cô rất chịu khó, trong nhà quét tước vô cùng sạch sẽ, mà chức vụ của cô chính là quét chuồng heo.
Cho nên người ta giành được công việc tốt, phù hợp mình, kết quả là thành công.
Bởi vì chuyện trang trại nuôi heo của công xã, đại đội sản xuất Thượng Lâm thoáng cái nhiêu hơn hai công nhân, một người là phụ nữ quét chuồng heo, một người là bác sĩ Lâm, bác sĩ Lâm được mời làm bác sĩ của trang trại nuôi heo.
Gần đây Lâm Đại Quân cũng bề bộn nhiều việc, bởi vì trang trại nuôi heo của công xã đã xây xong, công xã muốn đi mua heo con, dựa theo ý của công xã, bác sĩ Lâm và Lâm Đại Quân đều phải đi. Lâm Đại Quân không muốn đi, nhưng cậu ta không có quyền phản đối, đối mặt với lãnh đạo công xã, cậu ta không dám phản đối, sợ sệt đề xuất ý kiến với chị cậu ta, chị cậu ta không nghe cậu ta, cho nên Lâm Đại Quân chỉ có thể đi theo.
Lâm Y Y nhìn thấy Lâm Đại Quân thu dọn hành lý, một cái quân huấn luyện màu xanh biếc, một áo thun ngắn tay màu xám, thật ra người thời đại này không mặc áo thun, nhưng đây là áo thun huấn luyện vận động của quân đội phỏng theo của Tiêu Vũ làm ra, cho nên mọi người cũng sẽ không hoài nghi kiểu dáng này. Hơn nữa, đây quả thật là thứ Lâm Y Y nhờ thợ may bên kia làm.
Cô tổng cộng may sáu cái áo thun ngắn, sáu cái quân phòng quân, ba anh em mỗi người hai bộ, phần thưởng nuôi heo của bọn họ.
Lâm Đại Quân: "Chị, em có thể không cần đi không?"
Lâm Y Y: "Em chính là chủ nhà của nhà họ Lâm chúng ta, nếu em thấy cái gì cũng sợ hãi, còn quản việc nhà thế nào? Tương lai làm sao các em trai dựa vào em? Tương lai làm sao chị dựa vào em?”
Lâm Đại Quân muốn nói lại thôi.
Lâm Y Y lại nói: "Đại Quân, em chính là trụ cột của nhà chúng ta, nếu ngay cả em cũng không được, tương lai chúng ta bị ức hiếp phải làm sao bây giờ?"
Lâm Đại Quân: ”...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận